Chương 81: Đông tây kết hợp
-
Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979
- Thủy Trường Đông
- 1827 chữ
- 2021-12-31 05:38:45
Trong các chuyên gia về Đông y ở đây, có ai là không biết chứng bệnh kết sỏi đâu. Nhưng nếu tính xem ai là người hiểu biết về nó nhất thì tất n8hiên không phải ai ngoài Trần Nhâm. Các đề tài nghiên cứu về y học của Trần Nhâm đều liên quan đến căn bệnh kết sỏi.
Người trong nghề 3vừa ra tay là biết có chuyên môn hay không ngay.
Tô Hòa có thể nói ra tất cả những điểm tốt và xấu của cả hai phương pháp chữa bệnh kế9t sỏi theo Đông y và Tây y đã đủ để chứng minh cô thật sự hiểu biết về căn bệnh này. Mà bây giờ, cô còn nói mình có có ý tưởng mới về phương p6háp chữa bệnh, lại còn đưa ra một cái định nghĩa là
Đông Tây y kết hợp
, thì càng khiến Trần Nhâm phải tò mò.
Tô Hòa thấy tất cả mọi người há hốc miệng để nghe thì cố ý nhún vai, nói ra những lời khiến người ta tức điên lên:
Nguyên lý chỉ đơn giản thế thôi. Y học cũng không phải một ngành hoàn toàn độc lập với các ngành khác. Khi nó kết hợp với các ngành kỹ thuật như vật lý học và kỹ thuật cơ khí, kết hợp âm thanh, ánh sáng, nhiệt độ, điện năng, cơ năng vào việc cứu người thì sẽ xuất hiện vô số hy vọng mới. Cũng giống như Tây y chủ trương gắn liền y học với hóa học và sinh học, rồi mới xuất hiện hiện tượng đa số mọi người đều tin tưởng y học phương Tây.
Những vị chuyên gia hàng đầu bên Đông y đặt đũa xuống rồi là không còn cầm lên nữa. Mãi đến khi ngồi trên chiếc xe quay về Long Thành, bọn họ vẫn chưa thể bình tĩnh lại được. Tô Hòa mang tới cho bọn họ quá nhiều bất ngờ, không chỉ là những bất ngờ đến từ phương diện y thuật, mà còn có cả những tư tưởng mới, nhận thức mới của cô về y học… Những thứ ấy đủ để bọn họ phải suy ngẫm một thời gian dài.
Trương Khánh Dân ngồi giữa một đám chuyên gia hàng đầu về y học lúc này đang rất bối rối. Ông là Giáo sư khoa Y của Đại học Long Thành, tuy lòng trung thành với khoa Y Đại học Long Thành không lớn, nhưng cũng không đành lòng để khoa Y Đại học Long Thành bị mọi người cười chê.
Phẫu thuật của Tây y đúng là biện pháp chữa bệnh đơn giản, có tác dụng nhanh nhất, nhưng nó sẽ làm tổn thương đến nguyên khí. Cho nên, sau khi phẫu thật chúng ta có thể dùng các biện pháp Đông y đểu điều dưỡng cơ thể cho người bệnh. Ngoài ra, cháu còn có một ý tưởng khác. Có lẽ chúng ta có thể dùng biện pháp giải phẫu không cần dao mà làm vỡ sỏi trong cơ thể bệnh nhân rồi dùng phương pháp của Đông y để hòa tan sỏi từng chút một. Vậy thì cơ thể người bệnh sẽ không bị tổn thương nguyên khí quá nặng, mà cũng không phải chịu sự tra tấn của cơn đau. Các chú các bác cảm thấy thế nào?
Phần lớn các chuyên gia tài ba ở đây đều rất ngạc nhiên. Một ông lão nói giọng phương Bắc lên tiếng:
Không dùng dao còn đòi phẫu thuật, nói nhảm nhí gì vậy!
Tô Hòa cũng không giận:
Muốn dỡ một cái nhà nhất định phải dùng sức người hoặc máy móc sao? Đạn pháo nổ ở chỗ nào đó, phần kiến trúc cách đó mấy chục mét còn có thể bị phá hủy được, đâu cần con người và máy móc tự làm? Đâu có ai quy định phẫu thuật cứ phải dùng dao đúng không?
Trần Nhâm hít một hơi thật sâu, dường như ông đã hiểu ý nghĩ của Tô Hòa, nhưng vẫn chưa dám chắc:
Tô Hòa, cháu có thể nói cụ thể hơn không? Phải làm thế nào mới có thể dùng sóng siêu âm như dao phẫu thuật?
Tô Hòa mỉm cười, cố ý im lặng không trả lời, rồi nhíu mày nhìn Trần Nhâm. Ánh mắt đó như muốn hỏi:
Tại sao cháu phải nói cho bác biết?
Trần Nhâm bị cô gợi lên sự hiếu kỳ, nôn nóng mức đứng ngồi không yên. Ông đang vò đầu bứt tai nghĩ xem phải nói thế nào, thì bỗng nhận được ánh mắt của Cố Chính Sinh.
Thấy hai ông lão đối nghịch nhau này chuẩn bị cãi nhau trên bàn cơm, Cố Chính Sinh vội vàng lên tiếng ngăn cản, và còn nói với Tô Hòa:
Lời Lão Trần nói cháu có thể yên tâm. Mà dù không cần Lão Trần nói, cháu chỉ cần cầm quyển sổ chứng nhận chuyên gia y học hàng đầu cả nước của cháu đến khoa Y học Đại học Thủ đô, là cháu muốn gì cũng được hết. Chức danh Giáo sư, đãi ngộ cấp bậc Giáo sư, nhà ở… những thứ này không cần cháu phải lo lắng! Nếu mấy vấn đề cỏn con này Đại học Thủ đô còn không làm được thì cháu cứ nói với bác, chắc chắn bác sẽ giải quyết ổn thỏa cho cháu!
Được Cố Chính Sinh đảm bảo, cuối cùng Tô Hòa cũng gật đầu. Cô giải thích với Trần Nhâm:
Thật ra nguyên lý rất đơn giản. Chuyển điện năng thành sóng âm, sóng âm thông qua máy chuyển đổi sóng siêu âm tạo thành năng lượng xung động cơ học, rồi lại thông qua điện cực siêu âm để truyền đến tay cầm của dụng cụ siêu âm tạo thành các xung động. Khi tiếp xúc với những kết sỏi cứng rắn, chúng sẽ có công dụng làm vỡ sỏi, nhưng lại không gây tổn thương cho các cơ quan mềm.
Sóng siêu âm truyền vào trong kết sỏi sẽ sản sinh ra sóng phản xạ trên bề mặt kết sỏi, phần bề mặt kết sỏi sẽ vỡ ra bởi áp lực. Khi sóng siêu âm hoàn toàn đi xuyên qua kết sỏi, gặp phải bề mặt bên kia và lại bị phản xạ lại. Phản xạ lần này sản sinh ra sóng mao dẫn, khi cường độ của sóng mao dẫn lớn hơn cường độ khuếch trương của kết sỏi, kết sỏi sẽ vỡ tan.
Trần Nhâm như bắt được sợi rơm cứu mạng, ông vội la lên:
Bác thay mặt khoa Y học Đại học Thủ đô mời cháu đến Đại học Thủ đô dạy học, điều kiện này đã được chưa? Chỉ cần cháu đồng ý, trước ngày tựu trường bác có thể giải quyết xong thủ tục cho cháu, đến hôm khai giảng là cháu đã thành giảng viên của Đại học Thủ đô rồi! Đồng thời, bác còn có thể cho cháu một lời hứa hẹn, trong vòng nửa năm, chức danh của cháu tuyệt đối sẽ được xét duyệt lên Giáo sư! Cháu cảm thấy thế nào?
Hạ Thuần Phong bĩu môi:
Được tiện nghi còn ra vẻ, cứ như ông bỏ tiền túi ra trả lương cho Tiểu Tô ấy.
Trần Nhâm tức điên lên vì những lời này của Hạ Thuần Phong.
Trần Nhâm hồi hộp, ánh mắt ông sáng như đèn pha tám ngàn oát, sáng đến mức đáng sợ:
Tiểu Tô, nếu không dùng dao, thì dùng cái gì?
Sóng siêu âm.
Lời Tô Hòa nói khiến mọi người kinh ngạc!
Đông Tây y kết hợp à? 5Cháu nói cụ thể hơn đi!
Hơi thở của Trần Nhâm hơi gấp gáp, ông có một dự cảm rất mãnh liệt, biết đâu đề tài nghiên cứu mà ông nghĩ mãi không ra sẽ được giải quyết bởi ý tưởng của Tô Hòa.
Sắc mặt Tô Hòa vẫn vậy, giọng điệu của cô vẫn rất từ tốn:
Cái gọi là Đông Tây y kết hợp chính là sử dụng hai phương pháp cùng lúc. Dù là phương pháp Đông y hay là Tây y, chỉ cần có thể giúp bệnh nhân mau khỏi bệnh hơn thì đều là phương pháp tốt!
Một sinh viên bị khoa Y Đại học Long Thành đuổi học, sau một cái Tết bỗng thay đổi hoàn toàn, trở thành Giáo sư mới được Đại học Thủ đô mời về giảng dạy. Thế chẳng phải là vứt hết mặt mũi của khoa Y học Đại học Long Thành xuống đất rồi giẫm lên sao?
Nhưng mà ông phải nói chuyện này với Đại học Long Thành thế nào đây?
Chẳng lẽ nói là các người có mắt không tròng, coi trân châu là mắt cá à? Nói vậy có phải hơi quá đáng mà lại chẳng có tác dụng gì không?
Suy nghĩ trong đầu Trương Khánh Dân rối như bòng bong. Ông nghĩ suốt cả đoạn đường mà vẫn chưa có kết quả. Cuối cùng, ông quyết định, sau khi về đến Long Thành thì đến thăm lão Viện trưởng của viện Y Đại học Long Thành, cũng là Phó Hiệu trưởng của Đại học Long Thành hiện giờ. Người làm ra chuyện mất mặt là khoa Y Đại học Long Thành, nên cái vấn đề về thể diện của bọn họ cứ ném cho lão Viện trưởng thì hơn.
Còn về việc lão Viện trưởng biết chuyện rồi định xử lý thế nào, mang ai ra làm lá chắn… những việc này không nằm trong phạm vi suy nghĩ của Trương Khánh Dân. Hiện giờ, ông chỉ muốn về cái phòng khám nho nhỏ của ông để bình tĩnh lại thôi. Hai hôm nay ông đã gặp nhiều điều bất ngờ lắm rồi.
Lý Thục Phân và Tô Kiến Quốc cũng bất ngờ không kém gì Trương Khánh Dân.
Sau khi tiễn hết khách đi rồi, Lý Thục Phân vội vàng đi vào trong căn phòng dưỡng bệnh của Tô Kiến Quốc. Bà véo một cái trên đùi Tô Kiến Quốc, hỏi:
Ông nói xem sao con gái tôi lại giỏi thế? Nửa năm trước nó mới thi lên đại học, mà sao còn chưa học xong đại học đã chuẩn bị đi thủ đô làm thầy người ta rồi? Đây thật là con gái ruột của tôi ư? Bây giờ nó tài giỏi như vậy, mà sao trước đây mình không nhận ra nhỉ?
Tô Kiến Quốc bị véo thì luôn miệng kêu đau. Ông khàn giọng, nhếch môi, lau mồ hôi trên trán:
Sao lại không phải con gái ruột? Người ta sinh con trong bệnh viện thì mới sợ ôm nhầm, chứ con bé Hòa là bà sinh ở ngay trên giường gần lò sưởi, từ nhỏ đã xinh xắn hơn con cái nhà khác, sao lại nói ôm nhầm con được? Nhỡ là con gái đột nhiên mở mang đầu óc thì sao!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.