Chương 212: Giới thượng lưu


Đối với bọn họ mà nói thì mua cái gì không quan trọng mà là hưởng thụ cảm giác khi mua sắm.

Có rất nhiều đồ sau khi m8ua về rồi đến tem mác cũng không xé, cũng chả dùng đến bao giờ.

Điều này cũng không ảnh hưởng gì nhiều.
Cô bạn này vô cùng giả tạo.
Trước mặt một kiểu, sau lưng lại một kiểu khác.
Điều duy nhất không thay đổi của cậu ấy chính là thích Cao Thành Triển.
Trong nhóm chúng ta thì cậu giả nhất đấy.
Còn dỗ cho người ta thi đỗ đại học nữa.
Người có tên Viên Tử trách cứ.
Cô gái này có gương mặt trung tính, còn có nét rất ngầu.
Cô ta rất hưởng thụ cảm giác người khác bị mị lực của cô ta mê hoặc.
Thậm chí cô ta còn chơi trò ôm hôn cùng những tên con trai khác rồi.
Nhưng cô ta chỉ thích Cao Thành Triển.
Ngày nào cũng bắt tớ mặc váy.
Tớ chỉ thích mặc quần thì đã sao chứ.
Viên Tử cầm một điếu thuốc trên tay đùa nghịch.

Nếu cậu mặc váy thì chắc chắn sẽ vô cùng buồn cười.
Vì anh Thành Triển của cậu mà bọn tớ phải cùng cậu thử hơn trăm bộ quần áo mà cuối cùng cậu lại chọn cái này à...
Chậc chậc.
Lâm Hinh Nhi nhìn bộ quần áo liền của Lục Tiểu Mãn bằng ánh mắt khinh bỉ.
Bên dưới là một chiếc quần ống rộng đen.
Dù s3ao thì cô ta cũng không phải tự mình sắp xếp tủ quần áo.
Sẽ có người giúp việc dọn dẹp cho cô ta.
Cô ta cũng9 chẳng có người bạn nào nghèo túng để phải đem những đồ mình không mặc cho người ta.
Trong cái giới thượng lưu này c6ủa bọn cô ta thật ra là chẳng có cái gọi là bạn thân nghèo túng nhưng đáng yêu, ngốc nghếch cả.
Những người bạn như 5thể sau này thế nào cũng lật mặt cướp lấy bạn trai của mình mà thôi.
Cô ta thấy nhiều rồi.
Lâm Hinh Nhi reo lên:
Để tớ sờ thử xem nào.
Đẹp quá.
Miếng dán ngực này có cả hoa văn nữa.
Tối nay đám bạn của Lục Tiểu Mãn hẹn nhau ở câu lạc bộ Trường An.
Cao Thành Triển cũng đến.
Hôm nay Lục Tiểu Mãn vô cùng xinh đẹp.
Ông nội tớ vẫn tốt hơn nhiều.
Từ trước đến giờ đều không quản tớ như nào.
Nhưng mẹ tớ thì lại quán quá nhiều.
Viên Tử hét lên:
Ông đây thích đại mỹ nữ.
Đàn ông cơ bắp gì đó cút ngay.
Lục Tiểu Mãn cũng nói:
Sớm muộn gì tớ cũng nắm được anh Thành Triển trong tay.
Lâm Hinh Nhi biết lần này mình bị đánh là đáng vì Cao Thành Triển chính là thứ không thể đụng vào của Lục Tiểu Mãn.
Nói thật, về việc đùa giỡn người khác, Lâm Hinh Nhi tự cảm thấy mình không bằng được Lục Tiểu Mãn.

Không giả không được.
Cậu lại không biết ông nội tớ như nào rồi đấy, quản nhiều quá.
Vả lại tớ cũng chỉ là nhà cổ vũ cho cậu ta có chí cầu tiến một chút.
Nếu thật sự thuộc những dòng tộc, gia đình giàu có thật sự thì không cần những người bạn như thế.
Nếu mua không nổi thì đừng có mà có ý muốn làm bạn với bọn họ.
Xách đô hộ ư? Cần xách đồ thì đã có người hầu làm.
Có đồ tốt như này mà không bảo với tớ.
Lục Tiểu Mãn chầm chậm kéo khóa áo lên.

Đây là đồ ở cửa hàng của mẹ tớ.
Nếu cậu thích thì lần sau tặng cậu một ít.
Nói rồi cô ta tiếp tục dặm lại lớp trang điểm.
Cô ta ăn mặc có chút gợi cảm.
Lớp trang điểm lại vô cùng tinh tế.
Lái xe tên là Tiểu Tiêu.
Anh vừa xuất ngũ.
Thân hình cường tráng, làm việc lại nhanh chóng, cần mẫn.
Vừa đến nơi anh liền vội vàng xuống mở cửa xe.
Lục Tiểu Mãn không thèm để ý mà lỗi chiếc gương ra để chuốt lại lông mi.
Cô gái trong gương rất xinh đẹp.
Lớp trang điểm tinh xảo, làn da trắng nõn.
Cần gì phải chơi với một người xinh đẹp như mình, tiêu tiền của mình, rồi sau đó lại cướp bạn trai của mình cơ chứ.
Trường hợp như vậy trong tiểu thuyết đầy.
Nhưng đám người Lục Tiểu Mãn thì lại không có người như thế.
Mấy cô gái cười nói, vui đùa mà không hề kiêng kỵ người lái xe đằng trước.
Lái xe có thể nhìn thấy bộ ngực đang lõa lồ và một đóa hoa màu đỏ ở vị trí kia của Lục Tiểu Mãn.
Quả thực là vô cùng xinh đẹp.
Đồ thừa ra thì mỗi năm lại dọn dẹp lại mang đi quyên góp hoặc bán đấu giá đều được.
Lại còn được mang danh làm từ thiện.

Cái tên rẻ rách Ngô Phàm kia thế mà đã tỏ tình với cậu thật à? Buồn cười chết mất.
Cô bạn Lâm Hinh Nhi vẫn còn đang cười to trên xe.
Cô ta muốn gả cho Cao Thành Triển.
Điều này so với việc cô ta có sức hút lớn không hề có mâu thuẫn gì cả.
Nhóm người đã đến nơi.
Bọn họ còn bỏ tiền ra để thuê ngôi sao nam đến múa thoát y rồi cơ mà.

Tớ nói sai rồi mà.
Tối nay Cao Thành Triển cũng đến.
Bên trên là một chiếc sơ mi có thêu hình hoa sen.
Giờ lại đến lượt Viên Tử cười lớn.
Cô vươn tay ra kéo chiếc khóa kéo ở sau lưng Lục Tiểu Mãn.
Lúc lái xe ngẩng đầu lên thì nhìn thấy nụ cười này của cô ta.
Mặt của anh càng đỏ hơn, thậm chỉ còn thở một cách dồn dập.
Cô ta không thèm để ý.
Ha ha ha ha.
Lâm Hinh Nhi có hơi nhạt nhẽo nên cô ấy lại bắt đầu cười lớn.
Vừa cười cô ấy vừa nói đùa:
Đúng rồi.
Các cậu nói xem Cao Thành Triển từ chối Tiểu Mãn là vì không thích kiểu người thục nữ ngực tấn công mông phòng thủ như Tiểu Mãn mà lại thích kiểu bằng phẳng như Viện Tử không...
Lâm Hinh Nhi còn chưa nói hết câu thì đã bị cả Lục Tiểu Mãn và Viên Tử quay qua đánh cho một trận.

Nhìn là biết cậu không có kinh nghiệm gì cả.
Trang phục như này cực kỳ tiện đấy.
Tớ không tin bạn học Thành Triển có thể chịu được.
Vừa nói cô vừa nháy mắt với Lục Tiểu Mãn.
Thật là đẹp.
Còn là màu đỏ nữa.
Lục Tiểu Mãn cậu thật keo kiệt đấy.
Lâm Hinh Nhi đã đổi không biết bao nhiêu người bạn trai rồi nhưng về điểm này Lục Tiểu Mãn vô cùng kiên trì.
Cậu ấy còn được mọi người gọi là
nữ thần bận rộn
.
Thật ra có quỷ mới biết cậu ấy mà chơi đùa thì thác loạn như nào.
Sau khi tô son cô ta lại ngậm vào giấy để màu son nhạt đi hơn.
Như vậy càng làm nổi bật lên làn da trắng của cô ta, tạo cảm giác trắng hồng, mọng nước.

Ông nội cậu thật nghiêm khắc.
Không thì với cái thành tích học tập của tên Ngô Rác Rưởi ấy thì thế nào cũng phải dùng tiền để vào đại học.
Cả nhà cậu ta nên cảm ơn tớ mới phải.
Lục Tiểu Mãn vừa nói vừa tô son.
Màu hồng đào có hơi tươi quá.
Bên trong không mặc gì cả mà chỉ dán hai miếng dán ngực đằng trước.
Bộ ngực phát triển rất tốt, vừa trắng vừa tròn.
Lại thêm hai miếng dán ngực càng tăng lên vẻ hấp dẫn.
Lục Tiểu Mãn rất vừa ý ngắm bản thân trong gương.

Tớ bảo này Tiểu Mãn.
Cậu không thích cậu ta thì cứ nói thẳng đi.
Anh không nhịn được mà đỏ hồng mặt rồi vội vàng cúi đầu xuống.
Lục Tiểu Mãn có thể nhìn được biểu cảm của lái xe nhà mình qua gương chiếu hậu.
Nhưng cô ta không hề ngại ngùng mà lộ ra một nụ cười tươi tắn, xinh đẹp.
Bọn họ có cuộc sống rất hạnh phúc, cũng là đời con đời cháu của những gia tộc giàu có.
Từ nhỏ đến lớn, bọn họ được tiếp thu những nền giáo dục tân tiến nhất.
Làm sao có thể bị những người như kia lừa được.
Viên Tử xuống xe trước, sau đó là Lâm Hinh Nhi.

Cuối cùng mới là Lục Tiểu Mãn.

Lục Tiểu Mãn đưa tay ra.

Tiểu Tiêu vội vàng đỡ lấy dìu cô xuống xe, sau đó vội rụt tay về.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Hắc Thiên Kim.