Chương 219: Lãnh đạo, xin ông đừng làm loạn
-
Hắc Thiên Kim
- Tống Tượng Bạch
- 1301 chữ
- 2022-02-06 10:09:59
Bên trong cửa sổ là hai ông lão ngồi đánh cờ, khói thuốc nồng nặc bao trùm.
Giống như vừa mới bị cháy, mịt mù khói.
Thằng cháu của ông sợ nhất chính là phiền phức.
Dù là việc trong cuộc sống hàng ngày hay việc của công ty cũng vậy.
Điều tra cái quái gì, bọn này chính là thích dùng tiền làm loạn.
Cháu ta thừa kế sản nghiệp nhà lão Phan, nhà lão ta vô dụng nên mới không vừa mắt.
Không ngờ lại hỏi được chuyện.
Cháu của mình sẽ chủ động yêu cầu tham gia hoạt động sao? Còn lâu.
Vừa hay lần này sinh viên năm ba của trường cần huấn luyện quân sự cho sinh viên Học viện Điện ảnh, Thành Triến còn chủ động xin tham gia.
Lý Thiện Thanh hài lòng nói.
Vốn dĩ ông ta còn tưởng những sinh viên vô cùng thiên tài này sẽ phải khác biệt không giống người.
Không hút thuốc thì lấy đâu ra tinh thần chơi cờ, khiến tôi lần nào cũng thua cờ hết.
Lý Thiện Thanh mang tiếng là hiệu trưởng trường Đại học Quốc phòng Đại Kinh mà lại bị Cao Trường Lâm mở miệng gọi Tiểu Lý, nhưng không hề ngại ngùng.
Ông Cao, ngài đây không phải là không được hút thuốc nên thua.
Không đâu, Thành Triển học tập rất xuất sắc.
Tất cả các bài thi đều qua không nói, cháu nó còn tích cực tham gia các hoạt động của trường học.
Tuy người nhà bên đó không đáng tin thể nhưng cũng chưa đến mức phải làm vậy.
Nghĩ đến việc trước đây cháu trai và con dâu gặp phải tai nạn xe, lại nghĩ đến những việc sau đó, Cao Trường Lâm không muốn nghĩ tiếp nữa.
Bọn chúng giở đủ trò, thêu dệt mọi loại chuyện.
Cả đời Cao Trường Lâm ta làm lính, tự hỏi lòng không có gì phải xấu hổ.
Nghe nói dạo gần đây tình thế không được tốt lắm ạ.
Ông Cao, nghe nói phía trên đang định chỉnh đốn lại quân ngũ, hình như là bắt đầu từ bên ông đấy.
Lý Thiện Thanh là do một tay Cao Trường Lâm dẫn dắt, cứ mãi ở một phe khiến cho ông ta nghe được việc này cũng không tránh khỏi được sự lo lắng.
Trường quay phim 91.
Đạo diễn Vương uống chút nước rồi lại mắng tiếp.
Thế nhưng đạo diễn Vương Dụng lại chê bai cốc nước kia, vừa nãy nước bọt của ông chắc cũng bị bắn vào đấy không chừng.
Phó đạo diễn ở bên cạnh nhanh trí rót một cốc nước mới cầm qua đó.
Ở phía dưới bàn cờ cũng có đầy những đầu thuốc.
<3br>Ánh mắt hai người sáng rực, không nói câu nào mà chỉ có tiếng hút thuốc.
Họ nhàm chằm chằm vào bàn cờ..
Nó còn quyết đoán, lanh lợi hơn ông già này.
Người lúc đầu làm loạn lên là cậu của nó, nói gì thì nói cũng là người thân.
Bị giọng nói oang oang của lãnh đạo làm ù cả tai, Lý Thiện Thanh lặng lẽ ngồi nhích ra xa.
Vậy hôm nay ngài đến có việc gì thế? Chắc không phải chỉ tìm tôi để đánh cờ thôi chứ?
Tôi muốn hỏi cái đứa vô dụng nhà tôi ở trường học biểu hiện thế nào? Ông cũng biết, nó và Hắc Tử đều do tôi dẫn dắt, đến nay Hắc Tử không còn nữa, chỉ còn một mình nó.
Hiệu trưởng Lý Thiện Thanh lặng lẽ nhích ra xa thêm chút, trong lòng ông ta có chút đồng tình với đứa trẻ.
Ông dám nhổ nước bọt bởi ông có lý do để nhổ nước bọt.
Cuối cùng nhà sản xuất còn phải dâng lên một cốc nước.
Nó làm việc vô cùng nhanh nhẹn.
Và cũng rất vô tình.
Việc này thật sự chỉ là tin đồn thế nhưng ông cũng không chuẩn bị ngăn nó lại.
Tin đồn này truyền ra ngược lại sẽ khiến những người kiến thức hạn hẹp lòi đuôi, đúng lúc để ông xem xem chúng thể nào.
Kết quả là bây giờ nghe nói cậu nó đang bị nghiện thuốc phải ở trong trại cai nghiện một thời gian dài.
Lúc biết được điều này, Cao Trường Lâm đã giật mình.
Lúc này khi nghe được nó chủ động tham gia hoạt động, ông thực sự không thể tưởng tượng nổi.
Ông đột nhiên hỏi:
Cái gì ý nhỉ, dù sao mấy ngày nay tôi cũng không có việc gì nên đến dẫn dắt cho đội các ông huấn luyện quân sự được đấy.
Lý Thiện Thanh vốn dĩ đang đứng dậy rót nước cho lãnh đạo, vừa nghe thấy câu này ông ta suýt nữa đã rót nước vào chân mình, thực sự muốn quỳ xuống luôn.
Khó khăn lắm mới được ngồi trước mặt lãnh đạo nên ông ta không nhịn được mà phải hỏi một câu.
Cao Trường Lân nghe thấy câu này lại thấy hơi bực bội.
Đừng nói là tạo tin đồn, có đến điều tra thật cũng chẳng có gì phải sợ.
.
Giọng nói của Cao Trường Lâm vang dội, đẩy khí phách.
Cao Trường Lâm to giọng nói:
Vẫn là đánh cờ với Tiểu Lý là thoải mái.
Bây giờ lão Lục đánh cờ5 không cho hút thuốc.
Ngay cả nhà sản xuất cũng không ngoại lệ.
Không còn cách nào khác, phim của đạo diễn Vương Dụng luôn được bảo đảm về chất lượng và số vé bán ra.
Mấy người có nghe rõ không đấy! Cái tôi muốn là một người mới trồng thuần khiết chứ không phải là tú bà ở trong kỹ viện! Mấy người đến đây làm trò gì hả? Nếu còn cứ như vậy thì tôi không quay nữa, ngay cả một nhân vật nữ phụ số ba cũng không được chọn người tàm tạm! Điện ảnh là gì chứ? Không phải thứ tạm bợ, đó là tâm huyết, là sự thật, là cẩn thận, là nghệ thuật...
Mọi người nghe đạo diễn Vương Dung mắng xối xả.
Trên đầu của họ cứ như bị nhổ cho một bãi nước bọt.
Mà tôi chưa từng nghe nói có ai đánh cờ thắng được ông Lục cả.
Trước đây tôi đã từng hòa cờ với ông ấy, thiếu chút nữa là thắng rồi.
Cao Trường Lâm vẫn luôn không chịu thua.
Lý Thiện Thanh biết tính tình của lãnh đạo nên cũng không nói thêm gì mà cười ha ha.
Lãnh đạo, xin ông đừng làm loạn.
Ông đường đường là một vị tướng quân, chạy đi huấn luyện quân sự cho vui có mất mặt không cơ chứ!
Ai ngờ được lại phối hợp như vậy, mới là nhiệm vụ đầu tiên sau khi khai giảng đã tích cực tham gia.
Cao Trường Lâm vốn dĩ cũng rảnh không có việc gì làm nên đến đây hỏi cho vui.
Nhưng dù ông đã già thì ông vẫn còn lo lắng lắm.
Ông cảm thấy tính tình này của đứa cháu mình hình như có chút thể nào ấy...
Hắc Tử là chó nghiệp vụ, mấy năm trước vì già mà chết nên khiến người ta rất đau lòng.
Thế nhưng ngài lại so sánh cháu ngài và con chó này thì có phải quá là khập khiễng rồi không.
Rất lâu sau đó, ông lão g9ầy yếu ngồi gần cửa sổ, Lý Thiện Thanh đột nhiên mở miệng nói:
Tôi thua rồi.
Ông lão to khỏe ngồi ở đối diện cười lớn.
Ông lão mãn nguyện 6cầm chén trà uống một ngụm nồng đượm.
Đạo diễn nổi tiếng Vương Dung nhìn những ngôi sao đến thử ống kính ở trước mắt, ai ai cũng diêm dúa và lòe loẹt.
Ông tức giận đến mức ném bay quyển kịch bản.
Hai ông lão này đ8úng là những con ma nghiện thuốc.
Gạt tàn trước mặt hai ông lão đã đầy cả rồi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.