Chương 129: Cuồng trảm nộ sát(2)
-
Hỗn Hỗn Tiểu Tử Phong Lưu Giang Hồ Hành
- Mộc Dịch
- 1467 chữ
- 2019-09-05 02:22:08
Ngô Lai lạnh lùng nhìn hai người rồi cười lớn, trong mắt lộ ra vẻ coi thường. Ngô Lai bất ngờ động thân.
Chỉ thấy Ngô Lai nhanh như chớp, không chắc là nhanh hơn chớp, hướng Cuồng Trảm Nộ Sát chỗ hai người đang đứng bay tới, đồng thời nhanh như chớp huy động chưởng đánh tới hai người.
Cùng lúc Ngô Lai chuyển thân thì Cuồng Trảm Nộ Sát hai người cũng động thân, chỉ thấy hai người cũng nhanh như chớp đón chưởng của Ngô Lai đánh tới. Lạc Trảm đao chém ra, trên đao mang theo một dạng kình khí cường đại chém về phía Ngô Lai, Nộ Sát kiếm cũng nhanh không kém liên tiếp đâm ra, mỗi kiếm đều mang theo kiếm khí cường đại vô cùng, những kiếm khí này của Nộ sát lại thành một khối kiếm khí đón đỡ chưởng của Ngô Lai.
Trong nháy mắt, thân ảnh ba người trên không trung đã gặp nhau, chưởng phong cùng đao khí và kiếm khí tức thì chạm nhau tạo thành một tiếng nổ lớn, thân ảnh ba người gần như đồng thời bị bay ngược ra ngoài. Ngô Lai khi bị chấn bay ngược ra rơi xuống đất lại phải lùi về sau năm sáu bước, còn Cuồng Trảm Nộ Sát hai người cũng thối lui lại chỗ cũ.
Trong mắt Ngô Lai lóe lên ánh sáng khiến người ta kinh sợ, lạnh lùng nhìn Cuồng Trảm Nộ Sát hai người, còn Cuồng Trảm Nộ Sát hai người lúc đó lại nhìn Ngô Lai với vẻ mặt kinh ngạc, không hề nghĩ Ngô Lai có thể dễ dàng chống đỡ hợp kích của họ. Hiện tại trên giang hồ dù là tuyệt thế cao thủ cũng không chắc có thể giống như Ngô Lai dễ dàng ngăn cản hai người cùng công kích như vậy.
Gần như cùng một lúc, ba người lại động thân.
Chỉ thấy hữu chưởng Ngô Lai đột nhiên phát ra kình khí cường đại màu tím đỏ, nhanh như chớp hướng Cuồng Trảm Nộ Sát hai người kích tới.
Cùng lúc đó, Cuồng Trảm đao liền liên tiếp chém ra, mỗi một đao đều mang theo kình khí cường đại, Nộ Sát kiếm cũng đồng thời phát ra hơn mười đạo kiếm khí cường đại, đao khí cùng kiếm khí dung hợp với nhau biến thành một bức tường khí ước chừng dài mấy trượng, hướng Ngô Lai nghênh tiếp chưởng kình.
Hai cỗ kình khí chạm nhau lại tạo ra một tiếng nổ lớn, tiếng nổ này so với tiếng nổ vừa rồi chẳng biết vang vọng hơn bao nhiêu lần, ước chừng trong phương viên vài dặm đều có thể nghe được. Nhưng tiếng nổ này làm cả tạp viện đã bị tàn phá bắt đầu rung chuyển, có vài chỗ không chịu nổi cả tường và phòng đều sự rung chuyển này làm đổ sập xuống.
Cùng với tiếng nổ lớn, thân thể ba người đều bay ngược lại, khi hai cỗ kình khí chạm vào nhau đã biến chỗ ba người vừa đứng thành một cái hố rất lớn.
Vào lúc này , ba người đều đã vận hết công lực, chỉ thấy Ngô Lai đang bay ngược lại, người bất ngờ xoay tròn một vòng trên không, ánh mắt hắn lóe lên phát ra ánh sáng khiến cho người ta sợ hãi, người còn chưa tiếp đất đã vận cộng vào hữu chưởng. Chỉ thấy hữu chưởng của hắn chậm rãi xuất ra một khối khí màu tím đỏ được Ngô Lai vận công thôi động không ngừng, biến đổi càng lúc càng lớn, càng lâu càng sáng giống như trong tay hắn đột nhiên xuất hiện một mặt trời nhỏ vậy.
Đến khi khối khí màu tím đỏ đó không còn biến đổi nữa thì mũi chân Ngô Lai cũng vừa chạm đất, bất ngờ hắn huy động khối khí màu tím đỏ hướng Cuồng Trảm Nộ Sát đẩy mạnh đi.
Cuồng Trảm Nộ Sát thân thể hai người đang bay ngược lại đã vội vàng vận công áp chế bản thân, nhanh chóng bay ngược lại. Ai ngờ mũi chân vừa chạm đất chưa kịp đứng vững thì nhìn thấy Ngô Lai huy động xuất ra một khối khí cường đại chói mắt đánh tới trước mặt mình. Hai người mặc dù biết khối khí này uy lực ghê gớm, mình không dễ dàng ngăn cản, nhưng lúc này khối khí đó đã tới trước mặt có muốn né tránh cũng không kịp rồi, đành phải liều mạng phát ra toàn lực hướng khối khí cường đại đang phát sáng đến chói mắt nghênh tiếp.
Một tiếng nổ lớn vang lên, giống như tiếng sấm vang lên bên tai trong lúc trời đẹp, phòng ốc xung quanh bị chấn động mạnh mẽ đều nát thành từng mảnh, còn thân thể hai người Cuồng Trảm Nộ Sát lại bắn đi như hai mũi tên, bay ngược ra ngoài, người còn chưa chạm đất mà mồm miệng đã phun đầy máu.
Bình
một tiếng, thân thể hai người va vào bức tường ở phía sau, dư lực còn làm đổ cả bức tường, hai người rơi xuống rồi nhanh chóng đứng dậy, vẻ mặt kinh hải từ xa nhìn Ngô Lai, máu không ngừng trào ra khóe miệng.
Tay trái Ngô Lai nhẹ nhàng ôm Tuyết Nhi đã hôn mê, đi tới trước mặt hai người Cuồng Trảm Nộ Sát đã bị trọng thương, ánh sáng khiến người ta sợ hải lại lóe lên trong mắt, lạnh lùng nói:
Chỉ cần các ngươi nói cho ta biết là ai muốn giết chúng ta, ta sẽ cho các ngươi được thoải mái, bằng không nói, ta sẽ khiến các ngươi vô cùng đau đớn, sống không bằng chết.
Nghe xong, hai người kinh hãi biết Ngô Lai đang rất tức giận, nói là nhất định làm, nhưng bọn họ là sát thủ làm sao lại đi phá hoại quy tắc của sát thủ, nếu như phá bỏ quy tắc này thì bản thân từ nay về sau làm sao còn đứng được trong giới sát thủ nhưng nếu không nói bản thân nhất định sống không bằng chết, hơn nữa bọn họ đều đã già, nếu đối mặt với cái chết thì trong lòng lại càng sợ hãi, bởi vì bọn họ còn muốn hưởng thụ lúc tuổi già.
Vì vậy, hai người ở giữa sinh tử và danh lợi bồi hồi, khó có thể lựa chọn, con người ta thường cách cái chết càng lúc càng gần thì mới có thể cảm nhận được nỗi sợ hãi tử vong của bản thân.
A!
Đột nhiên Tuyết Nhi trong lòng Ngô Lai đau đớn rên rỉ thành tiếng.
Ngô Lai vội vàng thu hồi ánh mắt nhìn Cuồng Trảm Nộ Sát nói:
Tuyết Nhi! Tuyết Nhi! Nàng làm sao vậy?
Nhìn thấy vẻ mặt thống khổ của Tuyết nhi, tim Ngô Lai như bị đao cắt.
Vào lúc này bị rơi vào tình thế lưỡng nan, Cuồng Trảm Nộ Sát nhìn nhau, đột nhiên nhanh như chớp hướng theo hai phía khác nhau bay đi, trong chớp mắt đã bay đi hơn mười trượng.
Còn muốn chạy sao? Không dễ dàng như vậy đâu!
Âm thanh lạnh như băng đột nhiên xuất hiện trong đầu Ngô Lai, cùng với ý nghĩ đó, hữu chưởng đã mang theo kình khí cường đại đánh tới Nộ Sát cách xa hơn mười trượng.
Chỉ thẩy một dạng kình khí cường đại trong nháy mắt tới sau lưng Nộ Sát đang chạy trốn, Nộ Sát chưa kịp kêu lên một tiếng đau đớn, thân thể hắn đã biến thành mưa máu, tứa ra ở trên không trung.
Trong nháy mắt Ngô Lai đã đánh chết Nộ Sát, Cuồng Trảm đã phi ra ngoài mấy trăm trượng, lúc này Ngô Lai giữa ban ngày quyết tâm chân chính lộ ra uy lực của hắn
Chỉ thấy tay trái Ngô Lai ôm Tuyết Nhi, sau vài lần lắc mình trên không, trong chớp mắt đã tới phía sau lưng Cuồng Trảm không đầy một trượng. Cùng lúc đó tay phải của Ngô Lai cũng xuất chưởng phát ra kình khí cường đại chứa đầy nộ khí vỗ vào hậu tâm Cuồng Trảm.
Cuồng Trảm thấy mình đã chạy xa được mấy trăm trượng thì trong lòng mừng rỡ.
Trong lúc Cuồng Trảm đang mừng rỡ thì chưởng của Ngô Lai đã tới hậu tâm Cuồng Trảm. Cuồng Trảm đang lúc phi hành thân thể đột nhiên bị phân huỷ tan ra thành bụi rơi xuống mặt đất, chỉ còn sót lại y phục đang phất phới trên không cũng từ từ bay xa .
Thật đáng thương cho hai tuyệt thế sát thủ, đến một tiếng kêu đau đớn cũng không kịp, xương cốt cũng không còn, bị chết ở dưới chưởng Ngô Lai.