Chương 158: Lâm Châu Tứ Mỹ (2)


"Trương tỷ tỷ, gặp tỷ một lần cũng thật không dễ dàng nha!"

Lúc này, một thanh âm lôi cuốn vang lên. Giọng nói du dương đó lọt vào tai khiến mấy người Ngô Lai không khỏi ngẩn ngơ, không tự chủ được quay đầu nhìn lại.

Thanh âm vừa dứt, một thân ảnh mĩ lệ hiện ra trước mặt mấy người Ngô Lai. Chỉ thấy nàng mặc quần lụa màu lam nhạt, thân trên vận áo kép màu trắng, xem ra thật là hợp nhãn, mái tóc dài buông xuống hai vai có vẻ hững hờ nhưng lại tạo nên nét quyến rũ khác thường. Nàng có khuôn mặt trái xoan, cánh mũi cao, hai mắt tròn xoe long lanh quyến rũ, dáng người cao ráo, thậm chí còn cao hơn mấy người Trương Ngọc Oánh, song nhũ trước ngực đầy đặn không hề thua kém bất kì nữ nhân nào, cái eo mảnh dẻ, cặp chân thon dài cùng với đồn bộ tròn lẳn. Cơ thể cân đối như vậy chắc chắn là một tuyệt thế vưu vật.

Thiếu nữ này là một trong Lâm Châu tứ đại mĩ nhân, Lâm gia tiểu thư Lâm Yến, cùng với Trương Ngọc Oánh và hai người khác, Nam Cung Ngọc Khiết và Lương Mị của Lương gia, được xưng là Lâm Châu tứ đại mĩ nhân. Cả bốn người đều là tuyệt thế mĩ nữ, mỗi người một vẻ.

Nói đến bất kì ai trong bốn người này, những kẻ hay đi lại trong thành không ai không biết, không ai không rõ, chẳng những bởi bốn người là tuyệt thế mĩ nhân, mà còn vì sau lưng họ là tứ đại thế gia.

Trong bốn thế gia này ngoại trừ Trương thế gia đời này tới đời khác kinh doanh tại Lâm Châu mà trở thành gia tộc nổi danh, ba thế gia kia đều bắt đầu quật khởi từ mười mấy năm gần đây. Thành viên gia tộc nào so ra cũng đông đảo, chỉ có Trương gia ít người, cơ bản mỗi đời chỉ có một người nên người này cũng trở thành người kế thừa Trương gia.

Nhìn thấy Lâm Yến tiến vào, Trương Ngọc Oánh vội vàng nghênh tiếp: "Nguyên lai là Lâm muội muội, không biết hôm nay ngọn gió nào đưa muội đến đây?"

Lâm Yến nói: "Trương tỷ tỷ,chẳng phải mới đây muội muội đến thăm tỷ rồi sao?" Nói xong liếc nhìn ra phía sau Trương Ngọc Oánh.

Khi thấy hai mĩ nữ Lãnh Ngưng Vũ và Tuyết Nhi, Lâm Yến không khỏi giật mình, trong lòng kinh ngạc nhủ thầm: "Bọn họ thật xinh đẹp, xem ra chẳng thua kém ta chút nào". Trong lòng nghĩ vậy nên không khỏi vài lần đưa mắt đánh giá hai nàng.

Đối với nhan sắc của mình Lâm Yến luôn vô cùng tự tin. Vậy mà giờ lại có tới ba mĩ nữ ở trong căn phòng nho nhỏ này, hơn nữa so với mình không hề thua kém, làm sao Lâm Yến không kinh ngạc cho được.

Nhưng sự kinh ngạc của Lâm Yến cũng chỉ trong giây lát. Nàng đã thấy qua không ít mĩ nữ, giống như Trương Ngọc Oánh, Nam Cung Ngọc Khiết, Lương Mị đều là tuyệt thế mĩ nữ, đều rất quen thuộc với Lâm Yến.

Khi ánh mắt Lâm Yến lướt tới Ngô Lai thì vừa lúc bắt gặp thần sắc ám muội kì quái của hắn. Nàng không khỏi hung dữ trừng mắt nhìn Ngô Lai, trong lòng thầm rủa hắn là kẻ dâm đãng.

Ngô Lai tịnh không thèm để ý đến ánh mắt của Lâm Yến, bản thân cũng chẳng thèm che dấu, cặp mắt không ngừng quét tới quét lui trên người nàng, cuối cùng dừng lại trên song nhũ phong mãn của nàng thiếu nữ mĩ lệ.

Đối với cử chỉ háo sắc của Ngô Lai, Trương Ngọc Oánh chỉ cười nhẹ. Lâm Yến cũng đã thấy qua không ít ánh mắt phảng phất vẻ dâm dục như của Ngô Lai nên coi hắn là một kẻ dâm đãng, quay mặt sang hướng khác, không nhìn kẻ mặt dày đó nữa. Hơn nữa, Ngô Lai mang đến cho người ta cảm giác hắn không phải là người anh tuấn, nên chẳng thể chỉ nhìn sơ qua một lần đã khiến người khác chú ý.

Lúc Ngô Lai trợn mắt ngắm nhìn, Trương Ngọc Oánh không hề ngăn cản, Lâm Yến coi hắn như không tồn tại còn Lãnh Ngưng Vũ lại thấy không vui.

Thấy Ngô Lai giương mắt chăm chăm nhìn vào gò bồng đảo của Lâm Yến, Lãnh Ngưng Vũ hung dữ véo vào hông hắn một cái. Ngô Lai đau quá nhếch miệng, vội vàng thu hồi ánh mắt đang dính chặt trên ngực Lâm Yến, cười khổ nhìn Lãnh Ngưng Vũ, đáp lại ánh mắt tức tối của nàng.

Lúc này, Lâm Yến đột nhiên hỏi Trương Ngọc Oánh: "Trương tỷ tỷ, hai vị muội muội này thật xinh đẹp, không biết nên xưng hô như thế nào?" Đương nhiên là hỏi về Lãnh Ngưng Vũ và Tuyết Nhi. Ánh mắt nàng nhìn tới Trương Ngọc Oánh mới nhận ra vị tiểu thư này đã thay đổi rất nhiều, càng trở lên mĩ lệ, có một vẻ đẹp thành thục. Lâm Yến trong lòng rất kinh ngạc.

Trương Ngọc Oánh nghe hỏi liền trả lời: "Đây là hai vị tỷ muội của ta." Tiện thể giới thiệu hai nàng với Lâm Yến.

o0o

Bên ngoài Trương phủ.

Lúc này, từ hai ngả đường đều có một cỗ xe ngựa đi tới.

Hai cỗ xe ngựa đó gần như đồng thời dừng lại ở bên ngoài Trương phủ, từ trên xe bước xuống hai thiếu nữ xinh xắn, nhưng từ dáng vẻ cũng có thể nhận ra hai thiếu nữ này chỉ là nha hoàn. Sau đó, dưới sự nâng đỡ của nha hoàn, hai mĩ nữ tuyệt sắc phân biệt từ trên xe bước xuống.

Chỉ thấy trong đó một người mặc quần áo lụa trắng, trên nền trắng điểm xuyết hoa văn đỏ nhạt, cổ áo khoét sâu xuống trước ngực, lộ ra làn da trắng như tuyết, khe suối mỡ màng khiêu gợi mê người khi ẩn khi hiện. Một đôi gò bồng đảo không thể đầy đặn hơn khẽ rung rinh theo động tác xuống xe của nàng, vẽ nên những đường cong đẹp mê hồn. Trong đôi mắt kiều mị động lòng người của nàng lấp lánh thần sắc quyến rũ yêu dị. Nàng có cặp chân thon dài hòa cùng đồn bộ tròn trịa tuyệt đẹp, đều là những thứ mê người, một đôi tay ngọc ngà lộ ra bên ngoài, có vẻ càng là dụ nhân, mười phần là một tuyệt thế giai nhân. Có điều cách ăn vận quá sức khiêu khích, chẳng biết đã khiến bao nhiêu nam nhân chảy máu mũi.

Còn một thiếu nữ mặc quần áo xanh nhạt, khuôn mặt xinh đẹp, chiếc mũi thanh tú kết hợp với khuôn miệng nhỏ nhắn khiêu khích, tạo thành những đường nét động lòng người. Ánh mắt nàng không ngừng chớp động, tỏ ra rất quyến rũ, đặc biệt hàng mi dài trên đôi mắt không ngừng chớp động đó lại càng mê người, dáng người đầy đặn tuyệt đối thuộc vào hạng nhất lưu.

Thiếu nữ này mặc dù song nhũ không tròn đầy như thiếu nữ kia, nhưng đôi song nhũ trước ngực cũng khá đầy đặn, thêm nữa đồn bộ cong cong vừa vặn cùng với cái eo thon mảnh, đôi chân đẹp thon dài tạo nên những đường nét tuyệt mĩ, không tìm ra một điểm nào không cân xứng, thực là hoàn mĩ vô cùng.

Một thiếu nữ vừa xuống xe đã nhìn thấy người kia, cười nói: "Thì ra là Nam Cung muội muội! Ta còn tưởng ai mà xinh đẹp đến vậy, khiến tỷ tỷ thấy mà ngẩn ngơ."

Thiếu nữ được gọi là Nam Cung muội muội liếc mắt nhìn người kia, lạnh nhạt thốt: "Lương tỷ tỷ thật sự là càng ngày càng xinh đẹp, ăn mặc như vậy không biết đã làm điên đảo bao nhiêu mĩ nam tử rồi."

"Thật không?"

Thiếu nữ kia hài lòng tự ngắm nghía dáng vẻ của mình, nói: "Nam Cung muội muội càng ngày càng khiến tỷ tỷ vui vẻ, bất quá tỷ tỷ cũng rất thích được muội muội khen ngợi."

Hai thiếu nữ xinh đẹp này là hai người còn lại trong Lâm Châu tứ đại mĩ nữ - Lương Mị và Nam Cung Ngọc Khiết. Ăn mặc nóng bỏng, dáng vẻ yêu dị là Lương Mị. Người còn lại đương nhiên là Nam Cung Ngọc Khiết. Hai nàng đều là người của tứ đại gia, còn là một trong tứ đại mĩ nhân, số lần chạm mặt tự nhiên không ít, đều rất quen thuộc.

Nam Cung Ngọc Khiết không muốn bị phiền nhiễu ở đây nên hỏi: "Lương tỷ tỷ cũng đến tìm Trương tỷ tỷ à?"

Lương Mị đáp: "Đúng thế! Nói vậy Nam Cung muội muội cũng tìm đến Trương tỷ tỷ sao?"

Thấy Nam Cung Ngọc Khiết khẽ gật đầu, Lương Mị nói: "Đã như vậy, chúng ta cùng vào đi!" Nói rồi nhắm hướng Trương phủ đi đến.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Hỗn Hỗn Tiểu Tử Phong Lưu Giang Hồ Hành.