Chương 159: Lâm Châu Tứ Mỹ (3)


Hai tuyệt thế mĩ nữ, lại thêm vào hai tỳ nữ xinh đẹp, hiệu ứng mang lại tự nhiên rất đặc biệt. Hai người hầu của Trương phủ vừa thấy bốn mĩ nữ đi đến, đều ngẩn ngơ nhìn bốn nàng, cuối cùng người hầu từng vào thông báo trước đó mới có phản ứng đầu tiên.

Người hầu nọ vội vàng bước lên trước chào hỏi: "Thì ra là Nam Cung tiểu thư và Lương tiểu thư, các vị muốn gặp gia tiểu thư phải không ạ? Xin mời theo tiểu nhân!" Nói rồi đi trước dẫn đường, trong lòng lại ngạc nhiên tự hỏi: "Hôm nay là ngày gì thế? Bỗng dưng Lâm Châu tứ đại mĩ nữ lại cùng tụ họp một nơi."

Người hầu này sống ở Trương phủ đã lâu, còn Trương Ngọc Oánh cùng tam nữ thường hay qua lại với nhau, vì vậy dĩ nhiên là gã đã nhận ra.

o0o


Nghe giới thiệu về nhị nữ xong, Lâm Yến biết được thân phận hai nàng, nhưng nàng lại không hề hỏi đến Ngô Lai, coi như không có sự tồn tại của hắn khiến Ngô Lai ở bên cạnh vô cùng tức tối.

Lãnh Ngưng Vũ thấy Lâm Yến là một trong Lâm Châu tứ đại mĩ nữ, trong lòng cũng vô cùng kinh ngạc, không ngờ Lâm Yến lại quyến rũ như vậy, so với mình dường như còn đẹp hơn.

Sau khi mấy thiếu nữ làm quen với nhau xong, Trương Ngọc Oánh đột nhiên hỏi: "Lâm muội muội, không biết hôm nay muội tìm ta có việc gì?"
Lâm Yến bình thản cười nói: "Trương tỷ tỷ sao lại nói vậy? Chẳng lẽ muội không có việc gì thì không thế đến tìm tỷ tỷ sao?" Tiếp đó ngữ khí thay đổi nói: "Trương tỷ tỷ, không dám dấu tỷ, muội muội hôm nay quả thật có việc."

Nụ cười bình thản của Lâm Yến vô cùng mĩ lệ động nhân, thiếu chút nữa ngay cả hồn phách Ngô Lai cũng bay mất, chỉ ngẩn ngơ ngắm dung nhan mĩ lệ của nàng.

Thấy Ngô Lai một mực dán mắt vào Lâm Yến, Lãnh Ngưng Vũ và Tuyết Nhi nổi ghen, thay nhau hung dữ véo mạnh vào lườn Ngô Lai. Cơn đau làm tên háo sắc tỉnh lại, gửi cho hai nàng nụ cười hối lỗi, lúc đó mới khiến hai nàng không thể tiếp tục phát tác.

Trương Ngọc Oánh ngạc nhiên hỏi: "Có chuyện gì?"

Lâm Yến đáp: "Mấy ngày gần đây, phía trên Trương phủ của tỷ tỷ xuất hiện một đạo tử sắc quang mang cường đại, không biết Trương tỷ tỷ có nhìn thấy không?"

"Hóa ra Lâm muội muội cũng ở đây, hôm nay Lâm Châu tứ đại mĩ nữ chúng ta cùng tụ họp một chỗ thật hiếm có nha!"

Trương Ngọc Oánh đang định trả lời thì một thanh âm kiều mị câu hồn động phách truyền vào ta mọi người trong phòng. Thanh âm vừa dứt, bốn thiếu nữ xinh đẹp cũng đã bước vào phòng, chính là hai người đẹp còn lại trong tứ đại mĩ nữ - Lương Mị cùng Nam Cung Ngọc Khiết và nha hoàn của họ.

Thấy bốn người đột nhiên bước vào, Trương Ngọc Oánh và Lâm Yến cũng ngẩn ngơ, không ngờ rằng Lương Mị và Nam Cung Ngọc Khiết đột nhiên lại tới.

Vẻ mặt của Ngô Lai thì không cần phải bàn, mắt trợn trừng hết cỡ, con ngươi như muốn nhảy ra khỏi hốc mắt. Lâm Châu tứ đại mĩ nữ luôn là đối tượng hắn muốn được gặp, vậy mà lúc này trong tình huống gã chưa hề có tư tưởng chuẩn bị lại đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, cảnh tượng diễm tuyệt kinh nhân như vậy làm sao không khiến cho Ngô Lai kinh ngạc đến ngây ngốc.

Trương Ngọc Oánh qua lúc ngạc nhiên lên tiếng: "Thì ra là Nam Cung muội muội và Lương muội muội đến chơi, thật khiến tỷ tỷ hổ thẹn đã không kịp nghênh đón." (bởi vì Trương Ngọc Oánh lớn tuổi hơn ba thiếu nữ cho nên xưng là tỷ tỷ)

Lương Mị cười: "Trương tỷ tỷ nói đùa rồi, muội muội sao dám để tỷ tỷ phải ra đón?"

Nam Cung Ngọc Khiết nói: "Trương tỷ tỷ làm như người ngoài vậy."

Ba người khách sáo một hồi mới ngồi xuống.

Lúc này Lâm Yến đột nhiên nói: "Không ngờ hai vị tỷ tỷ cũng đến đây, sớm biết vậy đã rủ hai người cùng đi."

Lương Mị cười đáp: "Bốn tỷ muội chúng ta đã lâu không tụ họp, hôm nay phải chuyện trò thật vui vẻ mới được."

Đang nói đột nhiên nhìn thấy Lãnh Ngưng Vũ Tuyết Nhi gần đó, sắc mặt lộ vẻ kinh ngạc, bởi vẻ mĩ lệ của nhị nữ mà ngạc nhiên. Trong mắt Nam Cung Ngọc Khiết cũng thoáng hiện thần sắc kinh ngạc. Các nàng đều là người vô cùng xinh đẹp, tuyệt đối tin tưởng vào vẻ đẹp của mình, vậy mà hôm nay tự nhiên xuất hiện hai thiếu nữ xinh đẹp không kém, sao mà không khiến các nàng kinh ngạc cho được.

Thấy vẻ ngạc nhiên của hai người, Trương Ngọc Oánh liền giới thiệu nhị nữ với hai nàng mới đến. Chúng nữ khách sáo một lát (chẳng có gì khác ngoài việc tán dương vẻ xinh đẹp, hấp dẫn của nhau) mới đề cập đến việc chính. Nhưng đối với Ngô Lai ở gần đó lại chẳng ai ngó đến, coi Ngô Lai như một gã hầu, một tên dâm đãng, tịnh không thèm để ý.

Lâm Yến lên tiếng đầu tiên.

"Hôm nay hai vị tỷ tỷ đến đây có phải là vì đạo tử sắc quang mang?"

Nam Cung Ngọc Khiết và Lương Mị nhẹ vuốt cằm.

Lương Mị nói: "Nói vậy Lâm muội muội cũng đến vì đạo tử sắc quang mang rồi!", tiếp đó quay sang Trương Ngọc Oánh hỏi: "Trương tỷ tỷ, mấy ngày gần đây trong phủ của tỷ xuất hiện một đạo tử sắc quang mang rất cường đại, hơn nữa hàng ngày đều xuất hiện vào cùng một khoảng thời gian, mà lại trong khoảng thời gian rất ngắn. Theo lời đồn bên ngoài, hình như là có tuyệt thế bảo vật xuất hiện trong phủ của tỷ, dường như là cái gì đó đứng đầu thập đại thần khí trong truyền thuyết, gọi là Tử Kiếm. Không biết Trương tỷ tỷ có trông thấy không?"

Trương Ngọc Oánh ra vẻ kinh ngạc hỏi lại: "Cái gì? Có bảo vật xuất hiện trong nhà tỷ? Sao tỷ lại không biết nhỉ?". Nói rồi quay đầu sang hỏi Nguyệt Nhi và Xuân Nhi đang ở cạnh đó: "Các ngươi có phát hiện đạo tử sắc quang mang với cái gì gọi là Tử Kiếm đó không?"

Nguyệt Nhi và Xuân Nhi nhìn nhau khẽ lắc đầu. Thật ra trong lòng hai người cũng kinh ngạc khi thấy tiểu thư làm ra vẻ không biết gì về Tử Kiếm.

Lương Mị kỳ quái hỏi: "Phải vậy không? Thật kỳ quái, rất nhiều người nhìn thấy đạo tử sắc quang mang đó xuất hiện trong phủ tỷ tỷ, lẽ nào không ai nhìn thấy ư?"

Trương Ngọc Oánh lắc đầu ra vẻ không biết gì.

Lương Mị trầm mặc một chút rồi nói: "Trương tỷ tỷ, nếu mọi người phát hiện thấy Tử Kiếm, ngàn vạn lần không được lộ ra ngoài, bằng không ắt bị người giang hồ cướp đoạt. Hiện nay ở Lâm Châu chúng ta đã xuất hiện rất nhiều người giang hồ, đều là vì Tử Kiếm kia mà đến. Mọi người phải cẩn thận với đám người giang hồ này."

Trương Ngọc Oánh cười đáp: "Muội muội yên tâm! Trương gia chúng ta tại Lâm Châu bao đời nay lấy buôn bán là chính, căn bản không quan hệ với người giang hồ, càng không muốn cái gì mà tuyệt thế bảo vật, cái đó đối với Trương gia ta chẳng có chút lợi ích gì."

Kỳ thật, khi Lâm Yến nhắc tới tử sắc quang mang thì mấy người Trương Ngọc Oánh đã biết ba thiếu nữ là vì Tử Kiếm mà tới. Mặc dù Trương Ngọc Oánh cùng ba người thường xuyên qua lại, quan hệ cũng không tệ nhưng ba nàng đột nhiên cùng đến, tuyệt đối không phải chỉ là để nói chuyện đơn giản như vậy.

Nghe vậy, Lương Mị trong lòng chợt động, đề nghị: "Trương tỷ tỷ nói không sai, bất quá Trương tỷ tỷ nếu phát hiện điều gì, có thể thông báo với muội muội, muội muội sẽ hậu tạ xứng đáng. Tỷ cũng biết gia đình muội có qua lại với người giang hồ, cũng phải có một thanh bảo kiếm", hỏi không được điều gì liền định dùng tiền vàng dụ hoặc.


Trương tỷ tỷ, tỷ phải cẩn thận, Lương Mị nàng ta không hề có chút lòng tốt nào đâu. Cho dù tỷ tìm được Tử Kiếm cũng đừng nói cho bất kỳ ai. Có lẽ tỷ nghĩ rằng muội cũng đến vì Tử Kiếm. Không sai, muội quả thật nhận mệnh cha đến đây tìm hiểu, nhưng hôm nay muội muội tới đây chủ yếu là để nhắc nhở tỷ tỷ, ngàn vạn lần không nên nói về Tử Kiếm, nó sẽ mang đến rất nhiều tai họa."
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Hỗn Hỗn Tiểu Tử Phong Lưu Giang Hồ Hành.