Chương 61: Mưu sát


Dựa vào nhiều năm kinh nghiệm tích lũy bởi đọc nhiều ngôn tình máu chó, Dung Y nghĩ ra được ba trường hợp sau. Một là cô ta đã thuê sát thủ, t8hế nhưng sát thủ vì một nguyên nhân nào đó mà đến giờ này vẫn chưa ra tay. Hai là cô ta đã sắp xếp tình tiết như trong phim ngầm hãm hại Dung3 Y, thế nhưng lại vì một nguyên nhân nào đó mà đến giờ vẫn chưa xảy ra. Ba là cô ta thật sự lắm lời, vì nguyên nhân nào đó mà tích cực muốn l9àm thân với Dung Y.

Có thể là nguyên nhân nào đó lắm.
Cuối cùng, Doãn Đô Hiểu cũng hoàn hồn, nhẩm thấy thời gian cũng gần tới rồi, cô ta liền đứng dậy chào Dung Y:
Chị, chúng ta đi thôi, còn không đi thì nhà hàng sẽ đuổi người mất.

Xin cô luôn đấy, cô mới chính là người không chịu đi mà?

Là do bà của Đường Nghiên Như đổ bệnh, cần gấp một khoản tiền rất lớn để cứu chữa. Thế nhưng gia cảnh cô ta lại bình thường, mà Ân Nhã lúc đó lại chỉ là một sinh viên bình thường, hoàn toàn không giúp đỡ được cô ta. Không còn cách nào khác, Đường Nghiên Như bị ép phải đi theo một người đàn ông trung niên lớn tuổi nhưng có rất nhiều tiền, người đàn ông đó chi tiền mới có thể cứu bà nội cô ta. Thế nhưng cô ta và Ân Nhã không thể tiếp tục ở bên nhau được nữa, Ân Nhã trách cô ta ham vinh hoa phú quý, tham phú phụ bần, song trong lòng lại tự trách bản thân vô dụng. Do vậy cậu ta mới cố gắng nỗ lực, đầu tư khởi nghiệp, cuối cùng có được thành quả ngày hôm nay.

Câu chuyện thật thật giả giả nghe rất hay, Doãn Đô Hiểu đã bắt đầu nghe chăm chú, Dung Y cười ha ha tiếp tục bịa:
Cậu ta nói cậu ta thích tôi, chẳng qua là trong quãng thời gian Đường Nghiên Như bỏ cậu ta, tôi ở bên cạnh an ủi, trái tim bơ vơ của cậu ta đành phải gửi gắm chỗ tôi mà thôi.

Mang thai ba tháng đầu là khoảng thời gian không ổn định nhất, ngã từ bậc thềm cao như vậy, đứa bé nhất định không thể cứu được nữa. Đưa tới bệnh viện, bác sĩ cũng không chớp mắt lấy một cái, nhẹ tênh ra chỉ thị:
Đưa thai ra.

Sau đó cô ta được đẩy vào phòng phẫu thuật.
Dung Y run rẩy thông báo cho Ân Nhã. Ân Nhã đến rất nhanh, đứng trước phòng phẫu thuật nhìn thấy quần áo cô dính máu liền hỏi:
Cậu không sao chứ?

Cô nhìn theo ánh mắ của cậu ta, cúi đầu xuống, vội vàng giải thích:
Tôi không sao, đây là máu của Doãn Đô Hiểu.
Cứ nghĩ đến Doãn Đô Hiểu bê bết máu, cô lại run rẩy, chân cũng mềm nhũn, Trần Dịch Thần đi nộp viện phí rồi, cô chỉ còn cách vịn vào tường mới đứng vững.
Trong lòng Dung Y thầm khinh bỉ cô ta.
Hình như không hề xảy ra chuyện gì cả, thế nhưng để cẩn thận, khi xuống bậc thang Dung Y đi trước một khoảng rất xa. Trong bụng Doãn Đô Hiểu còn có đứa bé nên đi rất dè dặt, cô ta dặn dò Dung Y:
Chị đi chậm một chút, cẩn thận đó.

Nói đến đây, cô lại cảm thấy có lỗi với Ân Nhã. Trái tim của cậu ta, cô là người hiểu rõ nhất, thế nhưng hôm nay lại bị cô lợi dụng, Dung Y nghiến răng không nói thêm nữa.
Qua lời kể của Dung Y, Doãn Đô Hiểu biết được người đàn ông thông minh mưu kế ấy thật ra có nội tâm vô cùng mềm yếu. Sự an ủi gần gũi của Dung Y lại khiến anh dễ dàng đi yêu người khác, đó còn là mối tình đầu nhiều năm của anh, huống chi, Dung Y chỉ là người mà anh dùng để lấp khoảng trống, là người thay thế mà thôi. Nếu thế, kế hoạch của cô ta tám chín phần mười thừa thắng mà thành công.
Nhận ra sự khác thường của Dung Y, Ân Nhã liền vội vàng đỡ lấy cô:
Sợ lắm à?


Doãn Đô Hiểu sẽ không chết chứ? Cô ta chảy rất nhiều máu.

Dung Y thong thả uống nước trái cây, thần thần bí bí thì thầm hỏi:
Cô 6có biết cô gái mà Ân Nhã thật sự thích là ai không?

Dung Y vừa buông ra câu này, thành công cắt ngang cái miệng đang nói không ngừng5 của Doãn Đô Hiểu, cô ta vừa căng thẳng vừa nghi hoặc:
Chẳng phải người anh ấy thích là chị sao?

Một tiếng hét kinh sợ từ phía trên vọng xuống, cô ngẩng đầu nhìn thấy cơ thể của Doãn Đô Hiểu nghiêng ngả, từ trên bậc thềm lăn xuống dưới. Dung Y sợ hãi nhìn cô ta lăn xuống tới thẳng chân mình, một dòng máu đỏ sậm từ bắp chân của cô ta chảy ra, thấm ướt ống quần bò của cô ta, loang ra thành một vũng.

Chị cứu em, cứu con em với...
Doãn Đô Hiểu đưa tay về phía cô.
Thế rồi, cuối cùng cậu ta không thể ngồi yên được nữa, lái xe chạy đến nhà hàng đó. Xe của cậu ta vẫn luôn đỗ ở phía đối diện, cậu ta luôn chú ý tới động tĩnh của Doãn Đô Hiểu và Dung Y không chớp mắt. Đúng vậy, trong lòng cậu ta hi vọng Dung Y sẽ biến mất, như vậy sẽ không còn ai biết được quá khứ và bí mật của cậu ta nữa, thế nhưng chỉ cần nghĩ tới chuyện Dung Y chết đi thật, cậu ta lại đau khổ không thở được.
Nội tâm cậu ta vô cùng mâu thuẫn.
Thấy sắc mặt trắng bệch của cô, Ân Nhã rất đau lòng. Thật ra, cả ngày hôm nay Ân Nhã đều đứng ngồi không yên, biết Doãn Đô Hiểu hẹn cô ăn cơm, cũng biết Doãn Đô Hiểu mua thuốc Loratadine điều trị dị ứng và thuốc cảm cúm loại Paracetamol, nếu sử dụng hai loại thuốc này thì sẽ gây ra phản ứng ngủ rất say. Vậy nên lái xe lúc cảm cúm không được dùng Paracetamol, còn Loratadine thường dùng lúc trước khi ngủ.
Trước khi Doãn Đô Hiểu rời khỏi công ty, Ân Nhã còn hỏi cô ta:
Hẹn Dung Y ăn cơm ở đâu?

Thôi để cô dùng chiêu gắp lửa bỏ tay người vậy. Dung Y lắc lắc ngón tay:
No no no, thế giới này có một cô gái ngây thơ dịu dàng xinh đẹp tên Đường Nghiên Như, cô ta là mối tình đầu của Ân Nhã, từ cấp hai lên tới đại học đều giữ một vị trí quan trọng trong lòng cậu ấy. Nếu như sau này không xảy ra việc ngoài ý muốn, có lẽ bây giờ bọn họ đã kết hôn rồi.

Trong lòng Doãn Đô Hiểu lo lắng, tim đập loạn nhịp theo lời kể lại của Dung Y.
Doãn Đô Hiểu chìm đắm trong niềm vui khôn xiết, tưởng chừng như đã nhìn thấy viễn cảnh của cô ta, Ân Nhã và con của hai người, một nhà ba người nắm tay nhau, vui vẻ đầm ấm.
Trong lúc này, bàn ăn rơi vào im lặng...
Doãn Đô Hiểu đã nói địa chỉ.
Ân Nhã biết nhà hàng đó, gần mặt đường có một bậc thềm rất dài, Nếu như Dung Y buồn ngủ, sẩy chân sẽ bị ngã xuống thềm, lăn thẳng xuống ven đường, sau đó xe ô tô qua lại không kịp phanh sẽ đâm chết cô... Cậu ta đã đoán ra được ý đồ của Doãn Đô Hiểu, trong đầu không ngừng tưởng tượng ra hình ảnh người Dung Y toàn máu là máu.
Dung Y không thèm đoái hoài đến cô ta, chỉ thiếu điều cách cô ta cả vạn dặm.

Dung Y...
Đúng lúc này, Trần Dịch Thần không biết từ đâu xuất hiện, vóc dáng cao lớn, đứng bên cạnh bồn hoa phía dưới đợi cô.
Sao lại có người đẹp trai thế này!
Hóa ra người đi theo âm thầm bảo vệ mà anh nói lại là chính anh, Dung Y ngay lập tức chạy đến bên anh, hỏi một câu:
Sao anh lại đến đây?

Ân Nhã nhẹ nhàng an ủi:
Không sao đâu, đầu năm nay, phụ nữ bị sảy thai rất nhiều, không có mấy người chết trên bàn mổ đâu.
Nếu nghe kĩ thì chỉ cảm thấy lời Ân Nhã nói rất vô tình, không hề lo lắng cho Doãn Đô Hiểu.

Dung Y vừa buồn vừa xót xa, dù sự việc hôm nay có phải là kế hoạch của Doãn Đô Hiểu hay không, cô ta cũng chỉ vì Ân Nhã. Nếu như cô ta biết trong lúc mình đang nằm trên bàn phẫu thuật lạnh lẽo ấy, Ân Nhã mà cô ta yêu say đắm chẳng hề lo lắng cho mình, liệu cô ta có hối hận không?

Lúc này Ân Nhã thì thầm nói gì đó cô đều không nghe rõ, bèn sáp tới gần hỏi:
Cậu đang nói gì vậy?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Huống Hồ Tuổi Xuân Đang Tàn Úa.