Chương 81: Hiểu rõ


Số lần cô và Ân Nhã gặp nhau hình như càng ngày càng ít ỏi, đến nỗi lần này gặp cậu ta, cô cảm thấy rất xa lạ. Cậu ta ngồi trên ghế giá8m đốc bằng da thật, chỉ là góc mặt thôi nhưng đã toát ra sự sắc bén.

Nữ thư kí xinh đẹp rót trà cho cô, đứng bên cạnh không c3ó ý định đi ra ngoài.
Ân Nhã cười cười:
Cũng có thể xem như thanh mai trúc mã, cùng nhau học tiểu học, cấp hai, cấp ba, lên đến đại học thì mỗi người một nơi.


Dung Y nói thành tích của cô ấy luôn rất xuất sắc, dù tiểu học hay cấp hai đều là tấm gương học tập.
Trần Dịch Thần nghịch một cây bút chì trên bàn, tất cả nét mặt động tác đều tỏ ra rất thoải mái.
Ân Nhã cười nói:
Ngoan6.

Nghe cậu ta nói vậy, lúc này cô thư kí mới quay sang nhìn Dung Y bằng ánh mắt cảnh cáo, rồi quay cái eo thon thả đi ra ngoà5i.

Cậu hai muốn mua ít cổ phiếu chơi, định mở tài khoản ở chỗ anh.

Lấy công việc làm chuyện mở đầu, Ân Nhã tỏ ra không có vấn đề gì, cậu sẽ đích thân làm tài khoản cho cậu hai. Sau đó cậu tư vấn một vài thủ tục và tài liệu mở tài khoản cần thiết, xu hướng và tình hình thị trường cổ phiếu hiện nay, sau cùng, Trân Dịch Thần làm như vô tình nhắc đến Dung Y:
Nghe nói hai người lớn lên bên nhau.

Ý cười trong mắt Ân Nhã ngày càng đượm hơn:
Cô ấy cũng dám nói vậy à? Hồi tiểu học cô ấy học cực kì giỏi, năm nào cũng đứng đầu toàn trường. Sau đó không giữ được phong độ, đến cấp hai, IQ của con gái thường sẽ giảm, học những môn toán, lý, hóa sẽ không bằng con trai. Nhưng EQ của cô ấy rất cao. Lúc lên cấp ba, thành phố cử người đến trường một nhóm học sinh đi tham gia huấn luyện, cô ấy là người đầu tiên được chọn.


Cô ấy giỏi thế sao?
Nghe được thông tin mình cần, Trần Dịch Thần bâng quơ hỏi:
Là tham gia huấn luyện ở phương diện nào thế?

Hai người đấu võ mồm, giống như quay trở về trước kia.
Sau khi Dung Y rời đi, nụ cười trên gương mặt Ân Nhã dần vụt tắt.

Vâng vâng vâng, chúc mừng cậu đã quên được hết tất cả những việc trước kia nhé.
Cậu ta không thích nghe, vậy thì cô sẽ đổi sang chủ đề khác, cô đẩy thiếp mời đến trước mặt cậu ta:
Mời cậu đến tham gia buổi lễ khai trương cửa hàng đồ uống.

Đương nhiên Ân Nhã đồng ý, còn khẳng định chắc nịch mình sẽ đến, sau đó đích thân tiễn Dung Y ra cửa.
Dung Y liếc nhìn Ân Nhã, cậu ta ra hiệu cho cô thư kí ra ngoài. Cô thư kí hình như thù địch với tất cả 9những người phụ nữ muốn tiếp cận Ân Nhã, giận dỗi nói:
Sếp à…

Da gà da vịt rơi đầy đất rồi.

Này, cậu đừng nói là không thừa dịp sờ mó vòm ngực rộng rãi ấm áp này của tôi nhé.


Tôi nào dám? Tôi sợ bị đám bạn gái của cậu đuổi giết.

Đúng lúc này cô thư kí gọi điện thoại nội bộ đến:
Tổng giám đốc Ân, bên ngoài có anh Trần muốn gặp anh.

Anh Trần? Trần Dịch Thần à. Nói Tào Tháo, Tào Tháo đến rồi.
Trước cửa lớn có một bậc thềm rất cao, Ân Nhã đứng sau lưng Dung Y, đột nhiên nghĩ, nếu như đẩy Dung Y xuống, liệu cô có ngã chết không nhỉ? Suy nghĩ này càng lúc càng thôi thúc cậu, nhìn thấy cô đang cúi đầu lấy điện thoại trong túi, cậu như bị quỷ sai khiến đưa tay ra.

Á…
Dung Y sợ hãi hét lên, lúc hoàn hồn lại đã thấy mình nằm gọn trong vòng tay Ân Nha.
Dung Y trợn tròn mắt ngơ ngác:
Không phải cậu… cậu ngủ với cô ta rồi đấy chứ?


Đúng vậy.
Cậu ta thẳng thắn thừa nhận:
Ngồi ở vị trí của tôi, cậu sẽ biết có bao nhiêu người đẹp muốn nhảy vào vòng tay mình, dù muốn cản cũng không cản nổi.

Cậu ta bỗng nhiên biến thành Tổng giám đốc trăng hoa phong lưu, không khác gì trong tiểu thuyết ngôn tình.
Dung Y không đồng tình, cậu ta lại thẳng thừng nói:
Đây gọi là tận hưởng cuộc sống, thật ra trong lòng mỗi người đàn ông đều mơ ước này, chẳng qua tôi chỉ biến giấc mơ thành hiện thực mà thôi.

Thật ra cậu vẫn luôn cố gắng kìm nén sự độc ác đang trỗi dậy trong lòng. Cố hết sức không gặp mặt Dung Y, chỉ cần không gặp mặt, cô sẽ không xuất hiện trong cuộc sống của cậu, cậu có thể giả vờ như cô không tồn tại.
Đúng là cậu đã trải qua những ngày dễ chịu nhất, cảm thấy trời xanh hơn, nước cũng trong hơn.
Tại sao?
Dung Y chỉ là một sinh viên vừa tốt nghiệp đại học rất bình thường. Lý do duy nhất khiến cô bị theo dõi chính là mối quan hệ giữa cô và Trần Dịch Thần.
Lời cô nói một nửa là khuyên một nửa là đùa, Ân Nhã nghe mà sắc mặt không hề thay đổi, nhưng trong lòng không vui vẻ chút nào. Không phải cậu ghét cô nói đùa, cậu chỉ không thích việc hở ra là cô lấy việc trước kia ra càm ràm thôi.
Lại thế nữa rồi.
Lúc định đẩy Dung Y xuống, cậu liếc thấy phía không xa có người theo dõi bọn họ, trong giây phút nghìn cân treo sợi tóc, cậu đã sửa lại động tác của mình. Cậu đi tới, không thấy người theo dõi đó nữa, lẽ nào theo dõi Dung Y sao?
Có người theo dõi Dung Y ư?
Ân Nhã nói:
Cẩn thận, suýt nữa bước hụt bậc kìa.

Cô giãy giụa thoát khỏi vòng tay cậu ta, lẩm bẩm:
Rõ ràng là thừa dịp sàm sỡ tôi.

Ân Nhã lắc đầu:
Cái này thì tôi không biết. Chỉ biết chỉ chọn học sinh xuất sắc, điều kiện lựa chọn cũng rất kì lạ, nào là thể lực, năng lực phản ứng, mức độ trung thành… chỉ không nhắc đến thành tích ở trường…

Cậu tung ra một thông tin động trời, bắt gặp sự u ám lóe lên trong mắt Trần Dịch Thần.
Cậu liền sai người đi điều tra.
Buổi chiều hôm sau đã nhận được kết quả:
Mấy ngày trước việc làm ăn của cậu hai Dung xảy ra vấn đề, hình như nghi ngờ bên cạnh mình có nội gián, nổi giận lôi đình ra tay tàn nhẫn với rất nhiều người. Người theo dõi Dung Y cuối cùng đã vào văn phòng của cậu hai.

Nhưng Dung Y lại xuất hiện, giống như kẻ trộm nhìn lén cuộc sống của cậu, luôn dội cho cậu gáo nước lạnh vào lúc cậu đắc ý nhất.
Cậu cố gắng ép bản thân mỉm cười:
Tôi không nhớ mình đã kết hôn có con khi nào, cậu đừng nói bừa, các cô gái khác sẽ đau lòng đấy.

Cô thầm lẩm bẩm trong lòng: Trần Dịch Thần sẽ không làm vậy.
Rồi cô che mặt buồn bã kêu than:
Hóa ra cậu lại biến thành tên lăng nhăng trăng hoa, tôi đã nhìn lầm cậu rồi. Chẳng lẽ sau khi trải qua việc của Đường Nghiên Như và Doãn Đô Hiểu, cậu bắt đầu sa ngã ư? Dù gì cậu cũng nên có ý thức về hôn nhân gia đình chứ, phải tìm được tình yêu đích thực.

Ân Nhã cảm thấy khá thú vị, không biết người nghi ngờ Dung Y là nội gián là Trần Dịch Thần hay cậu hai Dung?
Cậu rất tò mò với đáp án này.
Đến lúc này, bằng chứng chứng minh Dung Y là cảnh sát nằm vùng càng thêm chắc chắn, Trần Dịch Thần không nghi ngờ gì nữa.

Nghĩ đến Dung Y, anh càng cảm thấy mỗi câu nói, mỗi một động tác, thậm chí mỗi một nụ cười của cô đều mang đầy kế hoạch và âm mưu. Ngày khai trương cửa hàng đồ uống sắp đến, vậy mà cô không hề quan tâm, mà ngược lại còn rất bận tâm đến vụ giao dịch đồ cổ, hỏi bóng gió đủ thứ. Ví dụ như cậu hai có tham gia giao dịch không, ví dụ như anh sẽ đem bao nhiêu người đến, ví dụ như lai lịch của đối tượng giao dịch…
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Huống Hồ Tuổi Xuân Đang Tàn Úa.