Chương 89: Ngoại truyện 2 – tứ hải an bang cậu hai dung (1)


Shit, hóa ra cô bị cái tên ẻo lả như đàn bà này bắt cóc à?

Trong mắt Lộ đại tiểu thư, đàn ông chỉ có hai loại: cao to vạm vỡ và ẻo 8lả như đàn bà, nằm giữa hai kiểu này nghe nói là sinh vật giống đực tồn tại phổ biến nhất thế giới này, nhưng Lộ Tân Phân chưa t3ừng thấy lần nào. Bố cô, đám anh em của cô đều là những người đàn ông uy phong lừng lững, cơ bắp phát triển.
Cả đời này Lộ Tân Phân chỉ lừa người, trộm đồ, đánh nhau. Việc xấu cô đã làm quá nhiều, nên ngay sau đó bèn tìm kiếm trong hồi ức dài dằng dặc xem có từng lấy đồ vật của Dung Vân Hạc không. Thế nhưng, từ lúc ba tuổi nhìn trộm những bé trai trong nhà tắm rửa, đến lúc hai mươi tư tuổi tâm trạng không tốt liền mang bán xe đua của chú ba đi, Lộ Tân Phân thật sự không nhớ nổi vụ nào là của Dung Vân Hạc.

Cái gã đàn ông làm tình với bạn gái không mang bao cao su sau đó bị tôi lấy trộm thuốc tránh thai là anh à?

Cô đứng các9h mười mét vẫn có thể ngửi thấy mùi mồ hôi trên cơ thể bọn họ.
So với việc bị tên đàn ông cao to vạm vỡ bắt cóc, thì bại tron6g tay một tên ẻo lả đàn bà càng làm Lộ Tân Phân cảm thấy bị sỉ nhục. Cô định bỏ chạy, song người đàn ông đang yên lặng lái xe dường như đã 5nhận ra ý đồ của cô, nhân lúc chờ đèn đỏ bất ngờ quay đầu lại.
Tên ẻo lả thẩm vấn Lộ Tân Phân trong một biệt thự xa hoa. Ở nhà cô, vì muốn thể hiện không phải cứ xã hội đen là nông cạn, nên xây dựng trang trí như phần tử tri thức, bồn chậu cây ở bốn góc tường đều là lan quân tử nhìn rất giả tạo. Còn địa bàn của tên ẻo lả chỉ sợ người ta không biết mình có tiền, đến cả cốc trà bàn trà chỉ thiếu điều không dát vàng lên thôi.
Dạo gần đây xã hội đen đều giả làm phần tử tri thức, phần tử tri thức đều giả làm xã hội đen, mà lại còn là xã hội đen bộc phát.
Nói thật lòng là vẫn không. Nhưng Dung Vân Hạc đã nói quá nhiều rồi, Lộ Tân Phân đã biết hắn là ai... chính là Dung Vân Hạc gần đây rất nổi tiếng, trong tay nắm giữ rất nhiều đồ quý giá, liên tiếp mở những buổi bán đấu giá, làm người khác phải ghen tị, đến cả bố cô cũng phải nể mặt.

Tôi fuck bố mẹ anh, tôi nói không lấy là không lấy.

Lộ Tân Phân vừa mở miệng, người được gọi là cậu Dung này lập tức hối hận đã cho cô cơ hội mở miệng. Hắn và hai tên tóc vàng đều nhìn nhau ngơ ngác, im lặng một lúc mới tiếp tục nói:
Con gái con đứa nên có văn hóa một chút.


Tao fuck bố mày! Bà đây có văn hóa hay không liên quan cóc gì đến mày. Mày một thằng đàn ông lại ẻo lả như đàn bà, một đứa con gái như tao dựa vào cái lông gì không thể không có văn hóa chứ?

Hắn mỉm cười, lấy kim ra coi như chấp nhận lời nịnh nọt của cô:
Đúng là em gái biết thức thời. Nói đi, đồ ở đâu? Cô khai ra, có lẽ tôi sẽ suy nghĩ tới việc để cô lành lặn rời khỏi đây.

2.

Bốp.
Lại là một cái tát nữa:
Tiểu thư là mấy đứa kéo khách ở phố đèn đỏ.


Lộ Tân Phân.

Cô bị trói hai tay ấn xuống sô pha, hắn ngồi trên ghế bành đối diện, bắt chéo chân lạnh lùng nhìn cô. Giữ chặt hai vai cô là hai tên tóc vàng, cao to không khác gì tháp Eiffel, cô không thể nào cựa quậy được.
Tên ẻo lả mở miệng nói:
Tôi chỉ hỏi một lần, đồ ở đâu?


Cái gã đàn ông làm bài thi không cho tôi chép bài, sau đó còn mách lẻo tôi quay cóp, cuối cùng bị tôi trộm bài thi vứt vào cống là anh à?


Cái gã đàn ông lái xe đâm vào tôi không xin lỗi, vì thế bị tôi lấy trộm chìa khóa xe là anh à?


Bốp.
Lộ Tân Phân lại cho hắn một cái tát nữa:
Mẹ tôi chỉ đẻ được mình tôi thôi, đừng la liếm tôi.


Tiểu thư Lộ.

Cuối cùng Lộ Tân Phân lộn xộn nhún vai:
Anh rốt cuộc là ai? Tôi lấy đồ vật của anh lúc nào? Anh có vật gì đáng giá để tôi động tay chứ?

Dung Vân Hạc chắc chắn cho rằng cô muốn đánh lạc hướng, nụ cười dần dần tắt ngấm:
Không biết là đồ gì thật à? Một bọc kim cương Nam Phi to, hai mươi tư viên, giá trị liên thành, được đựng trong một túi nhung đen nhỏ. Gợi ý thế này rồi có làm cô nhớ lại không?


Bốp.
Tiếng bạt tai của Dung Vân Hạc và tiếng cuối cùng cô nói cùng lúc vang lên. Lộ Tân Phân bị đánh đến lệch mặt, không những không tức giận mà còn bật cười:
Tốt nhất anh đừng rơi vào tay tôi.

Lúc này có người vội vã chạy vào báo cáo:
Cậu Dung, chúng ta bắt sai người rồi.

Người đó thì thầm vào tai hắn mấy câu, hắn nghiêm nghị, liếc mắt nhìn Lộ Tân Phân mấy lần. Hắn xua tay, hai tên tóc vàng rời đi, hắn tự tay tháo dây trói cho cô, thái độ tuy không được gọi là kính trọng nhưng đã khác lúc trước nhiều.

Chị Lộ…

Hắn cầm cây kim khâu quần áo đâm vào má cô, để cho cô biết hắn không nói đùa.
Cô đau đến mức nghiến răng nghiến lợi, nhưng cô là người co được cũng duỗi được, liền nói một lèo ngay cả thở cũng không dám:
Đệch, đột nhiên cảm thấy cả người anh từ trên xuống dưới đều tràn ngập khí chất đàn ông mạnh mẽ, còn nam tính hơn tất cả đàn ông trong thiên hạ, nếu ai dám nói anh là tên ẻo lả thì không phải là đàn ông.


Bốp.
Lộ Tân Phân vung tay cho hắn một cái tát:
Bày đây mới hai mươi tư tuổi.


Em gái…

Đồ nào?

Xem ra cô chưa biết tôi có cách cậy miệng cô nhỉ?
Tên ẻo lả siết tay, mười đầu ngón tay vang lên tiếng
rắc rắc
:
Đã rất lâu rồi tôi chưa đánh phụ nữ. Đàn ông thường xuyên nói không muốn đánh phụ nữ, nhưng thật ra trong lòng thầm nghĩ rất muốn đánh, tôi không phải loại đàn ông nghĩ một đằng làm một nẻo.

Má nó! Lần nào cũng đánh xong mới nói.
Dung Vân Hạc hơi nheo mắt lại:
Bắt sai người?




Trong những năm sống trên đời của Dung Vân Hạc, lần đầu tiên hắn bị người khác gọi là tên ẻo lả. Hắn gọi người đưa kim chỉ đến, giơ cây kim đã xỏ chỉ ra trước mặt Lộ Tân Phân:
Nếu như cô đã nói tôi là tên ẻo lả, tôi đương nhiên không thể phụ lòng của cô. Để tôi may cho cô vài đường, giúp cô gọi
tên ẻo lả
trôi chảy hơn. Cô nói tôi nên khâu miệng bên trái của cô trước hay bên phải trước?

Đúng vậy, cô biết, trước đó hắn ta đã cho cô một bài học rồi. Tên ẻo lả tiến lại, vung tay lên định cho cô một bạt tay, cô trợn mắt nhìn hắn, hắn đột nhiên đổi ý, búng mạnh vào trán cô. Trán cô vốn dĩ đã bị thương, cú đánh này này đau đến mức nước mắt chực trào.
Tên tóc vàng đứng bên trái nhắc nhở hắn:
Cậu Dung, miệng cô ta vẫn còn dán băng dính.


Haizz, tôi lại quên mất.
Tên ẻo dường như tốt bụng phát hiện ra, cẩn thận xé băng dính. Động tác này có vẻ như thương hoa tiếc ngọc, nếu để Tân Phân xé băng dính dán miệng cho người khác, chắc chắn sẽ xé ra như vặt lông. Thậm chí hắn còn xin lỗi cô:
Xin lỗi nhé, trí nhớ tôi không tốt.


Tao fuck mẹ mày! Shit, mày là thằng nào, đến tao cũng dám bắt cóc. Tao nói cho mày biết nhé cái thằng ẻo lả này, nếu rơi vào tay tao, tao bắt mày cả đời làm thái giám, còn cho mày thêm liều lượng xuân dược.

Đối mặt với khuôn mặt môi đỏ răng trắng, thanh tú ưa nhìn, trong não Lộ Tân Phân đột nhiên xuất hiện hàng chữ: Quả nhiên là ẻo lả đàn bà, một tên ẻo - lả - đàn - bà đang đợi đèn đỏ!
Tên ẻo lả cười với cô, vươn tay qua khe ghế không hề do dự cho Tân Phân một cái bạt tai, làm Lộ Tân Phân vốn ý thức đã mơ hồ ngay lập tức hôn mê. Lúc này, không ai có thể dập tắt được cảm xúc cực kì muốn đập chết tên ẻo lả này của Lộ Tân Phân.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Huống Hồ Tuổi Xuân Đang Tàn Úa.