Chương 15 : Cố lên tiểu tử


-
Đồ nhi, để lão nương truyền cho ngươi Băng Phong chưởng và Huyền Biến bộ. Lãnh ngộ được bao nhiêu thì phải tùy thiên phú của ngươi rồi.


Vương Minh lui ra xa, dương mắt không chớp theo dõi hai người một quyền một chưởng đối chiêu với nhau.

Họ không dùng linh khí, chỉ có chiêu thức thuần túy va chạm với tốc độ kinh người. Nhưng đây là thức hải của Vương Minh, mọi cử chỉ của họ như truyền thẳng vào tiềm thức của hắn.

Thiên Mã Hành Không thoái là cước bộ vừa tấn công vừa né tránh. Chiêu thức như tên gọi bay lượn trên không trung rất đẹp mắt.

Tiến thoái có trình tự nhịp nhàng được chia làm ba thức: Hành Lưu Thoái, chiêu thức di chuyển trên mặt đất với tốc độ như thuấn di.

Hành Vân Thoái, chiêu thức di chuyển trên không trung như mây bay nhẹ nhàng phiêu hốt bay lượn không gì cản nổi; Và chiêu cuối cùng là Lưu Tinh Thoái, chiêu thức tấn công, cước bộ nhanh như sao sẹt.

Tĩnh Vân Quyền lấy tĩnh chế động, quyền pháp nhè nhàng tựa bông hồng. Chú trọng lấy nửa lạng đỡ ngàn cân mượn lực tả lực như thái cực quyền của kiếp trước trong phim bộ Hồng Công. Vô chiêu vô thức, chỉ chú trọng ý cảnh của quyền pháp.

Đan Tổ dùng Băng Phong chưởng tạo nội kình đánh thằng vào các chỗ hiểm của Khí Tổ, chiêu thức sắc bén chú trọng nhanh, chuẩn, độc.

Quyền pháp chia làm 3 chiêu: Băng Cực Liệt Địa, chiêu thức chuyên phong bế đường lui của kẻ địch công vào chỗ hiểm như cổ, hạ bộ, nách, hai bên hông.

Băng Phong Lưu Thủy, là chiêu thức liên miên bất tuyệt liên tiếp tấn công đối thủ từ bát phương tám hướng, tốc độ ra quyền rất nhanh.

Chiêu cuối là Băng Phong thủ, chiêu thức ngăn chặn các thế tấn công của đối thủ. Quyền pháp được kết hợp với Huyền Biến bộ di chuyện rất nhanh trên mặt đất.

So với Thiên Mã Hành Không thì đơn giản hơn rất nhiều cũng không hoa mỹ nhưng lại rất thực dụng không tốn nhiều sức lực.

Huyền Biến như ảo thuật. Khi Đan Tổ di chuyển với tốc độ cao đều để lại tàn ảnh khiến Khí Tổ khó mà chạm vào.

Hai bên đối chiêu với nhau không biết qua bao lâu cả hai đều dừng lại thở hổn hển. Khí Tổ xua tay nói:

-
Lão xú bà ngươi vẫn còn một chút bổn sự, lão tử ta hôm nay không thèm chấp với ngươi. Đồ nhi ngươi lãnh ngộ được bao nhiêu?


-
Lão mặt đen ngươi cũng coi như còn chút bản lĩnh. Lão nương hôm nay nể mặt đồ đệ ta tha cho ngươi một mạng. Đồ nhi ngươi diễn luyện chiêu thức lãnh ngộ được cho ta xem.


Vương Minh nghe vậy cũng từ từ đứng lên nhớ lại các chiêu thức. Sau đó thử di chuyển theo cước bộ của Huyền Biến.

Phiêu hốt ảo ảnh để lại tàn ảnh. Vương Minh không ngờ mình có thể di chuyển thành công một cách dễ dàng như vậy.

Tiện tay đánh luôn mọt hơi ra ba thức Băng Phong chưởng. Sau đó không ngừng nghỉ chuyển qua Thiên Mã Hành Không, rồi nắm bắt ý cảnh của Tĩnh Vân Quyền mô tả lại những hình thể của chiêu thức.

Thái Cực Trương Tam Phong khi dạy Thái Cực Quyền cho Trương Vô Kỵ đã nhấn mạnh vô chiêu vô thức mới có thể không bị phá.

Chỉ cần là chiêu thức thì sẽ có cách phá giải, vô chiêu vô thức thì không thể phá. Đơn giản đến tận cùng cũng là phức tạp đến tận cùng.

Đang liên miên bất tuyệt trong trạng thái kỳ diệu của Tĩnh Vân Quyền thì bị Khí Tổ mắng to:

-
Tiểu tử thối, Tĩnh Vân Quyền của ta thiên hạ vô song lại bị ngươi đánh ra thành cái dạng gì rồi. Thật tức chết lão tử ta.


Đan Tổ một bên ôm bụng cười ngặt nghẽo:

-
Cái thứ quyền vô lại của ngươi được đồ nhi ta mô tả rõ rệt như thế rồi còn gi? Cái gì mà Tĩnh Vân Quyền, đổi lại là Bóp Vú Quyền đi cho rồi.


Nghe vậy , Vương Minh mới giật mình nhìn lại tư thế của mình. Hai tay đưa thẳng ra đằng trước, chân đứng chung bình tấn.

Thật so với đang nâng hai quả dưa hấu không có gì khác biệt. Vương Minh chỉ biết cười khổ lắc đầu đứng một bên nghe Đan Tổ giảng:

-
Quyền pháp của ta thuộc hành băng, ngươi chỉ cần vận dụng thêm băng thuộc tính vào ý cảnh quyền pháp thì sẽ tăng lên lực lượng của quyền pháp một cách nghịch thiên.


-
Còn cước bộ lấy hắc ám làm chủ. Chỉ cần luyện đến mức đại thành thì cho dù ngươi đánh không lại nhưng cùng cấp khó có người có thể đả thương được ngươi.


Nói xong nhìn qua bộ dáng âm trầm của Khí Tổ thì lại ôm bụng cười. Thấy Khí Tổ âm trầm như vậy Đan Tổ không khỏi có chút đắc ý vui mừng khi người gặp họa. Vương Minh cũng chỉ biết lắc đầu không thôi.

-
Nhị vị sư phụ, thiên phú của Vương Minh không tốt, xin nhị vị thứ lỗi. Bất quá đồ nhi cũng không phải tu luyện giả, khó mà có thể đem ý cảnh võ học tăng lên cảnh giới đại thành.


Khi nghe vậy thì Khí Tổ cũng hòa hoãn hơn nhiều. Lắc đầu cười nói. Tiểu tử ngươi xem nhiều ti vi quá rồi. Đánh bậy đánh bạ quyền pháp của ta.

-
Ngươi đúng là có chút nắm bắt được ý cảnh quyền pháp vô chiêu vô thức, nhưng ngươi lại đi mô phỏng quyền pháp của kẻ khác.


-
Hôm nay ngươi một mạch nhìn qua mà có thể lĩnh ngộ được ba loại võ học cùng 1 lúc cũng là không tồi rồi. Còn việc tu luyện thì có khó gì chứ.


-
Tuy lão tử ta không phục xú bà nương kia nhưng nếu nói việc luyện đan thuật lão bà tử này sưng đệ nhị đảm bảo khắp Thiên Linh Giới không ai dám sưng đệ nhất đâu!


-
Ha ha lão mặt đen ngươi thỉnh thoảng cũng nói được vài câu dễ thương. Tiểu tử, đan điền của ngươi chỉ là hơi bị rối loạn mà thôi.


-
Chỉ là Đấu Linh Đại Lục linh khí không đủ nên cường giả khó kiếm, mới không có người có thể nội thị đan điền của ngươi thôi. Bất quá cho dù họ nội thị được thì sao? Họ hiểu được Hỗn Độn Thánh Thể của ngươi sao?


-
Sư phụ, Hỗn Độn Thánh Thể? Lợi hại lắm sao?


Nghe vậy Khí Tổ chen vào cười to:

-
Ha ha ha, tiểu tử ngươi bắt được bảo mà không biết. Hỗn Độn Thánh Thể Lục giới vô song. Cho dù ngươi không chịu thì lão tử ta đây cũng sẽ bắt ngươi sớm muộn quỳ gối bái sư thôi.


-
Ta tung hoành Lục giới bao năm cũng chỉ nghe đến trên lý thuyết chứ chưa từng gặp qua người nào như ngươi.


-
Đúng vậy. Hỗn Độn Thánh Thể, nếu là người có tố chất bình thường thì chỉ cần một viên Kiến Linh Đan cấp 6 huyền giai cao giai là có thể chữa trị rồi.


-
Còn người, cho dù ngươi có ăn Hồi Sinh Đan cũng là vô dụng mà thôi. Mấy cái lão gia hỏa Vương gia ngươi làm sao hiểu được huyền ảo Hỗn Độn Thánh Thể chứ.


-
Lúc nhỏ ngươi đã có cơ duyên với tu luyện rồi. Chỉ là đan điền bị nát nhưng cũng nhờ đó cho cơ thể ngươi có thêm thời gian cảm ngộ thiên địa lính khí.


-
Đan điền con người như cái chum đựng nước, mỗi khi đầy thì không thể chứa thêm nước nữa. Cái chum phải lớn thêm.


-
Đó là khi cảnh giới được thăng tiến. Nhưng sau khi tu luyện đến Phong Linh Cảnh thì hình thù của cái chum sẽ không thể tăng tiến nữa, nó sẽ bị cố định.


-
Hỗn Độn Thánh Thể có thể cảm nhận được quá nhiều thuộc tính. Rất dễ bị thăng tiếng đến Phong Linh Cảnh trước khi có thể cảm ngộ được hết các loại thuộc tính.


-
Như vậy con đường cường giả của ngươi coi như sẽ đình trệ tại Phong Linh Cảnh mà thôi. Khi đan điền của ngươi bị bể, cũng như cái chum có nhiều lỗ thủng, linh khí tràn vào nó sẽ không đầy mà theo các lỗ thủng chảy ra.



Chỉ cần ngươi bịt các lỗ thủng vậy thì thuộc tính cảm ngộ được sẽ không bị mất đi rồi. Nếu là lúc trước thì không được nhưng theo thời gian ta quan sát ngươi, hẳn là ngươi đã cảm ngộ được tất cả mười loại thuộc tính thiên địa rồi!


-
Sư phụ vậy thì đệ tử làm sao mới có thể bịt lại các lỗ thủng, chữa trị đan điền?


-
Có gì khó chứ, ta sẽ truyền cho ngươi Thiên Hồn Nhãn, ngươi có thể nội thị đan điền của ngươi sau đó tự mình chữa trị là được rồi.


-
Xú bà nương ngươi tặng hắn Thiên Hồn Nhãn, lão tử cũng sẽ tặng hắn Địa Hồn Nhãn.


-
Ha ha tên mặt đen ông ra tay thật hào phóng.


-
Dĩ nhiên, ta bao năm cũng chỉ thu một đệ tử. Ta làm sao chịu lép vế bà chứ? Hề hề tiểu tử. Hôm nay sư phụ truyền thụ cho ngươi pháp nhãn nghịch thiên.


-
Mặc dù so thị giác Địa Hồn Nhãn của ta thua Thiên Hồn Nhãn của Đan bà bà này nhưng không nên coi thường nó. Sau này chỗ tốt của nó ngươi tự nhiên sẽ hiểu.


-
Bất quá sau khi truyền thụ linh nhãn hai chúng ta sẽ suy yếu. Tiểu tử ngươi phải cấp cho chúng ta ít Tinh Thần Thảo để bồi bổ. Đau khổ trong đó cũng sẽ không thua lúc chúng ta truyền linh nhãn cho ngươi đâu à!


-
Huh? Đau khổ? Sư phụ?


Nhưng chưa kịp nói xong thì 2 cái bóng đã lao về phía Vương Minh. Mặc dù chỉ là trạng thái linh hồn thể nhưng Vương Minh vẫn rùng mình nhìn thấy hai khóe miệng nhếch lên như họ vui sướng khi người khác gặp họa. Hắn vội cuống cuồng xua tay hô to:

-
Sư phụ tha mạng, đệ tử còn muốn gặp lại thê tử à...


Nhưng tiếng hét của hắn đã chả được quan tâm. Trong căn phòng nhỏ của Lôi gia bỗng dưng nổi lên những tiếng đau rên vang vọng.

Những hạ nhân của Lôi gia chỉ lắc đầu cười khổ. Họ đã được trưởng tộc nhắc nhở. Vương Minh đang trong lúc phục dụng Tinh Thần Thảo, sự đau đớn trong đó người thường thật khó mà có thể chịu nổi.

Đây đã là lần thứ 3 trong tháng này. Tộc nhân nghe thấy tiếng hét của Vương Minh cũng nổi da gà âm thầm đổ mồ hôi lạnh.

Với tính tình kiên nghị của Vương Minh không thèm rên lên một tiếng khi bị ngũ lão tra tấn da thịt thế mà giờ đây rên la khóc lóc như một đứa trẻ con.

Các tộc nhân nghe được cũng không khỏi kinh dị. Tinh thần thảo không phải họ chưa từng phục dụng qua.

Hễ là người của Vương gia có chút thiên phú với luyện khí thuật thường cũng tu luyện thức hải của mình nhằm làm lớn mạnh tinh thần lực.

Nhưng họ phục dụng bất quá chỉ là tinh thần thảo cấp 3 cấp 4. Chỉ cần tăng thêm một đẳng cấp thì nỗi đau xé rách linh hồn đều tăng lên gấp bội.

Mọi người cũng biết gia chủ đã giao cho Vương Minh một ít Tinh Thần Thảo địa giai. Bất quá nếu để mọi người biết được chưa đến 10 ngày.

Mà hắn đã dùng hơn 10 gốc Tinh Thần Thảo chuẩn địa giai, 2 gốc địa giai, không biết sẽ có cảm nhận ra sao về tên quái vật thích bị ngược đãi này.

Khi phụ thân của Vương Minh nghe thấy tiếng rên của con mình cũng chỉ biết lắc đầu cười khổ. Sự kiên trì của tiểu tử này thật sự là nghịch thiên.

Nếu mà hắn biết được không phải con mình đang tự ngược đãi mà đang bị hai quái vật móc mắt trong linh hồn thức hải thì sẽ nghĩ gì.

-
Tiểu tử ngươi kiên trì cho lão tử. Phá rồi lại lập. Thiên Địa huyền nhãn phải lắp vào linh hồn của con người chứ không phải truyền qua thân thể.


-
Minh nhi, ngươi ráng nhịn. Không có bữa ăn nào miễn phí. Nỗ lực của hôm nay là thành quả của ngày mai.


Nhưng Vương Minh nào nghe được tiếng của hai lão quái vật. Trong căn phòng của mình hắn quằn quại lăn lộn.

Ngoài đau nhức ra cũng chỉ là đau nhức khiến hắn phải đập đầu vào vách tường. Những vết máu loang lổ khắp nơi trên tường, trên nền nhà.

Bàn ghế siêu vẹo khi hai tay hắn ôm mặt lăn lộn rồi đau quá lại ngất đi lúc nào không biết. Trước khi bất tỉnh, hai bóng hình thì thào trong gió:

-
Tiểu tử thật kiên cường. Đồ nhi ngủ đi. Khi ngươi tỉnh giấc sẽ là một thế giới hoàn toàn mới lạ.



...........
Hôm nay mình kết thúc chương tai đây chúc mn ngủ ngon good night mai lớp :)
 
Càng đọc càng cảm nhận được một siêu phẩm đang ra đời, nhập hố ngay Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Kiếm Tiên.