Chương 165: Lam vũ tịch và erick (9)
-
Nam Thần Khó Theo Đuổi
- Triết Nhĩ Thính Âm
- 3614 chữ
- 2022-02-04 08:26:52
Điều quan trọng nhất là, hồi nhỏ luôn là cô nài nỉ người này dỗ cô ngủ, bây giờ toàn là anh chủ động ở bên cô cho đến khi cô ngủ say.
Hai tháng nghỉ ngọt ngào như mơ.
Cho đến khi sắp chia tay, nỗi buồn của Lam Vũ Tịch lại ùa về.
Trước khi xa nhau,3 Erick ôm cô thật chặt, giống như để lưu giữ, lại giống như chia xa. Anh không biết lần sau gặp lại, anh còn có dũng khí chẳng kiêng dè9 gì để bên cô thế này không.
Erick nhướng mày hỏi. Lam Vũ Tịch liền đỏ mặt xấu hổ.
Em biết đâu! Đây không phải là chuyện con trai nên chủ động sao?
Đánh chết cũng không thể nói cô đã bổ sung kiến thức trước khi đến. Vừa nghĩ tới những đoạn phim
mát mẻ
ấy, cả người Lam Vũ Tịch sôi sùng sục như đánh tiết gà, nhất là khi trong đầu còn mường tượng tới
thứ
khủng bố trên người Erick.
Anh trai!
Cô lí nhí gọi, Erick giống như chưa thỏa mãn.
Gọi lại lần nữa!
Anh dịu dàng hỏi. Lam Vũ Tịch ngoan ngoãn gật đầu, trái tim cảm nhận được sự tồn tại của anh khẽ xao động.
Nụ cười xấu xa của cô rơi vào trong mắt Erick, khuôn mặt xinh đẹp mang theo sự quyến rũ của của người phụ nữ khiến anh mê mẩn đắm chìm.
Lam Vũ Tịch kéo Erick lại gần mình, sau đó nhẹ nhàng thốt ra ba chữ:
Lý trí Chu Lôi né tránh vấn đề này, đợi khi cùng Lam Vũ Tịch lên máy bay rồi mới nhìn dáng vẻ chớm biết yêu của con gái, bà rơi vào trầm tư.
Sau khi về nước, Chu Lôi liền nói chuyện này với Lam Kình Hiên, Lam Kình Hiên cũng sững sờ.
Chuyện như vậy khiến họ trở tay không kịp, Lam Vũ Tịch còn quá nhỏ, Erick trước nay là một đứa trẻ có lý trí, sao lại làm ra loại chuyện ấy?
Erick hóa đá, con hổ nhỏ mà anh nuôi ra oai rồi.
Một lúc sau.
Em định tiến thêm bước nữa như thế nào?
Mặt trời bé nhỏ của anh, từ giây phút đầu tiên thấy em, anh đã mơ tưởng duỗi bàn tay xấu xí và bẩn thỉu của anh về phía em, muốn chiếm giữ em làm của riêng, muốn khiến em cùng anh nhìn thế giới không đẹp đẽ này. Một ngàn ngày ở bên em, những suy nghĩ này không hề phai nhạt. Em và ba mẹ em tin tưởng, đón nhận anh, nhưng anh không bao giờ muốn làm một thành viên trong gia đình em. Anh muốn có được em, có được em hoàn toàn, chỉ là anh bị trói buộc bởi đạo đức và sự tin tưởng trong mắt em, anh chưa bao giờ dám nói ra thành lời. Cho nên trong những năm tháng niên thiếu vô tri, anh chỉ dám ảo tưởng có được em trong đêm tối, lúc đêm về nằm mơ. Trong những giấc mơ kiều diễm ấy đều có bóng dáng của em, dù lúc đó em còn nhỏ như vậy...
Nghe xong những lời này, Lam Vũ Tịch nghệt mặt hồi lâu vẫn không lên tiếng.
Trong nhận thức của cô, Erick luôn là một người đàn ông không ngừng nỗ lực đi tới thành công. Anh lịch lãm, thông minh, tinh tường, có thể liếc mắt là nhìn thấu mọi chuyện, rất tài giỏi… Vì vậy trong mắt cô anh luôn là anh hùng, là hoàng tử của cô.
Em yêu anh!
Giọng nói ngâm nga êm ái cất lên, tất cả các dây thần kinh của Erick siết chặt.
Một hồi vận động rất dài diễn ra trong phòng cho đến khi mặt trời lên cao mới ngừng nghỉ.
Không đúng.
Vậy thì là gì?
Lam Vũ Tịch thật sự không hiểu.
Cô gái ngoan, không trả lời được thì không có phần thưởng đâu.
Cô gái ngoan của anh, anh có thể hôn em không?
Anh đè nén ác quỷ trong người, vẫn còn xem như có lý trí mà hỏi ra. Lam Vũ Tịch vừa nghe câu này liền cười nói:
Tất nhiên là cầu còn không được rồi!
Lam Vũ Tịch cảm nhận được đôi bàn tay to của anh đang mò mẫm cơ thể cô, cô rùng mình.
Bạn trai?
Phải không?
Lam Vũ Tịch không hiểu ý nghĩa ánh nhìn sâu lắng trong đôi mắt anh. Nhưng cô có thể cực kỳ chắc chắn, Erick rất yêu cô, bởi lẽ anh không nỡ để cô chịu chút xíu đau đớn nào.
Erick, chúng ta có cần tiến thêm một bước nữa không?
Lam Vũ Tịch túm chặt lấy mảnh vải áo trên ngực Erick, cúi đầu lẩm bẩm, giọng nói thẹn thùng ngọt ngào hấp dẫn như mật ong.
Erick hỏi.
Lam Vũ Tịch lơ mơ nhìn khuôn mặt gần kề, hơi thở hai người dường như đang giao hòa, ngờ nghệch nói:
Erick.
E...
Lam Vũ Tịch còn chưa nói hết, chiếc xe đã phóng như bay. Nhìn vận tốc 120km/giờ, Lam Vũ Tịch phát hoảng.
Về đến nhà, chân mềm nhũn.
Erick nghe thấy giọng nói ấy, tiếng gọi ấy, quả nhiên sự thôi thúc muốn
hủy diệt
cô gái này càng lúc càng lớn, bành trướng đến nỗi anh khó kiềm chế, anh cúi xuống hôn cô.
Trong phòng khách sạn hoa lệ, vào lúc bình minh, Lam Vũ Tịch mơ màng phát ra một tiếng rên yếu ớt, cơ thể trưởng thành vẫn trẻ trung như trong mơ, đôi mắt mờ sương cay cay, ngẩn ngơ.
Nha Nha nhìn Lam Vũ Tịch khóc như hoa lê đẫm mưa, nhất thời không biết nói gì. Nói thật, cô vẫn đứng về phía Chu Lôi. So với Lam Vũ Tịch tâm tư đơn thuần, tên Erick kia mà đã có bụng dạ xấu gì thì chắc chắn sẽ tổn thương đến Lam Vũ Tịch.
Khi Lam Kình Hiên từ Mỹ về, mặt mày tươi cười báo tin vui Erick đã được nhận thẳng vào công ty trực thuộc của họ trở thành một thực tập sinh, cũng có nghĩa chứng tỏ khả năng vượt trội của anh. Bởi vì đây là lần đầu tiên công ty của họ phá lệ nhận kiểu thực tập sinh mới tốt nghiệp này.
Nghe được tin này, Lam Vũ Tịch mừng lắm, thấy được thành quả anh cố gắng vất vả thì cũng không giận anh nữa.
Sao anh cắn em!
... Gọi anh là anh trai!
Giọng nói trầm thấp từ tính, cuốn hút, đầy mê hoặc. Lam Vũ Tịch ngây ngốc, sửng sốt nhìn anh.
Erick nhìn dáng vẻ cô xoắn xuýt ngón tay, cõi lòng cũng sắp tan chảy đến nơi.
Anh duỗi tay theo bản năng, trượt từ gò má cô tới sau gáy, rồi trong ánh mắt kinh ngạc của cô, anh bế bổng cô lên.
Lam Vũ Tịch vô thức ôm lấy cổ anh, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt dịu dàng và đôi mắt đang cười của anh.
Giọng đàn ông chín chắn vang lên, Lam Vũ Tịch gật đầu.
Trong đầu, những hình ảnh năm đó ấy vậy mà chồng khít lên hiện tại.
Em nằm mơ à?
Nghĩ đến lần đầu của họ, thật sự không tốt lắm. Đó quả là cơn ác mộng của cô, rõ ràng bị tra trấn sắp chết, thế mà vẫn cố chấp bắt cô gọi. Khi ấy, cô thật sự muốn chửi bậy, ha ha…
Còn đằng sau, Erick đang ngẩn người nhìn vẻ mặt cười ngốc nghếch của cô, ánh mắt không hề muốn dời đi.
Trong tiếng thở dài, đầy ắp sự thỏa mãn.
Nghe Lam Kình Hiên nói, Chu Lôi thở dài gật đầu, cũng chẳng còn cách gì khác.
Trong năm, Lam Kình Hiên muốn về Mỹ một chuyến, trái tim Lam Vũ Tịch cũng nhảy nhót theo. Nhưng Lam Kình Hiên hết sức kiên quyết nói cho cô biết sẽ không để cô đi, đợi kết thúc kỳ thi tuyển sinh vào trung học rồi hẵng bàn.
Lam Vũ Tịch tức giận. Cô chạy sang nhà Nha Nha ở hai hôm, trên danh nghĩa thì là bỏ nhà đi.
Erick ở Boston lờ mờ cảm thấy bất thường, chỉ là không muốn đi sâu tìm hiểu, sợ sự thật bị vạch trần sẽ khiến bản thân thêm khó xử. Cộng thêm việc sắp tốt nghiệp, Erick bận đến nỗi sứt đầu mẻ trán, mỗi lần gọi điện cho Lam Tịch Vũ đều vội vã cúp máy.
Anh phải dốc sức, nếu không có tư cách làm sao có thể khiến hai người có ơn nặng như núi với anh giao cô gái tốt nhất trên thế gian này cho anh? Vì vậy, anh phải mau chóng phấn đấu, dựng nên một khoảng trời, vì cô bé như thiên sứ kia xây nên một tòa thành thuộc về riêng họ...
Chỉ là, Lam Vũ Tịch không nhìn tới tầm nhìn dài hạn của Erick, chỉ thấy bọn họ đã không nói chuyện hẳn hoi trong một thời gian dài, trái tim nhạy cảm của tuổi mới lớn thấy hơi chua chát.
Sự xấu xí bị bóc trần khiến anh không còn lời để nói, vô cùng hổ thẹn. Chính vào lúc anh quyết tâm đập nồi dìm thuyền, cầu xin ông thì Lam Kình Hiên nói ông chỉ cần một lời hứa, chứ không hề buông lời trách móc hay chán ghét.
Bảo bối của chú là đứa trẻ lương thiện nhất trên đời. Nếu cháu muốn có con bé thì phải hứa với chú, chung thủy với con bé suốt đời. Chú không hi vọng nhìn thấy cảnh nó hối hận, cho nên cháu phải dùng hết tất cả khả năng của cháu để bảo vệ, yêu thương con bé, và làm cho nó yêu cháu chứ không phải là cảm xúc nhất thời.
Giọng nói cảm khái của Lam Kình Hiên giống tin mừng đến từ thiên đường, khiến Erick từ từ lấy lại tinh thần.
Lam Vũ Tịch khó hiểu nhìn anh, tại sao cô vừa
thủ thỉ
tâm tình thì người này lại sầm mặt với cô rồi. Cô hơi tức giận đấy.
Cái này còn phải cần người khác dạy sao? Em lại chẳng phải con nít, em cũng là thiếu nữ rồi, biết xốn xang ai đó thì không bình thường sao?
Lam Vũ Tịch nhéo eo Erick, gầm lên.
Hai người đều cùng chau mày, không phải họ phản đối hai đứa trẻ đến với nhau mà là thiếu niên vô tri sẽ gây họa lớn. Nếu tương lai hễ một trong hai đứa nuốt lời thì họ nhất định sẽ mất đi Erick. Chuyện này ảnh hưởng tới kế hoạch lâu dài của họ. Chung quy hai người vẫn hi vọng anh có thể tiếp nhận quỹ tài chính của bọn họ.
Sau một hồi cân nhắc kĩ lưỡng, Chu Lôi và Lam Kình Hiên lựa chọn án binh bất động, không đánh rắn động cỏ. Nhưng Chu Lôi đã đăng ký thêm cho Lam Vũ Tịch mấy lớp học thêm và lấy lý do thi vào cấp ba là chuyện hệ trọng nên tịch thu di động của Lam Vũ Tịch.
Bởi vì chuyện này mà Lam Vũ Tịch ầm ĩ với Chu Lôi rất nhiều ngày. Cuối cùng hết cách, cô đành mượn di động của Nha Nha lén gọi cho Erick, mỗi lần Nha Nha đều mắng cô gần chết vì tiền điện thoại.
Tuy nhiên Erick lại không bận tâm, xách vali đi thẳng, chẳng buồn ngoảnh đầu lại. Cho đến khi cô vào nhà, anh ấn cô lên cửa.
Lam Vũ Tịch kinh ngạc nhìn anh, nhìn bộ dạng nôn nóng của anh.
Erick?
Ai dạy em nói những lời này?
Anh không thích à? Không phải giữa người yêu với nhau thì như vậy sao?
Rõ ràng ngày nào Nha Nha cũng trêu Tiểu Thần Thần thế mà, sai ở đâu chứ?
Bị Erick nhìn chằm chằm, Lam Vũ Tịch nổi gai ốc, cúi thấp đầu như một đứa trẻ mắc lỗi.
Cái này giống như điều kiện lại giống như lý do quyến rũ.
Lam Vũ Tịch không hiểu ẩn ý phía sau lời anh, nhưng chỉ cần cô gọi một tiếng này là có thể
tiến thêm một bước nữa
?
Liệu có lạ lùng quá không, thật kỳ cục, rõ ràng quan hệ của họ không phải vậy mà.
Ngoại truyện 2: Lam Vũ Tịch và Erick (10)
Trên đường lái xe trở về, Erick thấy Lam Vũ Tịch một năm không gặp lại có thêm sự thay đổi vẻ ngoài, nhất là thân hình đường cong chữ S, quả thực không khác gì đổ thêm dầu vào lửa.
Erick, mắt anh dê lắm nhé!
A...
Tay Erick lần vào trong quần áo cô khiến thân mình cô mềm nhũn, đầu cô nóng cháy. Suy nghĩ gì chứ, đầu óc cô vốn đã không đủ dùng rồi.
Không biết, em không biết!
Buổi tối, trước khi đi ngủ, Chu Lôi không thể không thảo luận với Lam Kình Hiên lần nữa về việc này. Suy cho cùng thấy con gái mình bây giờ đau khổ lén lau nước mắt thì họ cũng không đành lòng.
Lam Kình Hiên luôn im lặng cuối cùng cũng đưa ra đề nghị.
Hỏi đứa bé kia đi! Erick là một đứa bé biết nghĩ, dù sao sống chung nhiều năm như thế bọn họ hiểu rõ tường tận. Nếu thằng bé thật lòng với Tiểu Tịch, vậy thì đợi Tiểu Tịch học xong cấp ba thì gửi con bé trở lại bên đó học thôi! Con gái lớn không thể giữ, giao cho người khác, chi bằng giao cho Erick.
Về sau em không nói như vậy nữa là được chứ gì?
Erick nhìn dáng vẻ ấm ức của cô, không nhịn được xoa đầu cô, niềm kích động sâu trong lòng lại rục rịch.
Cô gái của anh đã thay đổi, trở nên càng nữ tính, không thể phủ nhận.
Nhất là lúc nhìn thấy Nha Nha và Tiểu Thần Thần lại ngọt ngào như ban đầu, trong lòng cô đặc biệt nhớ Erick đang ở phía bên kia bờ đại dương xa xôi.
Tuy nhiên, khó khăn lắm mới chịu đựng được đến kỳ nghỉ đông, Chu Lôi vẫn kiên quyết sắp xếp cho cô học thêm. Rõ ràng cô không phải là một mầm non tốt về phương diện học tập, tại sao mẹ luôn bắt ép cô như vậy? Còn cả Erick nữa, rốt cuộc anh đang bận gì mà đã lâu rồi không liên lạc với cô?
Nhìn Lam Vũ Tịch dần gầy đi, Chu Lôi cau mày, lần đầu tiên bà phát hiện con gái mình hứng thú và kiên trì lâu dài với một chuyện tới vậy.
Lời nói hận không thể rèn sắt thành thép cỡ nào. Lam Vũ Tịch cười áy náy với cha mẹ, rồi kiên quyết không do dự đeo ba lô vào phòng chờ máy bay.
Hai tháng rưỡi!!!
Lần này cô có thể ở bên Erick hai tháng rưỡi, thật tuyệt!
Giọng Lam Vũ Tịch nhỏ dần, nhìn bàn tay như vô tình lại như cố ý lướt qua làn da cô.
Giống như trong mơ.
Nghĩ đi nào!
Em không muốn, rõ ràng đã đồng ý làm bạn trai em, sao bắt em gọi anh như vậy!
Lam Vũ Tịch ngậm chặt miệng, đánh chết cũng không gọi. Erick đè trên người cô, trong mắt ý cười không ngớt rồi dần trở nên nồng đậm, anh dán vào tai cô thổi một luồng hơi.
Công chúa của anh, chỉ khi em gọi hai từ ấy, anh mới có thể bất chấp hết tất cả, mới thuận theo con ác quỷ dục vọng ở nơi sâu thẳm nhất trong trái tim, ôm em, chiếm hữu em. Cho nên, gọi anh một tiếng đi, anh sẽ thỏa mãn tất cả cái gọi là ‘tiến thêm một bước nữa’ của em.
Cô gái ngốc của anh!
Lam Vũ Tịch được ôm vào phòng, đặt ngồi xuống mép giường, còn chưa kịp mở miệng thì đã bị anh đè xuống.
Em gọi anh là gì?
Lam Vũ Tịch bủn rủn nằm trong chăn mềm, Erick ôm chặt lấy cô từ phía sau, tinh tế vuốt ve.
Lão E, đến giờ em còn chưa rõ, tại sao anh cố chấp với cách gọi ấy như vậy? Anh không cảm thấy hơi biến thái à?
Lam Vũ Tịch mỉm cười, mỗi lần anh hung hăng
cướp đoạt
, anh luôn khăng khăng đòi cô gọi to hai từ ấy. Cô cảm thấy rất kì lạ, nhưng Erick sau khi nghe xong hai từ này, lại càng lúc càng dũng mãnh.
Lam Vũ Tịch lại ngẩng đầu suy nghĩ rất lâu, vẫn không ra.
Em còn có thể gọi anh là gì nữa? Chẳng phải em luôn gọi anh là Erick à?
Lam Vũ Tịch nói với giọng điệu trêu đùa, Erick cắn tai cô một cái khiến cô lúng túng cả người.
Có điều, còn có tin tức khiến cô vui hơn. Lam Kình Hiên không nói chỉ mang theo một lời hứa quay về, lời hứa này là lời hứa giữa đàn ông với nhau. Sau khi nghe thấy lời hứa ấy, Chu Lôi cũng xem như yên tâm phần nào. Bài vở cuối cấp hai rất nhiều, nhưng Lam Vũ Tịch nhanh chóng nhận ra một việc, Chu Lôi không kiểm soát cô dùng điện thoại nữa.
Tuy có hơi chột dạ, nhưng Lam Vũ Tịch vẫn không nhịn được mà cầm di động về phòng, sau đó chui vào chăn gọi điện thoại. Mỗi lần nghe thấy giọng của Erick, cô đều cực kì phấn khích.
Song, so với sự phấn khích của cô, Erick rõ ràng bình tĩnh hơn nhiều. Anh luôn dùng giọng điệu người lớn nói chuyện với cô, dặn dò cô học hành chăm chỉ. Chán chết!
Khi Chu Lôi đến Boston tụ họp cùng Lam Vũ Tịch để về nước, vừa xuống máy bay thì thấy một màn này,6 con gái nhà mình được Erick ôm chặt trong lòng.
Vốn bà chỉ cảm thấy đây một cái ôm bình thường của những đứa trẻ cùng lớn lên 5bên nhau từ nhỏ. Nhưng bước chân còn chưa tới gần đã dừng lại, bởi vì bà nhìn thấy một cảnh tượng cực kỳ hoang đường.
Erick hôn Tiểu Tịch, là nụ hôn thật sự giữa nam và nữ.
Lam Kình Hiên cho anh vài lời khuyên chân thành, chỉ với vài lời khuyên ấy anh đã biến giấc mơ không tưởng thành hiện thực.
Erick?
Lam Vũ Tịch cảm thấy môi dưới đau rát kêu lên, Erick đang cướp đoạt đôi môi trong im lặng ngẩn ra, động tác trở nên dịu dàng hơn.
Máy bay hạ cánh, Lam Vũ Tịch rảo bước đi ra, thấy Erick đứng ở chỗ cửa đón, bốn mắt chạm nhau.
Lam Vũ Tịch đã không kìm được niềm vui sướng trong lòng lao tới trước mặt anh, vô cùng mất hình tượng nhảy bổ lên người anh. Đôi chân cô quấn quanh thắt lưng anh, mặc kệ hết thảy, cưỡng hôn Erick.
Một Tiểu Tịch Dương mạnh bạo thế này khiến Erick trưởng thành choáng váng. Tốt xấu gì anh cũng là một người đàn ông hơn hai mươi tuổi, lại vẫn như thể một cậu nhóc mười bảy, khó nén nổi kích động.
Cô sực nhớ ra hôm qua là ngày Nha Nha và Tiểu Thần Thần kết hôn.
Cô tức cảnh sinh tình sao? Thế mà lại có thể mơ về những năm tháng đã qua với anh? Và cả những chuyện khiến người ta đỏ mặt.
Dậy rồi à?
Lam Vũ Tịch cười trộm. Erick nhíu mày, ngạc nhiên nhìn cô.
Có phải anh rất nhớ em không? Em thì tối nào cũng nằm mơ đến anh đấy.
Erick cảm thấy mình không lái xe tiếp được nữa, anh lập tức nhấn đèn xin dừng xe, dừng xe bên lề đường, nhìn Lam Vũ Tịch nghịch ngợm lè lưỡi.
Lần trước, trong lúc vô tình nhìn thấy hình ảnh Nha Nha và Tiểu Thần Thần thân mật, không xua đi được khỏi đầu, hại cô
mộng xuân
mấy đêm... Thực ra cô thật sự cũng hơi ngưỡng mộ.
Erick nghe thấy lời này, dáng hình cao lớn khựng ra, anh nhìn cô gái chỉ một năm ngắn ngủi đã thay đổi ít nhiều.
Anh hỏi em lần nữa, ai dạy em nói những lời này?
Giọng nói bá đạo cố chấp, hoàn toàn khác hẳn với Erick phong độ dịu dàng như trước kia.
Anh trai!
Lam Vũ Tịch ngốc nghếch lại gọi một lần nữa.
Cứ nhàm chán như vậy, cuối cùng cô cũng chịu đựng được đến khi tốt nghiệp cấp hai. Thành tích thì không cần nhắc tới, thảm không nỡ nhìn, tất nhiên là khác biệt một trời một vực với Nha Nha nhà đối diện. Vốn đang đợi Chu Lôi và Lam Kình Hiên dạy bảo cô một trận, không ngờ họ thế mà lại đóng gói hành lý cho cô, đưa cô đến Mỹ.
Thật mông lung, Lam Vũ Tịch ngỡ như đang nằm mơ. Cô hỏi mẹ cô tại sao lại tốt với cô thế này.
Chu Lôi thở dài, con đã cố gắng rồi, những cái khác thì tùy duyên đi!
Nói xong, cô lập tức ngây ngốc mà đưa môi mình ra.
Erick nhìn đôi môi đỏ đang chu lên, ý thức hoàn toàn tan vỡ, không khách sáo chiếm giữ lấy.
Hai người lôi kéo, nhiệt tình như lửa. Một năm nay, nửa năm đầu anh sống trong xấu hổ và giày vò, cho đến khi Lam Kình Hiên xuất hiện.
Nhưng...
Hiện tại, khi nghe thấy những lời này, cô thật sự không biết nên trả lời thế nào, chỉ ngốc nghếch nói một câu:
Hóa ra anh yêu em nhiều năm như vậy, thật kỳ diệu, em cứ tưởng là em dụ dỗ anh sa hố.
Erick cười thành tiếng.
Thời gian dần trôi, mặt trời của anh vẫn hồn nhiên ngây thơ ấm áp như ngày nào.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.