Chương 39: Zombie bủa vây (4)
-
Người Trong Mộng
- Niên Thập Bát
- 1502 chữ
- 2022-02-04 05:42:42
Không biết có bao nhiêu con zombie đang đi lại trong thành phố, bởi vì ngoài đèn tự động bật thì còn có một số đèn bị zombie đụn8g phải nên được bật lên.
Nếu là con người, để giảm sự chú ý của zombie thì chắc chắn sẽ không chủ động bật đèn.
Không ai biết trong thành phố còn có bao nhiêu người sống đang đau khổ chờ đợi cứu giúp giống như bọn họ.
Đêm nay đã đ9ược định trước là nguy hiểm rình rập khắp nơi.
Thế nhưng cô sẽ không đi an ủi bọn họ. Dù sao thì trong tình huống này cũng khó mà nói được điều gì.
Có điều, đã có vài bác gái tổ dân phố tiến tới.
Trong suy nghĩ của cô, hoàn cảnh này không phù hợp để xuất hiện thứ thuộc tính gọi là
thánh mẫu
. Thông thường, nếu không phải thánh mẫu ngủm thì chính là đám người xung quanh ngủm vì thánh mẫu. Vì vậy cho nên mọi người vẫn nên tự điều chỉnh tâm tình của mình thì tốt hơn. Dù sao thì những em gái trẻ tuổi này cũng phải đối mặt với hiện thực, phải học cách trưởng thành.
Cô nhìn một vòng xung quanh, thấy Vương Đại Thành đang ở trong đám người, cố gắng làm cho mọi người bình tĩnh lại.
Còn cái bóng của anh ta - Cao Cảnh vẫn đứng ở ngoài đám người, anh ta từ từ ngẩng đầu lên nhìn cô.
Cái nhìn này như một chậu nước lạnh tạt thẳng vào người Lâm Âm. Vì sao cô lại cảm thấy đôi mắt như cười như không của anh ta vô cùng rợn người?
Tình huống trước mắt bắt đầu trở nên hỗn loạn, Lâm Âm biết zombie sắp tới bèn lập tức đứng dậy. Để tránh bị đám người giẫm đạp, cô đứng ngoài đám người đang rối loạn.
Vương Đại Thành leo lên một chỗ cao, lớn tiếng nói:
Mọi người đừng sợ, đừng sợ!
, nhờ vậy mới miễn cưỡng khống chế được cục diện hỗn loạn.
A...!!!
Một tiếng hét chói tai vang lên.
Bả vai đột nhiên bị đè xuống, Lâm Âm giật mình, nghiêng đầu nhìn thì thấy một bóng người cúi đầu xuống bên mình.
Là tôi.
Giọng nói quen thuộc này là của Lục Hợp.
Nhìn đám người nhốn nháo, Lâm Âm dần lộ vẻ mặt nặng nề. Cô nhớ rõ chỉ có một con đường duy nhất trước mắt dẫn lên đài ngắm cảnh này. Tại sao zombie có thể trèo lên vách tường trơn nhẵn được? Còn cả cô gái kia nữa, tại sao lại rơi xuống?
Lâm Âm mơ hồ cảm thấy có người thừa dịp tình hình hỗn loạn ám hại người khác. Có lẽ kẻ địch của bọn họ không chỉ có zombie, mà còn có cả người của phe mình nữa.
Tại sao lại có người ra tay với người phe mình trong lúc này chứ?
Cô biết rõ rằng trước khi màn đêm buông xuống, Lục Hợp không có ở trong đám người.
Con đường duy nhất bị zombie bao vây, xung quanh là vách núi dựng đứng, độ khó xuất hiện ở đây không hề thua kém độ khó khi chạy thoát, càng chưa nói tới việc trà trộn vào trước mắt bao nhiêu người thế này.
Lâm Âm đoán có thể có thứ gì đó giống như trận truyền tống.
Một làn gió thổi qua, ánh đèn trên đài ngắm cảnh không sáng rõ lắm.
Mọi người tập trung toàn bộ nguồn sáng chính đến đoạn đường dẫn lên, như vậy có thể phát hiện zombie một cách kịp thời nếu như chúng tấn công lên.
Lâm Âm tìm một góc ngồi xếp bằng, sau đó bắt đầu quan sát những người xung quanh. Cô bỗng nhớ tới một câu nói: Ở rất nhiều thời điểm, nhân tính còn đáng sợ cả zombie.
Cô lập tức vui vẻ, nương theo ánh sáng lờ mờ nhìn người vừa xuất hiện bên cạnh.
Áo hoodie trùm đầu và khẩu trang che kín khuôn mặt. Nếu không phải lần nào cũng xuất hiện trong tình huống đặc thù thì cách ăn mặc của anh rất dễ khiến người khác chú ý.
Lâm Âm không biết anh đã trà trộn vào đám người như thế nào.
Không một ai ngủ được.
Đột nhiên có tiếng khóc truyền đến, Lâm Â6m quay đầu lại nhìn, là từ vài học sinh nữ đang tụ tập lại một góc, dáng vẻ bất lực khiến người ta đau lòng. Lâm Âm khẽ lắc đầu5.
Trông có vẻ như là học sinh cấp hai, chưa kịp nếm trải khó khăn vất vả của cuộc sống nên mới bị tình cảnh hiện tại dọa sợ hãi.
Cuối cùng vẫn lắc đầu, nói:
Tôi không xác định được, cả ngày hôm nay vẫn luôn bị zombie rượt chạy khắp nơi.
Lục Hợp nhìn về phía xa xa, đợt zombie lần này không nhiều, đại khái chỉ có năm sáu con.
Xem ra bọn họ còn phải ở thêm một thời gian, tìm ra mấu chốt cấu thành thế giới này mới có cách giải quyết tương ứng được.
() Trận truyền tống: là một trận pháp dùng để di chuyển tức thời trong các truyện tu tiên. Nguyên lý gần giống như lỗ sâu.
Lục Hợp nhỏ giọng hỏi:
Đây là thể loại gì?
Lâm Âm ngẫm nghĩ, zombie bủa vây?
Hơn nữa, giữa zombie và con người không hề tồn tại cái gọi quyền lợi. Đã như vậy rồi thì vì sao còn đâm sau lưng người một nhà?
Cô vô cùng khó hiểu, nhưng may mắn là cô nhìn thấu được uẩn khúc này trước những người khác. Cũng có thể là vì trong những thế giới trong mơ trước cô gặp được khá nhiều chuyện lung tung rối loạn nên mới có thể giữ được sự bình tĩnh trong giấc mơ này.
Hiện tại trên đài ngắm cảnh chỉ có thể nhìn thấy bóng người mơ hồ, không có cách nào biết được cụ thể tại sao cô gái kia lại ngã xuống. Suy đoán theo chiều hướng âm mưu cũng chỉ là suy đoán của cô, điều cô có thể làm bây giờ là nâng cao cảnh giác để đề phòng những tình huống bất ngờ, chứ không thể khuyên nhủ mọi người được.
Tiếng hét rất gần, hình như là truyền đến từ phía sau lưng.
Có người trong đám người hô:
Zombie trèo lên từ phía bên mé bắt người rồi!
Trong cơn hỗn loạn, một cô gái bị rơi xuống từ trên đài ngắm cảnh.
Hiện giờ có người đâm thủng tờ giấy, khiến tất cả mọi người đều nhìn thấy được phía mặt sau tờ giấy.
Lâm Âm thở dài, sờ thanh kiếm trong tay, hiện tại sự tin tưởng cơ bản nhất giữa người và người đã không còn nữa rồi.
Bất chợt, cảm giác bị người theo dõi lại xuất hiện khiến cho Lâm Âm vô cùng bất an.
Cô lập tức thu tầm mắt lại, giả vờ như bị dọa sợ.
Mọi người đừng sợ, chắc chắc xung quanh đài ngắm cảnh không hề có zombie!
Có người lớn tiếng nói rõ.
Vương Đại Thành liền tiếp lời:
Đối thủ hiện giờ của chúng ta là đám zombie đang trên đường lên đây.
Khó lắm mới có thể kéo lại sự chú ý của mọi người, tập trung đối phó với đám zombie sắp xuất hiện.
Lúc này, thiết nghĩ có lẽ trong lòng mọi người ít nhiều cũng có đề phòng.
Lâm Âm vô cùng biết ơn người đã đứng ra giải thích. Lúc đầu chân tướng giống như một tờ giấy chắn trước mặt mọi người, chỉ có một mình cô nhìn thấy sự thật mặt bên kia của tờ giấy, còn những người khác vẫn còn bị che khuất.
Lâm Âm nhìn đám người đang đứng ở vị trí đầu tiên, nơi đó có vài người đàn ông khỏe mạnh trẻ tuổi đã thành lập mặt trận thứ nhất.
Số lượng zombie ở đợt đầu tiên rất ít, cho nên nhanh chóng được giải quyết xong.
Bọn họ ném xác zombie xuống dưới, có lẽ là sợ bị lợi dụng lần nữa.
Lâm Âm nhỏ giọng hỏi Lục Hợp:
Anh nói xem, có phải chúng ta bị bao vây ở đây thì càng thêm không an toàn không?
Cô đột nhiên cảm thấy hơi lo lắng. Bởi vì dựa theo ý nghĩ lúc trước, nơi đây dễ thủ khó công, nhưng lại tương đương với việc đặt mình ở một nơi không có đường lui, bọn họ cũng không thể nhảy từ trên đây xuống dưới. Nếu zombie xếp thành hàng thành hàng tới giết thì bọn họ chỉ có thể chịu chết.
Lục Hợp vỗ vỗ bả vai cô, lúc này cũng không tiện nhiều lời, chỉ nói hai tiếng:
Đừng sợ.
Lâm Âm khẽ cười, dường như ở trong thế giới trong mơ, cho dù cô có gặp bất cứ khó khăn gì thì chỉ cần có Lục Hợp ở bên, cô đều sẽ cảm thấy rất an tâm.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.