Chương 1052: Ghen và trị quốc (4)


An ủi hắn bằng cách nào đây? Nàng do dự một hồi rồi mở mắt, sau đó cau mày, đột nhiên hít một hơi thật sâu và thở dài.

Thính giác của Triệu Tô8n nhạy bén đến cỡ nào? Hắn lập tức quay đầu lại, thấy nàng cuộn người trong chăn, cơ thể hơi run rẩy, dường như đang đè nén tiếng khóc, thế là không 3khỏi cả kinh.
A Thất rất ít khi khóc.
Nàng ấy làm sao vậy? Triệu Tôn hơi biến sắc, bỏ lại bầu rượu, sải bước đến bên giường, ôm cả nà9ng và chân vào trong lòng,
A Thất, đừng khóc...
Hạ Sơ Thất cúi đầu, run vai, dáng vẻ trông khá tủi thân.
Đôi môi nóng lên, cái hôn dịu dàng của hắn quấn quýt quanh đôi môi của nàng.
Hạ Sơ Thất từ từ nhắm mắt lại, bầu không khí trong phòng thay đổi, khung cảnh cũng thay đổi.
Nàng không chuẩn bị tinh thần, thở hổn hển rồi liền đẩy hắn ra.
Nhưng hắn chỉ cười khẽ, không chịu đứng dậy, một tay giữ chặt hai tay nàng đưa lên đầu, nàng chưa kịp phản ứng thì gương mặt tuấn tú kia đã kể tới.

...
Đừng lo cho thiếp, đi6 mà lo cho Nguyệt nha đầu của chàng đi...
Triệu Tôn cau mày, vuốt nhẹ vào lưng nàng, khẽ xoay đầu nàng lại đối diện với mình,
Đừng nói bậy, nàng...5
Đúng, làm hoàng hậu, đánh quái thú.
Đến lúc đó, Bảo Âm nhà chúng ta cũng có thể oai phong mà làm công chúa rồi.
Nàng nói với nét mặt hớn hở, Triệu Tôn cúi đầu, nhìn chăm chú vào mắt nàng.

Nói đi, nàng muốn ta làm thế nào?

Muốn chàng ngủ với thiếp.
Hạ Sơ Thất nói rất nghiêm túc, nàng vỗ vào vị trí bên cạnh, ra hiệu cho hắn lên đây,
Triệu Thập Cửu, thiếp phòng không gối chiếc đã rất lâu rồi, hôm nay là giao thừa, chàng cũng không chịu ở lại với thiếp sao?

Lúc nói ra những lời này, mặt nàng tối xuống, chau mày đầy đáng thương, dáng vẻ trông rất xót xa, Triệu Tôn nhìn mà thấy đau lòng, cảm thấy mình đã thiếu nợ nàng, hắn không màng đến điều gì nữa, vội cởi bỏ áo khoác rồi nằm xuống bên cạnh nàng, vỗ vai trấn an đối phương.
Vạn vật trên thế gian này vốn hỗ trợ lẫn nhau, không có sự tự do tuyệt đối, càng không có điều hoàn hảo tuyệt đối.

Nói rất đúng.
Gần đây ta cũng mới ngộ ra điều này.
Hạ Sơ Thất thở dài, đưa cánh tay ra,
..
Hài hòa, nồng nàn, ấm áp, khiến người ta ngỡ như đang mơ.

Triệu Thập Cửu...
Trong nhịp thở hổn hển, Hạ Sơ Thất cất tiếng nói dịu dàng,
Thiếp có điều kiện.
Ra điều kiện vào lúc này, khác gì đang muốn lấy mạng người khác.
Nếu như tối hôm nay thiếp có thể mơ thấy Bảo Âm gọi nương thì tốt quá.

Được.
Gia giúp nàng mơ một giấc mơ đẹp.
Khi hắn nói lời này, giọng hơi trầm, Hạ Sơ Thất cho là hắn đang trêu mình, ai dè cả người bỗng lún xuống, không ngờ tên kia lại đè lên người nàng.
đang cười?
Hạ Sơ Thất nhếch mép,
Đúng rồi.
Chàng cho là thiếp đang khóc à?

Đồ gian xảo!
Triệu Tôn nhìn đôi mắt gian xảo như hồ ly của nàng rồi thở dài.
Hạ Sơ Thất trợn trắng mắt, phủi tay hắn,
Đáng ghét!

Kỹ năng diễn xuất
của nàng không bằng Triệu Tôn, tật xấu lớn nhất là mắt sẽ chớp khi nói dối.
Nhưng trừ Triệu Tôn ra, không ai phát hiện được điều này.

Do ta không tốt, đã khiến nàng chịu thiệt.

Cái này không phải là thiệt thòi, mà là lạnh nhạt.
Hạ Sơ Thất hài lòng, dựa sát vào người hắn, thở một hơi thoải mái,
Người chàng ẩm thật!

Ấm là được.
Triệu Tôn nói,
Đáng giá mấy lượng bạc đây?

Chàng có thấy xấu hổ không hả?
Hạ Sơ Thất trợn mắt lên, rồi đột nhiên dịu giọng xuống, lẩm bẩm tủi thân,
Triệu Thập Cửu, năm vừa qua thật là...
nhịn khổ muốn chết.

Thật xin lỗi nàng, A Thất..
Cơ thể mềm mại của nàng đang trong lòng mình, Triệu Tôn cảm thấy sóng lòng dâng trào, nỗi lo lắng về Cống phi dần vơi đi,
Mọi thứ sẽ trở nên tốt đẹp nhanh thôi.

Nàng thật sự thích như vậy à?
Hạ Sơ Thất cười,
Dĩ nhiên rồi, ai mà không muốn chứ?
Nhìn nàng như vậy, Triệu Tôn thấy hơi buồn cười, hắn siết chặt eo nàng, than thở,
A Thất, lần sau mà có nói dối thì đừng chớp mắt...
Nàng luôn không đổi được tật xấu này.

Chuyện ta đã hứa với nàng, cũng sẽ làm được.

Ừ, thiếp tin chàng
Hạ Sơ Thất dời bả vai, tìm một vị trí thoải mái hơn, ôm thật chặt eo của hắn, nàng ngẩng mặt lên nghiêm túc nhìn hắn.

Chàng biết đó, thiệp chờ cái ngày chàng trở thành người thống trị thiên hạ rất lâu rồi.

Thật ra thì...
Nàng lại nói,
Chuyện làm hoàng hậu, không phải thiếp không thấy thích như chàng nghĩ đâu.
Cảnh non nước tuy đẹp nhưng không có quyền lực thì cũng chẳng có thực lực sở hữu nó.
Còn nữa, chàng nói sẽ dùng sính lễ quý nhất trên đời này đến cưới thiếp...
Thiếp phải làm hoàng hậu.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhặt Được Vương Phi Tham Tiền.