Chương 782: Ngoại thương và nội thương (3)


Con người Đông Phương Thanh Huyền trước nay luôn bị hiểm khó đoán, nhất là những năm nay, tổ chức Cẩm Y Vệ càng ngày càng lớn mạnh, càng ngày càng8 không nằm trong tầm kiểm soát của triều đình..

Người phải biết, một người quyền lực càng lớn, dã tâm sẽ càng lớn, cũng sẽ càng không muố3n bị khống chế.


Đi, sao lại không đi?
Hạ Sơ Thất đến Đông cung thăm Triệu Như Na, khi ra khỏi Đông Hoa Môn, hội họp với Triệu Tôn, nàng phát hiện thủ vệ trực ban tối nay nhiều hơn bình thường
Chỉ riêng cổng thành Đông Hoa Môn đã có khoảng trăm người canh gác cả trong và ngoài
Song, nàng giả vờ không hiểu, cũng chẳng thèm để ý cơn ghen kỳ lạ của hắn, chỉ nói,
Thường nói không nỡ bỏ con sao bắt được sói, lần này xem ra Triệu Miên Trạch chuẩn bị bắt mấy con sói rồi đây.

Triệu Tôn cau mày, không phản bác, chỉ vỗ đầu nàng, ôm eo nàng, để nàng ngồi trên đùi mình như đang ôm thú cưng, nói:
Với nam nhân, nữ nhân mà mình không yêu chẳng khác gì với cái bàn cái ghế
cung Dục Tú chứ?
Cung Dục Tú là nơi ở của hoàng quý phi Ô Nhân Tiêu Tiêu
Triệu Miên Trạch bước chậm lại, ngẩng đầu nhìn tuyết bay khắp bầu trời đêm vô tận, hắn ta thoáng cười lạnh

Vâng
Bệ hạ nói rất đúng.
Tiếu Ngọc không dám phản bác, càng cúi đầu thấp hơn.

Vâng

Giáp Nhất hơi cúi đầu, bổ sung thêm,
Chết rồi.
Triệu Tôn đáp ừ, suy nghĩ trong chốc lát rồi xua tay, Giáp Nhất bèn lùi ra.
Triệu Miên Trạch xoa trá9n, nhìn gã, nói,
Không được đặt trứng gà chung một giỏ, quyền và lợi ích trong triều đình cũng như thế, nếu như không cân bằng ắt sẽ xảy ra vấn 6đề
Hiện tại Cẩm Y Vệ có quyền thế ngút trời, ngay đến cả trẫm cũng không coi ra gì
Dặn dò đám người hầu không được thất lễ với Trưởng công chúa.

Vâng.
Tiêu Ngọc nghĩ đến Triệu Như Na bị giam lỏng chép kinh, tâm trạng bỗng không được vui cho lắm.

Bệ hạ, tối nay người vẫn tới..

Hối hận rồi?
Triệu Tôn lườm nàng, giọng nói đầy mùi ghen tị.

Hối hận gì cơ?
Hạ Sơ Thất hơi sửng sốt, rồi mới hiểu ra
Một khi không nằm trong tầm kiểm soát của triề5u đình, tương lai sẽ dấy lên một mối họa cực kì lớn
Hừ, Đông Phương Thanh Huyền dám giở trò bên trong, trẫm nhất định phải cho hắn ta một bài học!

Nhưng nàng còn chưa làm xong, Giáp Nhất đã tiến vào
Hắn ta nói,
Trong cung vừa đưa tin, Thục phi Ta thị chết rồi.

Chết rồi?
Triệu Tôn nhìn chằm chằm vết thương, hỏi lại một câu
Phải biết rằng, khi hổ đang tức giận, có khuyên cũng vô ích
Nếu là Hà Thừa Ân, gã sẽ im lặng lắng nghe, còn Trương Tứ Cáp chủ động kiểm chuyện như thế, vừa hay lại vuốt trúng lông hổ của Triệu Miên Trạch
Hạ Sơ Thất lườm hắn, ra ngoài rửa tay, thay một bộ đồ sạch sẽ cho hắn, rồi rót một bát thuốc đen thui, nhìn hắn cau mày uống hết, mới nói theo kiểu như cười như không,
Khi vừa mới đến kinh sư, thiệp còn cho rằng Triệu Miên Trạch là một kẻ vô tích sự, ngoại trừ Hạ Vấn Thu ra, hắn ta sẽ không quan tâm đến chuyện gì khác
Nào ngờ, tuy hắn ta vô dụng, nhưng lại có khiểu làm hoàng đế

Tới cung Càn Thanh.

Tiêu Ngọc giật mình,
E rằng giờ này thái thượng hoàng đã ngủ rồi.


Không thể thu hồi trứng gà, vậy thì hất đổ cả giỏ là được rồi.

Bệ hạ bớt giận, bệ hạ bớt giận...
Trương Tử Cáp nghe thấy tiếng
rầm
liền đi đến, giật mình hoảng sợ, vừa cúi người cẩn thận nhặt chậu thủy tiên dưới đất lên, vừa lải nhải:
Bệ hạ, người có thân thể tôn quý, tuyệt đối đừng vì tức giận đám tiểu nhân mà tổn thương cơ thể...

Trước đây Trương Đức Cáp cũng hầu hạ bên cạnh Triệu Miên Trạch, nhưng bởi vì có sự tồn tại của Hà Thừa Ân nên gã không có nhiều cơ hội tiếp cận, cũng không hiểu tính tình của Triệu Miên Trạch
Năm mươi trượng? Đám tiểu thái giám kia xuống tay tàn nhẫn khỏi bàn! Trương Tứ Cáp khiếp sợ quỳ rạp trên đất, khẩu đầu liên tục, mạnh đến mức trán rỉ máu
Nhưng Triệu Miên Trạch chỉ xem như không thấy gì, hắn ta đi vòng qua người gã, rồi lườm Tiêu Ngọc.

Nhà để vương không nên có tình yêu, nhưng Triệu gia chúng ta, từ trên xuống dưới đều là loại si tình
Chỉ đáng tiếc lại không gieo đúng nơi!
Câu nói này bao hàm vài nghĩa khác, Tiêu Ngọc càng không dám tiếp lời, Triệu Miên Trạch nói xong, dường như đã điều chỉnh được cảm xúc, giọng nói cũng dịu lại đôi phần,
Lát nữa người đi qua Đông cung, mang thức ăn, y phục, vật dụng cho Thanh Hoa
Hắn ta quát lên, đạp một cước.

Cút xuống, đi lĩnh năm mươi trượng!

Vì thế trên người hắn đều là vết thương ngoài da, trước sự chăm sóc tỉ mỉ của tiểu thần y nàng đây, đa số đều đã kết vảy đen.
Nàng sai Trịnh Nhị Bảo đi nấu thuốc, còn mình thì xắn tay áo lên, đích thân thay thuốc cho Triệu Tổn
Vết thương ở cung Càn Thanh hôm ấy không nhẹ nhưng cũng không quá nghiêm trọng
Tuy Triệu Tổn hơi bảo thủ một chút, song cũng không ngốc đến mức đâm vào chỗ hiểm của mình
Dứt khoát quyết đoán, chỉnh đốn nghiêm triều cương, thủ đoạn nham hiểm tàn nhẫn
Ha ha, bây giờ vì để lôi kéo Triệu Giai và cô lập chàng, đến ngay cả nữ nhân của mình mà vẫn có thể bằng lòng từ bỏ.

Xem ra gần đây trong cung không được thái bình cho lắm, lá gan của Triệu Miên Trạch cũng nhỏ lại rồi
Hai người đón tuyết, ngồi xe ngựa trở về phủ Tấn vương, nàng liền chuẩn bị trị thương cho Triệu Tôn
Triệu Miên Trạch sửa lại quần áo trên người, cười lạnh,
Ngươi nói xem ông ta có thể ngủ được thật à? Tâm can bảo bối của ông ta đang nằm dở sống dở chết, e rằng ông ta còn buồn phiền hơn trẫm nữa cơ.
Nhắc đến Hồng Thái Đế, Tiêu Ngọc không dám trả lời, chỉ khẽ
vâng
một tiếng.
Ra khỏi Ngự thư phòng, Triệu Miên Trạch đã bình tĩnh trở lại, hắn ta nhìn Tiêu Ngọc, cười tự giễu.

Bệ hạ muốn nói...

Triệu Miên Trạch ngẩng đầu nhìn ánh mắt thắc mắc của Tiểu Ngọc, hắn ta khẽ hất một chậu thủy tiên xuống đất

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhặt Được Vương Phi Tham Tiền.