Chương 783: Ngoại thương và nội thương (4)


Nàng bừng tỉnh, cảm thấy sống lưng lạnh toát

Nàng phát hiện mình đúng là quá ngây thơ, chỉ nghĩ được một không nghĩ được hai
8
Chuyện Triệu Miên Trạch tha cho Triệu Giai không chỉ là ân huệ miễn phí

Không cần biết Triệu Giai có thật lòng thần phục hay3 không, ít ra vẫn có thể dùng hắn ta kìm hãm Triệu Cấu hoặc kìm hãm thể lực trong triều
Nàng cảm thán trong lòng
Nhưng Triệu Tôn nghe nàng khen Triệu Miên Trạch hết lần này đến lần khác liền cau mày, rõ ràng đã lên cơn ghen, khuôn mặt lạnh lùng pha thêm chút giấm, làm vẻ mặt hắn trông cực kì cổ quái
Hạ Sơ Thất cười, ôm chầm lấy cổ hắn, hà hơi vào mặt đối phương

Chỉ có món này là của chàng, hiểu rồi chứ?
Triệu Tôn xoa trán, nhìn nàng, cảm thấy dở khóc dở cười,
Có ai ngược đãi phu quân như nàng không?

Ai là phu quân của thiếp chứ?
Hạ Sơ Thất vừa lườm hắn vừa cắn một miếng hạt điều chiên giòn, tròng mắt đen đảo vòng tròn, nàng cất tiếng nói hững hờ,
Cùng lắm thì chàng chỉ được xem như tình nhân của thiếp thôi
Danh bất chính, ngôn bất thuận, chàng đừng mong được đăng đường nhập thất đấy nhé
Hiện tại nữ thiếp vẫn còn là độc thân, có quyền chọn phu quân

...
Triệu Tôn nhìn nàng, không nói năng gì

Không sao, thiếp sẽ chữa cho chàng

Đừng nói là tiền xem bệnh là những thứ Triệu Miên Trạch ban thưởng đấy nhé?
Hạ Sơ Thất cắn đũa, tỏ vẻ nghiêm túc,
Tấn vương điện hạ thông minh như thế, thiếp nhất định sẽ suy nghĩ đến chuyện danh phận cho chàng.
Nàng trêu ghẹo Triệu Thập Cửu, khuôn mặt vừa trông có đôi phần nghiêm túc, vừa trông có đối phần gian xảo, dáng vẻ tinh quái kia, Triệu Tôn nhìn thấy mà hai mắt lóe sáng, một nụ cười nhạt xuất hiện trên khóe môi, không có cách nào che giấu được.

Ối!
Hạ Sơ Thất cong môi,
Triệu Thập Cửu, chàng đang cười thiếp à?
Triệu Tôn ngừng cười, vuốt tóc nàng, nâng cằm nàng lên, tỏ ra nghiêm túc.

Không, ta đang cười mình.


Nuốt không trôi, chàng bị bệnh à?

Ừ.
Hắn gật đầu một cách nghiêm túc

Bệnh gì?

Ung thư nghèo.

...
Nàng cạn lời

Nghèo, nên không cưới được vợ.
Hắn bổ sung thêm.
Nhất là với tình hình trước mắt khi thái9 thượng hoàng vẫn còn sống, ông ta sẽ không trơ mắt ra nhìn Triệu Miên Trạch xử lý Triệu Cấu hoặc Triệu Giai
Nếu Triệu Miên Trạc6h đã không thể động vào họ, chi bằng bắt họ phục vụ mình.

Quả thật thiếp đã xem thường hắn ta, đúng là chân nhân bất lộ tướng m5à, tên này rất có thủ đoạn đấy chứ.


Cứ mặc cho hắn giở trò, thiếp vẫn có hậu chiêu hay đang chờ phía sau.


Hậu chiêu?
Triệu Tôn nhìn nàng một cách nghiêm túc,
Hậu chiêu gì?

Chẳng phải của hồi môn của thiếp vẫn còn ở trong cung đấy ư?
Hạ Sơ Thất nói một câu rất thâm sâu nhưng lại giải thích rõ,
Thiếp đã chuẩn bị một món quà cho Triệu Miên Trạch, một món quá hắn ta chắc chắn sẽ thích
Chàng đoán xem đó là gì?

Nhưng vì sao hắn không biện bạch, không oán giận, mà lại bày ra bộ dạng như cô vợ nhỏ thế này? Hạ Sơ Thất liếc nhìn vẻ mặt của hắn, ngón tay run lên, một hạt đậu phộng rơi xuống bàn.

Rơi rồi!
Hắn nhìn cái miệng đang há ra của nàng.
Nàng cầm đũa gắp lên, nhét vào miệng hắn, cười ngọt ngào hơn.

Phía Đông Phương Thanh Huyền có tin gì không?

Giáp Nhất đáp,
Giờ Ngọ ba khắc ngày mai, bến tàu Phố Khẩu.

Bàn gỗ đàn hương vàng, đĩa khắc hình phượng, ly bạch ngọc để cao, ghế tử đàn khắc hoa, lò vàng, món ăn nóng hổi, quả khô nhắm rượu..
Có vịt xào hạnh nhân, bánh rán, sữa hạnh nhân, hạt điều chiên giòn..
Vì để chúc mừng ngày mai lên đường hướng về cuộc sống hạnh phúc ở Bắc Bình, Hạ Sơ Thất quyết định chơi lớn, món nào món nấy hấp dẫn lạ mắt, nhìn vào là muốn ăn ngay.

Món này, món này, món này, đều là của thiếp.
Nàng dùng ngón tay nhỏ nhắn chỉ hết món này đến món khác, sau khi quét hết một vòng mới thu tay về, rồi đưa cho Triệu Tôn một bát cháo củ mài kỷ tử.
Từ ung thư nghèo này được phổ cập từ chỗ Hạ Sơ Thất, hiện tại dùng trên người mình, nghe có hơi buồn cười
Chuyện Tấn vương điện hạ
không còn một xu dính túi
, khắp thiên hạ này ngoài nàng ra chắc không ai biết được, nhưng đây lại là một sự thật tàn khốc.
Nàng nghĩ đến đây, lòng thương hại nổi lên, bỗng chốc trở về với vẻ lương thiện, xoa tay hắn.
Triệu Tôn nhìn nàng chạy vút đi như một cơn gió thì chỉ vừa cười vừa lắc đầu.
Một A Thất tốt như thế, những ngày tháng tốt đẹp thế này, khiến hắn càng lúc càng chờ đợi chuyển đi lên Bắc Bình, cũng chờ đợi con gái của họ trở về, cả nhà sum vầy vui vẻ
Nghĩ đến đây, hắn hơi cau mày, trầm giọng gọi Giáp Nhất vào.
Triệu Tôn không trả lời, chỉ ôm nàng vào lòng, yên lặng chờ đợi câu tiếp theo
Những Hạ Sơ Thất ngẩng đầu nhìn vào mặt hắn, chớp đôi mắt gian xảo, đột nhiên đẩy vai hắn ra, nhảy xuống đất,
Tiên nhân ắt có diệu kế, không thể nói
Thiếp đi nấu gì ăn đây, khi nãy trong cung chàng được ăn uống no say, đáng thương cho thiếp chỉ có thể đứng nhìn, nước dãi chảy ba thước...


Sao vậy?
Hạ Sơ Thất nhiệt tình, giơ tay ra sờ bát cháo sau đó cười tủm tỉm,
Ăn đi chứ, ăn nhân lúc nóng, nguội rồi không tốt đâu
Vì sao chàng không lại không ăn?


Ta nuốt không trôi.
Tấn vương điện hạ chưa được Hạ Thất tiểu thư ban danh phận, mặt mày trông có vẻ u oan

Cười chàng cái gì?



Một ngày đẹp thế này, mà ta lại ở đây giành ăn giành uống...
Hắn thở dài, ngón tay cái di chuyển nhẹ nhàng trên môi nàng, vuốt ve từng chút một, ma sát hai cánh môi đỏ mọng

Cảm giác cực kì êm ái này khiến tâm trạng của hắn cũng trở nên vui vẻ, nhưng giọng nói lại càng nghiêm túc hơn:


Gia nên chắp tay kính nhường, đợi nàng ăn no...


Hắn ngân dài hơi, không nói gì thêm

Cánh môi của Hạ Sơ Thất bị hắn ma sát đến mức hơi ngứa, nàng thấy buồn cười nhưng lại không dám cười, chỉ tò mò,
Đợi thiếp ăn no rồi, chàng sẽ làm gì?

Gia sẽ ăn nàng.
Hắn kề đến, không đợi nàng phản ứng lại, bờ môi nóng hổi đã chạm vào cánh môi của nàng.

Ngón tay của Hạ Sơ Thất lại run lên, một hạt đậu phộng lại rơi xuống bàn
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhặt Được Vương Phi Tham Tiền.