Chương 682: Cua đổ tiên sinh dạy học ở thiên giới (19)
-
Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ
- Mao Mao Ru
- 870 chữ
- 2022-02-08 03:44:12
Khi đó ta đang mò ngọc trai ở tận Nam Hải cơ ấy, chẳng phải là không về kịp hay sao?
Thanh Nhai chân quân cười ngượng ngùng, lại nhìn sang phía Bắc Minh Vũ:
Phải rồi, quận chúa, lúc ta tới đây có gặp Bắc Minh đại đế, ngài ấy đang phái người tìm cô đấy, hay là quận chúa đi tìm ngài ấy đi, miễn cho ngài ấy lại phải lo lắng?
Ta biết rồi.
Bắc Minh Vũ nhìn hắn một cái rồi quay sang Tô Phạt, lại nở nụ cười xinh đẹp:
Tô lão sư, hẹn chút nữa gặp lại nhé.
Nói xong, nàng ta liền tung tăng rời đi.
Thanh Nhai chân quân sờ cánh mũi:
À, thế ta cũng đi trước đây. Nghe nói cung yến hôm nay có bày không ít rượu ngon, ta qua đó xem xem, không quấy rầy hai vị nữa.
Hắn chắp tay rồi xoay người rời đi.
Vì thế, giờ chỉ còn có Phong Quang và Tô Phạt đứng lại chỗ này, cô nói:
Bỗng nhiên ta cảm thấy... tiểu nha đầu Bắc Minh Vũ này khá là thú vị.
Thế sao?
Tô Phạt nói bâng quơ:
Trước kia Phong Quang thường nói với ta là nàng ghét nhất quận chúa Bắc Minh này.
Trước kia cũng đã nghe huynh nói là quan hệ giữa ta với nàng ta không tốt, huynh có biết tại sao quan hệ giữa bọn ta không tốt không?
Phong Quang nói với ta, loại thiết lập đại tiểu thư xấu tính chỉ cần một người là đủ rồi.
Nghĩ thêm một chút, Tô Phạt lại gật đầu khẳng định:
Đây là nguyên văn lời Phong Quang nói đấy.
Được rồi, quả thực cô rất có khả năng nói ra câu nói kiểu này.
Khụ, hay là... chúng ta cũng vào đại điện đi thôi.
Tô Phạt cười:
Được.
Đại điện nguy nga lộng lẫy, hai bên chỗ ngồi đã có đầy người, chỉ có vị trí gần bậc thang nhất là vẫn đang trống không. Đi qua nhiều thế giới cổ đại, Phong Quang biết được vị trí này ngoài hai vị cao quý nhất là Đế vương và Đế hậu có thể ngồi ra thì cũng chỉ có thể là của cô và Tô Phạt mà thôi.
Tô Phạt dẫn theo Phong Quang vừa xuất hiện trong đại điện thì âm thanh ồn ào lập tức lặng ngắt như tờ. Phong Quang không hiểu chuyện gì xảy ra, chỉ có thể quay sang nhìn Tô Phạt. Tô Phạt thì lại bình thản kéo tay cô ngồi xuống. Đối diện chỗ bọn họ là một người đàn ông trung niên diện mạo thô kệch, râu ria xồm xoàm. Bên cạnh ông ta là Bắc Minh Vũ, vừa nghĩ đã biết đây chính là Bắc Minh đại đế.
Phong Quang đưa mắt nhìn một vòng người trong đại điện, thấy có Thanh Nhai chân quân, còn có Giản Thiện vẫn mặc đồ đen, Thái Bạch Kim Tinh cũng có mặt... Còn những người khác thì cô không nhận ra, cũng không hiểu tại sao những người này vừa nhìn thấy cô xuất hiện thì lại trở nên yên lặng như thế?
Cũng may, không khí yên lặng không kéo dài được bao lâu, Thiên Đế với khí thế phi phàm và Thiên Hậu ung dung quý phái đã kịp thời xuất hiện. Giống như đám người kia, nhìn thấy Phong Quang ở đây, hai nhân vật tôn quý nhất Thiên giới cũng ngây ngẩn cả người trong chốc lát.
Rất nhanh, thần sắc Thiên Hậu hơi thay đổi, bước chân bà vừa mới chuyển phương hướng thì tay đã bị Thiên Đế giữ chặt. Bà quay đầu nhìn, chỉ thấy ánh mắt ra hiệu của Thiên Đế thoáng quét qua Tô Phạt, Thiên Hậu lại nhìn Phong Quang một lần nữa, ánh mắt chớp động, cuối cùng vẫn theo Thiên Đế đi về phía bậc thang, ngồi lên vị trí chủ vị.
Sự thay đổi động tác và thần sắc của Thiên Hậu không dài nhưng cũng đủ làm mọi người nhìn thấy rõ, ai nấy càng thêm trầm mặc, không khí hiện tại có thể nói là im lặng như tờ.
Từ đầu tới cuối, vẻ mặt của Tô Phạt không hề biến hóa một chút nào, thản nhiên và lạnh nhạt, chẳng sợ thần cũng chẳng sợ quỷ. Rất nhiều ánh mắt người ngoài lén nhìn về phía này nhưng hắn vẫn coi như không phát hiện ra.
Nhưng Phong Quang thì lại không được bình tĩnh như thế, cô cảm thấy cả người đều không thoải mái, không hiểu tại sao mọi người lại im lặng, càng không hiểu thái độ kỳ quái của hai vị phụ mẫu mà cô chưa quen thuộc kia là do đâu mà có.
Thế nhưng đúng lúc giữa không khí mất tự nhiên này, người đàn ông ngồi bên cạnh cô lại bình tĩnh và tự nhiên thò tay ra, lấy một đĩa bánh hóa quế từ trong trữ vật không gian của mình, đặt lên bàn, nói như thể nơi này là chốn không người,
Điểm tâm mà đầu bếp ở Thiên Cung làm không thể ngon bằng ta làm được, Phong Quang ăn tạm lót dạ trước đi.
Không khí càng thêm quỷ dị.