Quyển 9 : Sát nhân trong chiều tối - Chương 6
-
Những câu chuyện kỳ lạ của Darren Shan
- Darren Shan
- 3334 chữ
- 2020-05-09 12:55:20
Số từ: 3552
dịch : Đặng Phi Bằng
nguồn : NXB trẻ
Sau khi ông Blaws đi khỏi , một sĩ quan lực lưỡng - tên Dave - thay thế Ivan . Dave tỏ ra thân
thiện - khi vào phòng , điều đầu tiên hắn hỏi là tôi có muốn ăn uống chút gì không - nhưng tôi
không bị lừa . Tôi đã xem nhiều chương trình tivi đủ để biết tất cả bài bản của cớm xấu và cớm
tốt .
Hắn đảm bảo với tôi :
- Daren , chúng tôi có mặt tại đây để giúp em .
Xé một gói đường , hắn đổ vào cái cốc nhựa với cà phê đang bốc khói . Một ít đường bị rơi
xuống mặt bàn . Tôi chắn chắc chín mươi phần trăm là hắn cố ý . Dave muốn tôi nghĩ hắn là
một người vụng về .
E dè nhìn Dave xé thêm gói đường nữa , tôi dọ ý :
- Cách giúp tốt nhất là mở còng và thả tôi ra .
Morgan làm tôi lo ngại nhất - nếu sự thể trở nên khắc nghiệt , Con có thể sẽ hành hạ tôi một
chút , nhưng tôi tin Morgan có khả năng đáng sợ hơn - tuy nhiên phải thận trọng với gã Dave
này gấp nhiều lần hơn nữa , nếu không , hắn sẽ moi hết bí mật của tôi . Tôi kiệt sức và hơi nhức
đầu vì đã thức quá lâu . Lảo đảo muốn ngã .
Dave nháy mắt , ngây ngô cười , hỏi :
- Mở còng và thả em ra . Hay đấy . Nhưng tất nhiên , cả hai ta đều biết là chuyện đó sẽ không
thể xảy ra . Nhưng ... có vài điều tôi có thể làm . Kiếm cho em một luật sư là một . Rồi tắm . Thay
quần áo . Một chỗ ngủ đàng hoàng qua đêm . Tôi e là em sẽ còn ở với chúng tôi một thời gian
khá lâu , nhưng đừng làm thời gian đó th2nh ... kém vui .
Tôi thận trọng hỏi :
- Tôi phải làm gì để ... được vui .
dave nhún vai , nhấp ngụm cà phê :
- Ui ! Nóng quá !
Vừa phe phẩy tay quạt môi , hắn vừa mỉm cười trả lời :
- Dễ thôi . Cho chúng tôi biết tên thật của em , em từ đây tới , làm gì ở đây . Đại loại thế thôi mà
.
Tôi lắc đầu ngao ngán . Mặt mới , câu hỏi cũ .
Thấy tôi sẽ không trả lời , Dave thay đổi phương pháp :
- Bài bản cũ nhàm chán quá hả ? Thử bài khác há ? Bạn Harkat Mulds của em bảo là phải cần có
mặt nạ mới sống được , nếu phơi mặt ra không khí chỉ hơn mười tiếng đồng hồ là bị chết ngay .
Chuyện đó có đúng không ?
Tôi e dè gật đầu :
- Đúng .
Dave rầu rĩ :
- Vậy thì nguy thật ! Rất , rất nguy !
- Ý ông là sao ?
- Darren , đây là nhà tù . Em và bạn em là nghi can giết người . Có những quy luật ... những
nguyên tắc ... chúng tôi phải chấp hành . Tịch thu hết những vật dụng như thắt lưng , cà vạt và ...
mặt nạ của nghi can là một trong những quy luật đó .
Tôi cứng người trên ghế , kêu lên :
- Các ông đã tịch thu mặt nạ của Harkat ?
- Chúng tôi bắt buộc phải làm .
- Nhưng không có mặt nạ anh ta sẽ chết !
Dave nhún vai :
- Chúng tôi chỉ nghe em nói . Như thế chưa đủ . Nhưng nếu em cho chúng tôi biết anh ta là gì , vì
sao không khí bình thường lại nguy hiểm với anh ta , và ... nếu em cho chúng tôi biết luôn về
những bạn khác - Crepsley và March thì ... có thể chúng tôi sẽ giúp được .
Tôi căm ghét nhìn viên cảnh sát , cười khinh bỉ :
- Vậy là phải phản bội bạn bè tôi , nếu không ông sẽ để mặc cho Harkat chết ?
- Đặt vấn đề như vậy thì ...ghê tởm quá . Chúng tôi không có ý định để cho bất kì ai trong ba
người phải chết . Nếu tình trạng anh bạn khác thường của em trở nên nguy kịch , chúng tôi sẽ
chuyển ngay sang phòng y tế để cấp cứu , giống như đang làm với người mà em đã bắt làm con
tin vậy . Nhưng ...
- Steve đang ở đây ? Các ông đã đưa Steve Leopard đến phòng y tế ?
Hắn chỉnh lại , vì không biết biệt danh Steve báo của nó :
- Steve Leopard . Chúng tôi đã chuyển anh ta đến để điều trị . Bảo vệ khỏi báo đài dễ dàng hơn .
Đó là một tin tuyệt vời . Tôi đã tưởng mất Steve . Nếu khi đào tẩu , chúng tôi có thể đem theo
nó , thì có thể sử dụng nó để cứu Debbie .
Vươn hai tay bị còng cao khỏi đầu , tôi ngáp dài , rồi buông miệng hỏi :
- Mấy giờ rồi ?
Dave cười cười :
- Rất tiếc , thông tin đó cũng bị giới hạn .
Tôi hạ tay xuống , hỏi :
- Ông có nhớ là đã hỏi tôi : muốn gì không ?
- Ừ hứ .
- Tôi có thể đi loanh quanh một chút được không ? Hai chân tôi tê cứng cả rồi .
Dave có vẻ thất vọng , vì hắn tưởng tôi đòi hỏi điều gì quan trọng hơn .
- Em không được phép ra khỏi đây .
- Tôi chỉ xin được bách bộ từ đầu tới cuối phòng thôi .
Dave nhìn Con và Morgan . Con bảo :
- Cho nó đi , nhưng chỉ ở phía bên kia bàn thôi .
Morgan chỉ gật đầu , không nói gì :
Đẩy ghế ra sau , tôi đứng dậy , xoải chân đi từ vách từ này sang vách tường kia , kéo theo sợi
xích sắt leng keng giữa hai cổ chân , vừa thư giãn cơ bắp vừa tính toán kế hoạch trốn chạy .
Một lúc sau , tôi ngừng lại , dựa đầu vào một vách tường . Vừa bối rối vừa lo sợ , tôi nhè nhẹ đá
chân trái vào chân tường . Tôi thăm dò độ dày , liệu có thể phá vỡ nổi không .
Không hy vọng . Bằng cảm nhận và tiếng dội lại , tôi biết tường được xây bằng bê - tông dày hai
ba lớp . Từ từ thì tôi có thể phá được , nhưng mất rất nhiều công sức và gay go hơn nữa , là thời
gian . Gã cảnh sát bảo vệ có thừa cơ hội để nổ súng .
.
Tôi lại bước quanh , đảo vội mắt từ cửa tới bức tường trước phòng . Trông cánh cửa rất rắn
chắc - bằng thép - nhưng có lẽ bức tường này không dày như những bức tường kia . Có lẽ phá
bức tường này sẽ nhanh hơn . Chờ đêm khuya , và hy vọng đám cảnh sát bỏ tôi một mình trong
phòng giam , tôi sẽ phá tường và ...
Không được . Dù một mình trong phòng , nhưng vẫn còn mấy cái camera gắn trên cửa , chắn
chắc luôn luôn có người kiểm soát . Ngay khi tôi phá tường , chuông báo động sẽ vang lên , và
chỉ vài giây là cảnh sát tràn ngập ngoài hành lang rồi .
Phải tính tới cơ hội thoát ra qua mái trần . Từ chỗ đang đứng , tôi không biết trần bình thường
hay được gia cố thêm . Liệu có thể phá vỡ được không . Nhưng đó là lối thoát duy nhất . Nếu
được ở lại một mình , tôi sẽ đập vỡ mấy cái máy thu hình , phóng lên xà , hy vọng sẽ qua mặt
được những kẻ đuổi theo . Không đủ thời gian để tìm ông Crepsley và Harkat , chỉ còn mong
sao hai người tự tìm được cách thoát thân .
Kế hoạch không hoàn hảo lắm - vì tôi vẫn chưa biết bằng cách nào làm cho mấy tay cảnh sát ra
khỏi phòng ; tôi biết , chẳng đời nào chúng rút lui để tôi được ngủ ngon lành - nhưng ít ra , đây
cũng là bước khởi đầu , rồi chuyện gì tới sẽ tính sau .
Cứ phải hy vọng chứ !
Để tôi đi thêm vài phút nữa , Dave yêu cầu tôi trở lại chỗ ngồi , và chúng tôi lại bắt đầu với
những câu hỏi . Lần này chúng tôi hỏi nhanh hơn , dồn dập và sôi nổi hơn . Tôi cảm thấy sự
kiên nhẫn của chúng sắp chấm dứt . Sự tàn bạo đã tới gần .
Cảnh sát tăng sức ép. Không còn màn mời mọc ăn uống nữa . Nụ cười của Dave trở nên u ám .
Gã sĩ quan cảnh sát to lớn này đã nới cổ áo , mồ hôi vã ra khi dồn dập đưa ra những câu hỏi .
Hắn không còn hỏi tên và quá khứ của tôi nữa . Bây giờ hắn muốn biết , tôi đã giết bao nhiêu
người , giấu xác ở đâu , tôi chỉ là một tòng phạm , hay là thành viên thực thụ của một băng đảng
giết người .
Tôi giữ nguyên lời khai :" Tôi không giết ai . Tôi không là kẻ thù của các ông . Các ông đã bắt
lầm người ."
Con không được lịch sự như Dave . Mỗi lần hỏi tôi , hắn đấm thình thình lên bàn , cúi sát tôi đày
đe dọa . Tôi tin , chỉ vài phút nữa hắn sẽ dợt đẹp tôi bằng những cú đấm nên gồng mình chờ đợi
.
Morgan không thay đổi thái độ . Hắn lặng lẽ ngồi bất động , đôi mắt vô cảm bốn giây chớp một
lần .
Dave làu bàu :
- Còn tên nào khác nữa không ? Chỉ có bốn tên , hay còn nhiều kẻ sát nhân nữa mà chúng tôi
chưa biết ?
Tôi thở dài , dụi mắt cố tỉnh táo :
- Chúng tôi không là sát nhân .
- Các người giết họ trước , hay hút máu trước ?
Tôi lắc đầu im lặng .
- Các người thật sự tin mình là ma - cà - rồng , hay chỉ là vỏ bề ngoài , hay là một trò chơi bệnh
hoạn mà các người say mê thích thú ?
Nhìn xuống , tôi thì thầm :
- Để cho tôi yên . Các ông đã hiểu lầm tất cả . Chúng tôi không là kẻ thù của các ông .
Dave gầm lên :
- Giết bao nhiêu người rồi ? Xác để ở ...
Hắn ngưng bặt . Mấy giây trước mọi người đã tràn ngập ngoài hành lang , bây giờ thêm nhiều
cảnh sát và nhân viên ; tất cả đang điên cuồng la thét . Dave quát lớn :
- Chuyện quái quỷ gì thế ?
William McKay - gã bảo vệ ôm súng - hỏi :
- Muốn tôi ra coi không ?
Con nói ngay :
- Không . Để tôi .
Hắn bước tới đập cửa . Không ai trả lời , hắn đập lớn hơn và cửa mở .
Bước ra ngoài , viên sĩ quan mặt đen thui túm ngay lấy người đàn bà đang chạy qua . Con ghé
sát bà ta , lắng tai nghe . Khi đã biết rõ chuyện , hắn chạy vào phòng , mắt trợn trừng , la lên :
- Có kẻ vượt ngục !
Dave nhảy dựng lên , hỏi :
- Đứa nào ? Crepsley hay Harkat ?
- Không . Đó là gã con tin ... Steve Leopard !
Dave nghi hoặc :
- Leonard ? Nhưng hắn không phải là tù nhân . Sao lại vượt ngục ...
- Tôi không biết . Nhưng hiển nhiên là mấy phút trước hắn đã tỉnh lại , giết lính gác và hai y tá .
Mặt Dave tái nhợt . William McKay suýt làm rơi khẩu súng .
Dave lẩm bẩm :
- Lính gác và hai ...
- Không chỉ có thế , hắn giết và làm bị thương ba người trên đường tẩu thoát . Mọi người cho
rằng hắn vẫn còn trong tòa nhà này .
Mặt đanh lại , Dave tiến ra cửa , rồi chợt nhớ , quay lại nhìn tôi .
Nhìn thẳng mắt Dave , tôi nói :
- Tôi không là sát nhân . Không là kẻ các ông cần bắt . Tôi đứng về phe các ông .
Lần này , tôi nghĩ là hắn có phần tin tôi .
William nhìn hai sĩ quan ra khỏi phòng , hỏi :
- Còn tôi ? Ở lại hay đi ?
Con nói ngay :
- Theo chúng tôi .
- Nhưng còn thằng nhóc ?
Morgan lên tiếng :
- Để nó cho tôi .
Thậm chí khi Con báo tin về Steve , Morgan cũng không rời mắt khỏi tôi .
Gã bảo vệ chạy ra ngoài , đóng sập cửa lại .
Cuối cùng tôi được một mình ... với Morgan .
Gã sĩ quan mắt ti hí ngồi nhìn tôi trừng trừng . Bốn giây ... chớp mắt .
Tám giây ... chớp mắt . Mười hai giây ... chớp mắt .
Hắn nghiêng tới trước , tắt máy ghi âm , rồi đứng dậy vươn vai , nói :
- Tưởng không bao giờ tống được chúng ra khỏi đây .
Đến bên ô cửa sổ nhỏ trên cánh cửa , mặt né khỏi máy quay phim , hắn nhìn ra ngoài nói nhỏ :
- Mi phải thoát ra khỏi đây bằng mái trần . Mi đã nghĩ đến chuyện đó rồi , đúng không ?
Tôi giật mình :
- Xin lỗi ?
Hắn cười :
- Ta đã thấy mi quan sát địa hình trong khi ..." tập thể dục " . Tường quá dày , mi không đủ thời
gian để phá đâu .
Tôi im lặng , nhìn lom lom viên sĩ quan tóc nâu , không hiểu hắn định làm gì . Morgan tiếp :
- Ta sẽ tấn công mi trong vòng một phút . Phải làm một màn trình diễn cho máy quay phim ,
giả bộ như ta giỡn quá đà , nhào vào bóp họng mi . Hãy đấm vào đầu ta thật mạnh , và ta bị
đánh bại . Sau đó là thuộc phần mi . Ta không có chìa khóa mở còng và xích . Mi sẽ phải tự bẻ
gãy . Nếu mi không làm được thì ... sẽ rất gay go . Ta cũng không thể bảo đảm mi sẽ có bao
nhiêu thời gian , nhưng với tất cả những chuyện gây ra sự hoảng hốt ngoài kia , mi sẽ có khá
thời gian đấy .
Tôi sững sờ vì sự kiện quá bất ngờ :
- Tại sao ông làm chuyện này ?
- Mi sẽ thấy .
Morgan quay lại , tiến tới với thái độ hung hãn đầy đe dọa sẽ được xuất hiện trong máy quay
phim .
- Khi ngã xuống đất , ta sẽ nằm bất động . Nếu bị mi giết , ta sẽ không có cách nào ngăn được .
Nhưng ta từng nghe nói , mi không là loại người giết một đối thủ không có phương tiện bảo vệ .
- Sao tôi có thể giết trong khi ông đang giúp tôi trốn khỏi đây ?
- Rồi mi sẽ biết .
Morgan cười tàn bạo , rồi nhào qua bàn , xông tới tôi .
Quá bàng hoàng vì những gì đang xảy ra , đến nỗi khi hai bàn tay hắn xiết quanh cổ tôi , tôi
chẳng biết phải làm gì , cứ trợn mắt nhìn hắn . Nhưng khi hắn xiết mạnh hơn , bản năng tự vệ
nổi dậy , tôi bật ngửa đầu , vung hai tay bị xích , xô mạnh hắn ra . Đè tay tôi xuống , hắn tấn
công tiếp . Tôi ghì đầu hắn xuống , kẹp giữa hai đầu gối , rồi đưa tay lên , nện thẳng xuống gáy
hắn .
Hự lên một tiếng , hắn trôi khỏi mặt bàn , lăn xuống sàn , nằm bất động . Sợ đã làm hắn bị
thương , tôi vòng qua bàn , cúi xuống thăm mạch hắn . Tôi cúi đủ để nhìn thấy lớp da đầu dưới
mớ tóc mỏng . Một luồng ớn lạnh chạy suốt sống lưng tôi . Dưới lớp tóc , xăm trên da đầu là
một chữ " M " lớn . Dấu hiệu của ma - mới !
Tôi lắp bắp :
- Miii - miii - mii là ...
- Đúng .
Hắn nói nhỏ và lấy cánh tay vắt ngang mặt , che miệng đang nói khỏi ống kính máy quay phim :
- Và rất hãnh diện phục vụ những thủ lãnh hợp pháp của đêm tối .
Tôi choáng váng lùi xa khỏi tay cảnh sát ma - mới , chưa bao giờ nản lòng đến thế . Cứ ngỡ ma -
mới chỉ theo sát , phục vụ những lãnh đạo của chúng . Chưa bao giờ tôi nghĩ lại có kẻ hoạt động
dưới lốt người thường .
Không nhúc nhích , Morgan hé mắt trái nhìn tôi , rít lên :
- Đi đi , trước khi lính thiết giáp kéo tới .
Chợt nhớ lại những hiểm nguy trước mắt , và cố quên sự bàng hoàng khi phát hiện một ma -
mới trong hàng ngũ cảnh sát . Nhưng vừa định nhảy lên bàn để đào tẩu qua ngả trần nhà , tôi
nhớ là còn phải thanh toán mấy cái máy quay phim trước đã . Cúi xuống , tôi vác máy thu âm ,
bước lại , nện vào hai máy quay phim , phá tan tành , làm chúng thành món đồ vô dụng .
Morgan thì thầm :
- Rất tốt . Rất thông minh . Giờ thì bay đi , con dơi bé bỏng . Bay như ma quỷ đang đuổi theo mi
vậy .
Ngừng lại trước ma - mới , tôi nhìn xuống hắn , cố đưa chân phải lên tới tối đa sợi xích cho
phép , tôi đá mạnh vào một bên đầu hắn . Hắn rên lên , lăn người , nằm bất động . Không biết
hắn ngất thật , hay chỉ là một cảnh trình diễn , nhưng tôi không đứng lại để kiểm tra .
Nhảy lên bàn , chập hai bàn tay lại với nhau , sử dụng toàn bộ sức mạnh của ma - cà - rồng , tôi
giật mạnh hai cổ tay ra . Hai cánh tay dưới như sắp long ra , tôi rú lên đau đớn nhưng ... thành
công . Sợi xích nối hai cái còng bị đứt . Hai tay tôi được tự do .
Đứng trên đầu sợi xích trói giữa hai cổ chân , tôi nắm khúc giữa , kéo lên thật nhanh . Quá
nhanh ! Tôi lộn ngược khỏi bàn , nằm một đống trên sàn nhà !
Rên rẩm , tôi lăn dậy và lại đứng lên đứng sợi xích , lưng dựa vào tường , cố gắng thêm lần nữa .
Lần này tôi thành công . Sợi xích đứt làm hai . tôi cuốn hai phần còn lại quanh mắt cá . Hai khúc
lòng thòng trên tay cũng được tôi cuốn gọn vào hai cổ tay .
Tôi đã sẵn sàng . Nhảy lại lên bàn , tôi khom mình , hít một hơi thật sâu , xòe thẳng những ngón
tay , rồi nhảy .
Rất may , trần nhà bằng thạch cao bình thường , những ngón tay tôi xuyên qua không quá khó
khăn . Vừa gạt tay sang hai bên , tôi vừa lơ lửng trong khoảng trống , khủy tay tôi kết nối với xà
nhà hai bên . Khi trọng lực cơ thể kéo tôi xuống , tôi xòe những ngón tay bám chặt chiều dài
thanh gỗ .
Chờ tới khi thân hình hết đong đưa , tôi đu người ra khỏi phòng giam , lên không gian tối đen
và tiến vào sự tự do mà đêm tối đã hứa hẹn