Chương 387: Nhìn thấy gì
-
Nữ Vương Thời Thượng
- Đậu Ta Rất Bận
- 1276 chữ
- 2022-02-06 12:31:40
Đừng nóng vội, đợi thêm chút nữa.
Muốn em chờ cũng được, trước tiên anh phải cho em biết em đang đợi ai đã.
Thẩm Trí Ni8nh nắm chặt tay của cô,
Trước khi gặp người đó, có phải em nên nói rõ một số chuyện với anh không?
Nói rõ chuyện gì?
T3hịnh Kiều Dương mơ hồ.
Nghe nói Lâm Diễn tới đây.
Giọng điệu của Thẩm Trí Ninh rất tuỳ ý.
Đúng vậy, anh9 ấy đã tới.
Nghe anh nói tuỳ ý như vậy, Thịnh Kiều Dương cũng đáp lại rất tuỳ ý.
Cô trả lời xong mới phát hiện tr6ong xe lập tức trở nên yên tĩnh, Thẩm Trí Ninh không nói gì, lúc này cô mới phát giác người đàn ông này đang giận dỗi.
Cô dời ánh mắt khỏi cửa sổ, nhìn Thẩm Trí Ninh ở sau lưng.
Thẩm Trí Ninh cũng đang nhìn cô, vẻ mặt hơi khó hiểu, không nhận ra được anh đang nghĩ gì.
Sao thế?
Thịnh Kiều Dương hỏi.
Ông cụ Dương không thấy ngạc nhiên khi Lâm Na đến đây, nhiệt tình gọi Lâm Na cùng đi ăn cơm.
Sau khi ăn cơm, Thịnh Kiều Dương kéo Lâm Na về phòng của mình.
Thật xin lỗi, Mỹ Nữu, lần trước mình không rõ tình hình, suýt nữa tưởng cậu và Greek kia là một đôi.
Thịnh Kiều Dương nắm tay Lâm Na, ngồi xuống giường.
Sau khi nhận được ánh mắt của Lâm Na, Thịnh Kiều Dương đảo mắt nhìn sang người bên cạnh, thầy vẻ mặt Thẩm Trí Ninh hơi khó chịu, cô mờ mịt nhìn sang Lâm Na, dùng ánh mắt để hỏi thăm, cô đã làm gì khiến người này tức giận hả? Lâm Na họ nhẹ, chuyển đề tài:
Những ngày qua cậu làm gì thế?
Mình đang đóng phim.
Ô, mình biết, cậu đã nói với mình rồi, là bộ phim lấy nguyên mẫu là câu chuyện xưa của cha mẹ cậu đúng không?
Đúng, mới khai máy không lâu.
Bầu không khí ngày càng lúng túng, chủ yếu là bên cạnh có một người luôn tỏ ra
Tôi rất không vui
, Thịnh Kiều Dương suy nghĩ, chủ động nói chuyện với Thẩm Trí Ninh,
Anh Trí Ninh, anh cho người cứu Mỹ Nữu kiểu gì thế, em nhớ chỗ của Greek có camera giám sát ở khắp mọi nơi.
Mình nói mình muốn về nhà thăm mẹ mình, vì Greek đang bận việc gì đó, cho nên anh ta chỉ gọi người đi cùng mình, sau đó người của anh Thẩm đã đưa mình đi.
Lâm Na giải thích giúp.
Vậy hai người đã sớm liên lạc với nhau sao? Nếu không sao có thể đúng lúc đưa cậu đi chứ?
Người của anh luôn chờ cơ hội.
Thẩm Trí Ninh nói.
Thịnh Kiều Dương nghĩ đến vừa rồi không khí xung quanh anh rất đè nén, vội vuốt mông ngựa:
Anh Trí Ninh, anh thật giỏi, không có anh tính toán chu đáo, bây giờ Mỹ Nữu vẫn không được tự do.
Khuôn mặt Thẩm Trí Ninh giãn ra, cuối cùng bầu không khí không còn đè nén như vừa rồi nữa.
Lâm Na nhìn người này một chút, lại nhìn người kia một chút, sau đó mỉm cười, dựa vào ghế nghỉ ngơi.
Lúc về đến nhà, Lâm Na đã ngủ thiếp đi, cô ấy đang trong giai đoạn mệt mỏi nhất.
Lúc đánh thức Lâm Na, Thịnh Kiều Dương còn nói đùa:
Sao bây giờ thể lực của cậu lại kém như vậy, ở trên xe mà cũng ngủ sâu được.
Lâm Na mỉm cười, không giải thích.
Không sai, người lên xe là Lâm Na mà cô quen thuộc nhất.
Lâm Na ngồi xuống, mỉm cười với Thịnh Kiều Dương trước, sau đó nhìn Thẩm Trí Ninh, nói lời cảm ơn:
Cảm ơn! May mà lần này có anh Thẩm giúp đỡ.
Thẩm Trí Ninh gật đầu, cũng không khách sáo đáp lại câu cảm ơn này của Lâm Na.
Tuy anh không phải vì lòng tốt mà tốn công sức cho người đưa Lâm Na ra khỏi địa bàn của Greek, nhưng anh đã cứu được người ra rồi.
Thịnh Kiều Dương nhìn Thẩm Trí Ninh, trong ánh mắt xen lẫn vẻ biết ơn và sùng bái.
Lúc trước, Thẩm Trí Ninh đã nói sẽ giúp cô cứu Lâm Na ra, cô không nghi ngờ, nhưng cảm thấy lần này sẽ tốn khoảng thời gian rất dài, không ngờ bây giờ Lâm Na đã được cứu ra.
cửa thông hai bên căn nhà không hề khoá lại, cô có thể đi thẳng qua chỗ Thẩm Trí Ninh.
Felix mở cửa ra thầy cô, không đợi cô hỏi đã chủ động nói:
Ông chủ đã về phòng rồi.
Lúc Thịnh Kiều Dương chuẩn bị quay đi, Felix còn nói thêm:
Cô vẫn nên đi xem một chút đi, hình như hôm nay tâm trạng của ông chủ không tốt lắm.
Thịnh Kiều Dương dừng bước, suy nghĩ một chút, ngoại trừ ở trên xe được Lâm Na nhắc nhở mới chú ý tới cảm xúc của Thẩm Trí Ninh không tốt lắm, những lúc khác cũng không đặc biệt để ý.
Là bạn gái, cô làm như vậy có vẻ không tốt lắm.
Anh ta nói gì với em?
Anh ấy...
Cốc, cốc cốc
tiếng gõ cửa vang, cắt ngang Thịnh Kiều Dương.
Thẩm Trí Ninh liếc nhìn Thịnh Kiều Dương, cất giọng nói:
Vào đi.
Cửa xe bảo mẫu bị mở ra, có người khom lưng lên xe.
Thịnh Kiều Dương nhìn lại, kêu lên:
Mỹ Nữu!
Chúng ta về nhà trước đã.
Lâm Na đánh giá Thịnh Kiều Dương,
Kiều Kiều, cậu có nhớ lại chút gì không?
Vẫn chưa, nhưng anh Lâm Diễn có nói ký ức của mình chỉ tạm thời bị khoá lại thôi, sẽ từ từ được mở khoá theo thời gian.
Thịnh Kiều Dương chỉ nhìn Lâm Na trả lời, căn bản không để ý vẻ mặt của Thẩm Trí Ninh.
Lâm Na ngồi bên cạnh bọn họ thấy được, còn dùng ánh mắt ra hiệu với Thịnh Kiều Dương.
Nghĩ như vậy, Thịnh Kiều Dương đi lên lầu, đi được vài bước lại nhớ ra.
Felix, ông dẫn đường đi.
Sau khi quay về cô còn chưa sang bên này, không biết phòng ngủ của Thẩm Trí Ninh là phòng nào.
Felix nhìn cô một cái, không nói gì, đi ở phía trước dẫn đường.
Thịnh Kiều Dương xả đầy nước vào bồn tắm, lại lấy áo ngủ và đồ nội chưa mặc đưa cho Lâm Na rồi rời khỏi phòng.
Cô còn một số việc muốn hỏi Thẩm Trí Ninh.
Thẩm Trí Ninh đã về nhà của mình ở bên cạnh, việc này liên quan đến Lâm Na, cô do dự một lát rồi quyết định đi tìm Thẩm Trí Ninh.
Không sao, không phải bây giờ mình đã đến đây rồi sao.
Thấy vẻ mặt mệt mỏi của Lâm Na, Thịnh Kiều Dương không nói gì nữa, dù sao sau này còn nhiều thời gian, hôm nay Lâm Na ngồi máy bay lâu như vậy chắc chắn rất mệt mỏi.
Mình đi xả nước cho cậu, cậu đi tắm rồi ngủ đi, ngủ đủ rồi, ngày mai chúng ta lại trò chuyện tiếp.
Lâm Na chỉ mỉm cười nhìn cô.
Đến trước một cánh cửa, ông ấy gõ cửa rồi nói vọng vào bên trong:
Ông chủ, cô Từ tới.
Bên trong yên lặng một lát, cửa được mở ra, Thẩm Trí Ninh vừa tắm xong nước xuất hiện.
Ánh mắt của anh lướt qua Felix, nhìn Thịnh Kiều Dương.
Felix rất biết điều rời đi.
Thịnh Kiều Dương không nhịn được, nhìn vạt áo đang mở ra của anh.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.