Chương 235: Cô nổi tiếng rồi



Có.
Nhân viên công tác gật đầu:
Những cảnh sát phụ trách dặn dò, nhất định phải đưa đến chỗ pháp y Tô.


Sau khi 8pháp y Tô được điều đến đây mới khám nghiệm hai xác chết, lần nào cũng đưa ra kết quả chuẩn xác, còn phối hợp với Tổ đặc b3iệt phá vụ án lớn đầu tiên từ sau khi thành lập.

Danh tiếng của cô đã truyền khắp đồn cảnh sát, đồng thời cũng có 9uy tín hơn, bây giờ vừa có xác chết, điều đầu tiên mọi người nghĩ đến là đưa sang cho cô.

Cô ấy tan làm rồi.
Đan6 Thần Huân nghiêm mặt, đôi mắt đen láy lạnh băng.
Hai tên nhân viên công tác không biết đã làm sai điều gì mà khiế5n anh không vui, họ sợ hãi không biết làm sao.

Đặt lên bàn đi.
Tô Cẩn đã đeo khẩu trang, găng tay, cô hất cằm ra hiệu.
Một lúc lâu sau, người đàn ông khẽ cười.
Vừa rồi trong giọng cô thoáng thể hiện ra sự trách móc, nghe có vẻ giống người hơn rồi.
Cô thế này mới có sự ấm áp.
Nhân viên công tác không dám động đậy mà nhìn Đan Thần Huân, chờ đến khi người đàn ông gật đầu mới đặt xác lên bàn giải phẫu.
Hai người không dám ở lại lâu, chạy đi như một làn khói.

Cô là bác sĩ pháp y riêng của Tổ cảnh sát hình sự đặc biệt, không cần phải làm việc cho tất cả mọi người. Ngoại trừ vụ án của chúng ta, cô có quyền từ chối khám nghiệm những xác chết khác.
Khuôn mặt điển trai của Đan Thần Huân rất bình tĩnh nhưng vẫn khó chịu.
Nếu cô tiếp nhận tất cả xác chết thì nghỉ ngơi thế nào được nữa?

Không sao.
Cô cầm dao giải phẫu đứng trước bàn, sau khi cắt xuống mới ngẩng đầu nhìn anh:
Công việc của tôi không đủ tám tiếng một ngày, coi như làm bù giờ đi...
Tình hình của cô khá đặc biệt, trong cục đã chiều theo thời gian của cô, khám nghiệm thêm mấy cái xác thôi mà, không cần phải quá rõ ràng.
Đan Thần Huân đi đến trước bàn giải phẫu, hai tay đút vào túi, đôi mắt tối tăm như có một làn sương đen bao phủ.
Anh không nói gì, đôi mắt sâu thẳm không thấy đáy, không lộ ra chút cảm xúc nào, nhưng không biết tại sao Tô Cẩn lại cảm nhận được anh đang tức giận.

Là tôi khám nghiệm tử thi, không cần anh làm việc.
Người làm việc là cô, anh giận cái gì chứ?
Trong bầu không khí ngột ngạt, chỉ có tiếng vang giòn giã khi dụng cụ giải phẫu va chạm vào nhau.
Tô Cẩn hơi nhướn mày nhìn lướt qua anh, con dao sắc bén trong tay đã cắt mở lồng ngực xác chết:
Ghi chép giúp tôi.

Đã ba giờ rồi, cô nhất định phải tranh thủ thời gian, nếu không lại không về nhà được. Người đàn ông cầm bản ghi chép, đi vòng qua bàn giải phẫu đứng bên cạnh cô.

Trong nội tạng xác chết đã có dấu vết thối rữa, thời gian chết ít nhất đã hơn ba ngày, vết thương trên da chắc được tạo ra do va chạm, có thể thấy nội thương...
Cô lật xem nội tạng, người thường không thể chịu nổi mùi máu và mùi hôi này, cô lại không nhíu mày lấy một cái.
Đan Thần Huân tiếp tục ghi chép, ngòi bút phát ra tiếng sột soạt trên giấy.

Bởi vì mức độ thối rữa khá nghiêm trọng nên Tô Cần phải tốn nhiều thời gian giải phẫu hơn mong muốn, chờ khám nghiệm tử thi xong đã tổn gần một tiếng.

Đan Thần Huân kéo một góc rèm cửa sổ ra, lúc bốn giờ sáng bóng tối đã dần rút đi, chân trời hiện ra tia sáng trắng, sáng sớm ngày hè ở Để thành bao phủ trong làn sương mù mỏng manh.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Pháp Y Ma Cà Rồng.