Chương 283: VỤ ÁN CHƯA GIẢI QUYẾT



Anh ba, chuyên gia cho anh làm kiểm tra gì rồi mới cho anh biết là viêm dạ dày mãn tính vậy?
Vương Dịch Tường không e ngại chút nào, ở tr8ong thôn này anh là người có bằng cấp tiến sĩ cao nhất, tuy bây giờ không làm việc ở khoa Nội tiêu hóa, nhưng vẫn học khoa chính quy là y 3học lâm sàng, khám mấy căn bệnh nhẹ như đau đầu nóng sốt cho người dân trong thôn cũng không có vấn đề gì cả.


Nội soi dạ dày, xét9 nghiệm máu, đúng lúc cậu về, nếu không tuần sau anh đang định lên thành phố tìm cậu.
Anh ba vừa nói vừa đưa ra xấp giấy kết quả xét nghi6ệm và bệnh án.
Ánh mắt anh ba phức tạp, an ta lấy mũ trên đầu xuống. Trong phòng không có gió, thời tiết cũng không lạnh, anh ta lại đội mũ không chịu tháo xuống, lúc nhìn thấy đầu của anh ta, mọi người chợt hiểu ra.
Anh ta nào chỉ bị rụng tóc, mà đơn giản là hói luôn rồi, trọc đến mức đầu bóng nhẫy.
Phổ biến nhất là Thallium sulfate, dùng để chế tạo thuốc sát trùng và diệt chuột. Những năm gần đây, quốc gia kiểm soát rất chặt chẽ, hiện tại đã cấm sản xuất.
Mặt khác, nguyên liệu sản xuất pháo cũng thường chứa Thallium lượng lớn, các phụ phẩm NaCl (muối không ăn được) cũng bị ô nhiễm, cơ thể người sau khi dùng muối không ăn được cũng bị trúng độc.
Khi đó bệnh viện Hiệp Hòa đang trong thời kỳ được coi là thánh địa y học, không thể điều tra ra nguyên nhân gây bệnh rõ ràng, cuối cùng phải dựa vào sự giúp đỡ của Internet mới chẩn đoán được chính là ngộ độc Thallium.
Sau khi đã được chẩn đoán chính xác, mặc dù cảnh sát đã xác nhận cho rằng bị hạ độc, nghi ngờ một số người trong vụ án, sau khi loại trừ, cho đến nay vẫn chưa phá được vụ án.
Ánh mắt An Phi nghiêm túc, hình như vấn đề của anh ba không đơn giản như vậy.

Gần đây anh có bị rụng tóc không?
Cô trầm mặt hỏi.
Vương Dịch Tường cẩn thận lật từng trang, ngón tay gõ nhẹ lên bàn trà, chần chừ một chút rồi nói:
Kết quả kiểm tra5 bất thường thì chỉ có nội soi dạ dày thôi, còn chức năng gan, xét nghiệm máu, siêu âm bụng đều bình thường, từ những kiểm tra phụ trợ không thấy cái gì bất thường rõ ràng.


Ngoại trừ không muốn ăn, còn đau bụng hay gì không?
Anh hỏi tiếp.

Em nhìn ra cái gì à?
Những câu hỏi của An Phi đều đúng trọng tâm, Vương Dịch Tường cảm thấy cô chắc chắc có điều nghi ngờ.

Vụ án Chu Linh.
An Phi chậm rãi nói, Vương Dịch Tường vừa nghe đã nhíu mày.
Toàn bộ vụ án trở thành án treo, đồng thời làm mọi người biết đến ngộ độc Thallium.
Thallium là một kim loại nặng cực độc hại, chủ yếu được dùng trong công nghiệp làm đèn quang điện, hợp kim, nhiệt kế nhiệt độ thấp, thuốc màu, thuốc nhuộm, pháo hoa.

Lúc đầu thì không đau, nhưng gần đây thì đau từng cơn, uống thuốc của chuyên gia cho cũng không có hiệu quả.
Anh ba thấy anh đang hỏi bệnh trạng gần đây của mình, ánh mắt sáng ngời, cho là anh đã tìm ra được trọng điểm.
Vương Dịch Tường nhíu mày, theo bệnh trạng thì đúng là viêm dạ dày mãn tính, nhưng tại sao uống thuốc mà không có hiệu quả chứ? Là vấn đề gan mật, hay vấn đề trực tràng? Cần để anh ấy làm thêm xét nghiệm hay là trấn an anh ấy, để anh ấy tiếp tục dùng thuốc đây?

Gần đây anh có những bệnh trạng khác không, ví dụ như đắng miệng, chuột rút gì đó?
An Phi không nhịn được xen vào, theo lý mà nói cô là khách, người ta đến nhà tìm Vương Dịch Tường khám, cô không nên nhiều chuyện.
Quả nhiên, ánh mắt mọi người vốn ban đầu không hề chú ý, giờ đổ dồn hết lên người cô, Vương Dịch Tường vội vàng giới thiệu với hàng xóm:
Đây là bạn gái em, An Phi, bác sĩ khoa Cấp cứu.
Rồi anh quay sang giới thiệu một vài người hàng xóm cho An Phi.
Hầu như những người học y không ai không biết đến vụ án Chu Linh đó, năm 1994 - 1995, vụ án trúng độc của sinh viên Chu Linh trường đại học Thanh Hoa làm cả xã hội chấn động, vụ án liên quan đến đại học Thanh Hoa, bệnh viện Đồng Nhân Bắc Kinh, bệnh viện Hiệp Hòa v.v.
Chu Linh là sinh viên đại học Thanh Hoa khóa 92, nhập viện vì bệnh đường tiêu hóa, rụng tóc, bệnh về hệ thần kinh, sau khi chẩn đoán tại bệnh viện Đồng Nhân Bắc Kinh và bệnh viện Hiệp Hòa, trong thời gian nằm viện, bệnh tình hệ thần kinh trở nặng, thậm chí là hôn mê kéo dài.

Anh ba, sao lại thành thế này rồi, tháng trước gặp anh còn...
Một người bạn đi cùng anh ta đến đây, mở to mắt nhìn, cứng họng không nói nên lời.

Một tháng... Haiz.
Anh ba chán nản cúi đầu xuống.
Sau một hồi trò chuyện, lại quay về đề tài bệnh tình. Mẹ và chị gái Vương Dịch Tường làm xong việc ở phòng bếp vào nhà, thấy An Phi tham gia thảo luận chứng bệnh thì đều không khỏi ngạc nhiên, hai người bọn họ không ngờ trước một chuyên gia như Vương Dịch Tường, An Phi lại xen vào, nhất là mẹ Vương, sắc mặt bà ấy lạnh dần.

Bác sĩ An, dạo này tôi hút thuốc, răng tôi vốn đã không tốt rồi, gần đây còn bị chảy máu, lở loét nữa, bên Đông y nói tôi nóng trong người, chuyên gia nói do dạ dày tôi không tốt gây ra.


Cả chân cũng hay bị ngứa nữa, giống như bị kiến cắn vậy, bác sĩ trên thị trấn nói tôi bị dị ứng với thuốc, nên kê thuốc trị dị ứng cho tôi, không đỡ tí nào mà còn trở nặng thêm, dạo này chân bắt đầu bị đau, đau tới tận gót chân.
Anh ba nói xong thì bảo mọi người xung quanh quay sang nhìn hàm răng của mình, nhớ lại mấy tháng qua, ai cũng thở dài một tiếng.
Ông ấy nói xong, vợ ông ấy liên tục an ủi, Vương Dịch Tường vô cùng nghi ngờ nhìn An Phi.
Năm đầu năm 1997, một vụ hạ độc Thallium xảy ra tại sáu thôn ở hai thị trấn thuộc huyện Thượng Hải, tỉnh Giang Tây. Thôn nằm ở đồng bằng, có 144 hộ gia đình nông dân, 649 người dân, trong đó 130 hộ mua muối công nghiệp ở xưởng pháo hoa huyện lân cận, 600 người ăn nhầm, trong ba đến bốn tháng, 266 người bị trúng độc.

Bởi vì những ngành liên quan được giám sát chặt chẽ nên những vụ án ngộ độc Thallium tập thể thế này cực kỳ hiếm thấy, nhưng cũng bởi vì đặc điểm không màu không mùi, những năm gần đây, Thallium nhanh chóng trở thành vũ khí giết người bí ẩn.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Phòng Cấp Cứu.