Chương 197: ĐẶT TRONG TIM CẢ CUỘC ĐỜI (1)


Bấy giờ Trình Tần mới quay mặt lại, nhìn chằm chằm gương mặt gần trong gang tấc, rồi lại liếc mắt nhìn Giang Chấp, sau cùng quay lại nhìn th8ẳng vào mắt Tiêu Dã:
Quan trọng là em không có sở thích này.
Dứt lời, cô ấy buông một tiếng thở dài nặng nề, rồi lắc đầu.

Trình T3ần là kiểu người trong mắt không thể xuất hiện dù gì một hạt cát. Làm bạn bè thì được, cô ấy không kén chọn, nhưng làm bạn trai… còn có chu9yện mua một tặng một ư? Không phải là cô ấy không chấp nhận được tình địch, cô ấy rất thoải mái, vấn đề là người tình địch này chưa chắc đã6 đồng ý dung nạp cô ấy.
Trong phút chốc, dưới sân khấu hỗn loạn rối ren. Có người hét
Đến với nhau đi
, lại có người hét
Anh trai Tư Thiệu hãy nhìn bọn em
… Thịnh Đường chỉ coi những tiếng hò hét đó là những lời linh tinh bừa bãi, tươi cười bảo họ đừng đùa giỡn nữa. Tư Thiệu bắt đầu lên tiếng, khi thanh âm êm tai vang lên, bên dưới lập tức im bặt.
Anh ấy nói:
Bài hát tiếp theo đây là để dành tặng cho một cô gái rất quan trọng đối với tôi.
Anh ấy ngước mắt nhìn lên Thịnh Đường, giọng nói trầm ấm dịu dàng:
Đường Đường, hy vọng em sẽ thích.

Tiêu Dã không hiểu lời nói của cô ấy, nhưng rõ ràng là Trình Tần cũng không định giải thích thêm nữa. Cô đẩ5y Tiêu Dã sang một bên, khiến cho anh ấy chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Một bản nhạc trên sân khấu đã kết thúc. Thịnh Đường tranh thủ lúc này để nói lời cảm ơn, ngôn từ chân thành, chan chứa sự cảm kích, sau đó cô lại hứa chắc chắn như đinh đóng cột rằng ban tổ chức nói nhất định sẽ mời được Fan thần tới làm một buổi thuyết giảng. Những lời hứa hẹn dư thừa khác cô cũng không dám nhắc, ví dụ như chụp ảnh kỷ niệm hay ôm ôm ấp ấp gì đó, lỡ như bị vả mặt ba trăm sáu mươi độ thì phải làm sao?
Thân nhiệt mang ra giải cứu em
Rồi cũng sẽ trao cho ai khác
Bên dưới toàn là các fan của Fan thần, không cần miêu tả cũng biết họ vui mừng cỡ nào, nghĩ bụng lần này cuối cùng cũng có thể được nhìn ngắm dung nhan một lần. Bầu không khí trong phút chốc được đẩy lên cao trào. Họ la hét nói Thịnh Đường là người thích hợp nhất cho vị trí trưởng FC của Fan thần, tới lúc đó chính Fan thần đích thân xuất hiện tại Đại học Z, cô phải xin xỏ được một phúc lợi nào đó cho các fan.
Thế mới nói, con người ấy mà, cần phải nói chuyện vào những lúc bình tĩnh, một khi cảm xúc dâng trào nói năng luôn mang theo
sự phần phật của những cơn gió
.
Cho đến tận khi bài hát được hát lên, Thịnh Đường vẫn còn ngơ ngác. Cô đứng đó nhìn Tư Thiệu, nhất thời không có phản ứng gì.
Là một bài hát xưa cũ, được anh cải biên lại. Bản nhạc vốn có tiết tấu nhanh trở thành một giai đoạn trữ tình, kết hợp với chất giọng quyến rũ của Tư Thiệu, khoảnh khắc từ trong micro vang ra đã làm say đắm lòng người…
Sự nhạy cảm đáng giá như vàng
Một hành trình chớp nhoáng gập ghềnh…
Một lời ám thị không thể rõ ràng hơn. E rằng chỉ cần giai đoạn bài hát vừa kết thúc là sẽ tới thời khắc tỏ tình trực tiếp.
Bên dưới lại trở nên điên cuồng.
Hãy coi chừng, một nụ hôn điên đảo chúng sinh
Một nụ hôn cứu một mạng người
Thịnh Đường bắt đầu lâng lâng.
Suy nghĩ sợ bị vả mặt mới chỉ lúc trước thôi giờ đã bị cô ném hết ra sau gáy. Ký tên, không thành vấn đề; Chụp ảnh chung, không thành vấn đề, ôm ấp… Thịnh Đường đứng trên sân khấu cười hì hì, nói:
Đừng có quá đáng quá là được, đâu thể ép buộc Fan thần yêu đương, đúng không?

Bên dưới hết hoan hô rồi huýt sáo.
Giang Chấp nhìn hình ảnh Thịnh Đường trên màn hình lớn, đáy mắt ánh lên một nụ cười khẽ khàng nhưng ấm áp và sâu sắc.
Thịnh Đường lại cảm ơn cảm huệ thêm một lượt nữa. Lần này chủ yếu là cảm ơn Tư Thiệu. Không có Tư Thiệu, cô hoàn toàn không biết chuyện buổi tọa đàm này. Không có Tư Thiệu, chuyện bỏ phiếu cũng không thể lo liệu được. Và không có Tư Thiệu thì sẽ không có buổi
tiệc mừng công
đêm nay.
Tư Thiệu thì luôn mỉm cười nhìn cô, sự nặng tình toát ra từ trong ánh mắt đó đã có thể dìm chết con người ta như sóng cả biển trào.
Có người tinh mắt, hét to một tiếng:
Tư Thiệu, thêm bài nữa!

Bên dưới không thiếu những người tinh tường, nghe vậy bèn hùa theo. Còn có tiếng la hét inh tai của các cô gái: Không được, Tư Thiệu là của tôi! Những người hét câu này đa phần là các sinh viên tới từ Đại học Z.
Còn không quên tự tạo phúc lợi cho bản thân mình…

Tôi mà gặp được Fan thần, tôi sẽ nhờ anh ấy ký tên lên chỗ này.
Cô chỉ tay vào vị trí xương quai xanh, hét lớn:
Làm thành hình xăm, đặt trong tim cả cuộc đời.


Cả quán trở nên sôi sục.
Một nụ hôn trộm một trái tim
Một nụ hôn tước một mạng người
Thịnh Đường cảm thấy, ừm, nghe hay thật đấy.

Tiêu Dã ngồi ở trong bàn chép miệng mấy tiếng:
Ha, thế này quá rõ ràng rồi đấy, lát nữa có khi nào sẽ quỳ một chân xuống cầu hôn không?



Điều này còn phải nói nữa sao? Quá lãng mạn.
Trình Tần đứng lên vươn vai vặn người, đi tới bên cạnh Giang Chấp, rồi hắt cằm lên phía sân khấu ra hiệu:
Lần này Tư Thiệu chắc đến tám, chín phần rồi. Anh là sư phụ của Đường Đường, giám định đi, hai người này trai tài gái sắc phải không?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Tên Anh Là Thời Gian.