Chương 494: EM CHIA TAY VỚI ANH ẤY RỒI
-
Tên Anh Là Thời Gian
- Ân Tầm
- 1765 chữ
- 2022-02-07 12:03:00
Tư Thiệu không để mọi người ăn chơi quá trễ, gần tới giờ là réo mọi người giải tán và dặn dò đừng ngủ quên, lỡ chuyến bay sáng mai.
Chân Gà8 Chua Cay xoa tay:
Rốt cuộc cũng có thể trở lại Đôn Hoàng rồi! Gà Đôn Hoàng rất ngon, nhất là chân gà, thịt dày lắm!
Một Làn Gió Lạnh nh3ìn cô và thở dài:
Khẩu vị của em nặng như vậy, sau này sao mà kiếm người yêu đây hả?
Nhưng trên thực tế, Tư Thiệu có cảm giác rằng tính tình của Thịnh Đường đã thay đổi rất nhiều trong hai năm qua. Tuy rằng trước đây cô có phần lập dị và tinh ranh nhưng tính tình lại phóng khoáng thoải mái, tỏa sáng giống hệt như mặt trời nhỏ.
Còn Thịnh Đường của bây giờ lại kiệm lời hơn nhiều.
Nói kiệm lời vẫn chưa chuẩn lắm, đôi lúc Tư Thiệu vẫn nghĩ rốt cuộc là gì nhỉ? Sau này, anh nghĩ ra được một từ: đạm bạc.
Còn cô lại dùng từ ‘về’.
Hai năm rồi, Tư Thiệu cố gắng không nghĩ đến lời của Tiêu Dã đã nói trên bàn rượu. Anh ấy nói nhỏ với Trình Tần nhưng Tư Thiệu vẫn có thể nghe thấy…
Đường Đường được định sẵn là thuộc về Đôn Hoàng.
Sau đó anh lại an ủi bản thân,
Thần tộc
không dễ phục hồi. Cho dù anh ta có bản lĩnh làm xong sớm thì chắc gì sẽ đến Trung Quốc?
Khoảng thời gian hai năm không quá lâu nhưng cũng không ngắn, đủ để buông bỏ một mối tình rồi.
Chân Gà Chua Cay đuổi kịp Tư Thiệu, bĩu môi với bóng lưng của Thịnh Đường.
Tư Thiệu nhìn cô, sau đó lại mỉm cười rạng rỡ:
Vậy thì tốt.
Thịnh Đường xoay người đi vào khách sạn, Tư Thiệu đi chầm chậm theo sau lưng nhưng nụ cười lại hơi cứng ngắc.
Anh đã dùng từ ‘đi’ khi nhắc đến Đôn Hoàng.
Khi kéo cô lên bờ, cô gần như van xin anh:
Anh ơi, em xin anh sau này đừng dọa em nữa. Anh nhìn em suýt thì kết thúc cuộc đời này rồi.
Đi đâu để giãi bày đây?
Chân Gà Chua Cay làm gì biết được những chuyện quá khứ này?
Chân Gà Chua Cay dỗi:
Dù sao thì cũng có tìm người9 như anh đâu, anh lo làm gì?
Thích Khách đứng bên cạnh thở dài:
Lại được đón ánh nắng gay gắt và gió cát của Đôn Hoàng lần nữa rồi. Ôi c6hao, sướng ghê!
Đội của bọn họ có tên Promethean Fire, gọi tắt là PF, cũng giống như đội do Viên Húc dẫn dắt, đứng sau bọn họ là một công5 ty thiết kế có quy mô lớn. Sau khi gia nhập, Tư Thiệu chỉ tập trung vào công việc của sáng tạo văn hóa Đôn Hoàng, chỉ khi rảnh rỗi lắm mới nhận thiết kế tác phẩm khác. Dần dần đã trở thành một trong các thành viên đầu não của đội Sáng tạo văn hóa Đôn Hoàng.
Thịnh Đường cẩn thận ngửi thử nhưng không nhận ra đó là hoa gì.
Cô đến quầy bar nhỏ rót ly rượu vang, vùi mình lên ghế sô pha, ngả đầu ra không muốn cử động, còn chẳng muốn lướt điện thoại.
Sao chưa già mà lại mệt mỏi thế này nhỉ?
Vì vậy, điện thoại đã trở thành sự vướng víu. Dần dà, cô ghét tiếng ồn, bèn dứt khoát chỉnh điện thoại sang chế độ im lặng.
Là Tiêu Dã.
Thịnh Đường cầm ly rượu ra sân thượng, nhận điện thoại.
Chuyện Thịnh Đường đã từng yêu đương với Giang Chấp cũng chẳng phải là chuyện bí mật. Nhất là từ hồi chuyện trong lăng mộ nhà Hán xảy ra, ít nhiều gì cũng sẽ có người biết được.
Chân Gà Chua Cay hắng giọng:
Anh Tư à, không phải em đang nói xấu sau lưng em ấy đâu. Em chỉ muốn nhắc nhở anh, không phải em ấy không có sợi dây thần kinh tình yêu nữa đâu.
Buổi tối đầu mùa hạ vẫn còn dễ chịu, gió không khô nóng, đi ngang qua sân thượng lại ngửi thấy hương hoa thoang thoảng từ vườn cây của khách sạn.
Khi bước vào đại sảnh của khách sạn, cô ấy nói:
Thịnh đại thần nhà chúng ta cũng đâu phải chưa từng yêu đương, em ấy với Fan thần…
Cô thấy mặt mày Tư Thiệu sầm lại thì không nói nữa.
Tư Thiệu biết cô muốn nói gì.
Thịnh Đường đi hai bước, thấy anh không đi cùng thì quay lại nhìn anh. Tư Thiệu chầm chậm bước tới, nhìn cô chằm chằm:
Ý anh là, em không muốn đi Đôn Hoàng thì có thể không đi. Không ai trong đội của chúng ta có thể ép buộc em được.
Anh đã nói thẳng, thật ra ý anh cũng rất rõ ràng, muốn nói rõ ràng và thấu đáo.
Thịnh Đường hơi ngẩn người, sau đó lại cười:
Anh nói gì vậy, em là linh hồn của đội mà, chắc chắn em phải đi theo mọi người rồi. Đôn Hoàng cũng không có hổ dữ hay thú hoang, vả lại lâu rồi em không liên lạc với Giáo sư Hồ. Lần này quay về, vừa khéo tụ họp với thầy ấy.
Nhất là sau này Thịnh Đường cũng gia nhập vào đội PF, từ đó cả đội chỉ tập trung vào Đôn Hoàng.
Bọn họ có hai phòng làm việc: Một là ở Thượng Hải để có thể tiếp xúc thông tin mới nhất và linh cảm thiết kế, nơi còn lại là ở Đôn Hoàng, nhằm phục vụ tốt hơn cho việc thiết kế sản phẩm văn hóa và sáng tạo.
Phòng làm việc ở Đôn Hoàng không rộng, so với văn phòng chính ở Thượng Hải thì có thể nói đơn sơ hơn nhiều. Song những điều này cũng chẳng quan trọng, chủ yếu là cứ cách một khoảng thời gian, bọn họ sẽ đến Đôn Hoàng để nghi ngơi, mở rộng vốn kiến thức và cảm nhận nền văn hóa Đôn Hoàng.
Khi ấy, anh đang vui vì sự gia nhập vì sự gia nhập của Thịnh Đường, thậm chí còn không cảm thấy câu này có ý gì.
Nhưng theo thời gian trôi qua, lời của Tư Thiệu luôn quẩn quanh đầu Tư Thiệu. Nhất là khi anh thấy Thịnh Đường có thể đưa ra thiết kế mới hoặc linh cảm mới trong mảng mô phỏng và sáng tạo tác phẩm.
Anh cố gắng lý giải câu nói của Tiêu Dã. Do Thịnh Đường có sự hiểu biết rất rõ về Đôn Hoàng nên cô rất phù hợp với những công việc có liên quan về Đôn Hoàng.
Khi gần đến khách sạn, Tư Thiệu nói với cô:
Đường Đường, thật ra em không cần miễn cưỡng bản thân đâu.
Thịnh Đường hơi khựng lại nhưng rồi vẫn nhanh chóng bước tiếp. Cô cụp mắt, mỉm cười:
Anh say rồi nha, miễn cưỡng gì chứ. Anh cũng đâu phải là không hiểu em, em là loại người đó sao?
Tư Thiệu dừng bước.
Tiêu Dã hỏi:
Nghe nói em muốn về Đôn Hoàng à?
Thịnh Đường đáp lời, nhấp một ngụm rượu:
Ừ anh, sáng mai sẽ bay.
Hai năm nay em chưa về lần nào.
Màn hình điện thoại sáng lên, có người gọi đến.
May mà cô để điện thoại kế bên ly rượu, không thì đã để nhỡ cuộc gọi này.
Sau này làm sáng tạo văn hóa, chỉnh điện thoại sang chế độ im lặng đã trở thành thói quen của cô. Làm thiết kế nên đầu óc vận hành như máy móc liên tục không ngừng.
Con phố ẩm thực không xa khách sạn nên năm người họ không gọi xe, hơn nữa đi bộ về cũng có thể bay bớt mùi rượu.
Tư Thiệu và Thịnh Đường đi song song với nhau, khi có xe chạy ngang, anh sẽ nhẹ nhàng kéo cô lại che chở cẩn thận.
Tư Thiệu cảm nhận được tối nay Thịnh Đường không vui lắm, trong bữa tối ai cũng rất vui vẻ, chỉ có cô là thờ ơ.
Nhưng sự thật là vậy sao?
Rất nhiều đêm thức giấc giữa chừng, Tư Thiệu đều mơ hồ có cảm giác rằng tuy anh không muốn thừa nhận nhưng cũng không thể không liên tưởng, có lẽ cụm ‘được định sẵn’ trong lời Tiêu Dã có liên quan đến cái tên anh không muốn nghĩ đến.
Giang Chấp.
Kiệm lời và đạm bạc.
Bình thường, cô không nói quá nhiều, vô cùng tập trung vào việc đang làm. Và những góc cạnh từng tồn tại đã biến mất, như thể cô đã trưởng thành rồi.
Song Tư Thiệu vẫn luôn nhớ về dáng vẻ của cô hồi còn ở trường. Một cô gái tỏa sáng rực rỡ và hành động rất liều lĩnh nhưng lại rất biết điều.
Anh không muốn làm em ấy sợ.
Chân Gà Chua Cay cười lấm la lấm lét:
Làm gì có ai sợ vì được tỏ tình chứ. Nếu anh cứ ôm khư khư cái suy nghĩ này thì đừng hòng ôm được người đẹp về.
Tư Thiệu có nỗi khổ khó mà giãi bày.
Anh đó, thích người ta thì tranh thủ tỏ tình đi, còn chờ gì nữa?
Tư Thiệu thở dài:
Đường Đường cái gì cũng tốt cả, chỉ là thiếu sợi dây thần kinh trong chuyện tình yêu. Hai năm nay, anh dính với em ấy như hình với bóng, giả sử là cô gái khác thì sao có thể không biết suy nghĩ của anh chứ? Đừng nói cô, ngay cả đội Viên Húc còn nhìn ra anh thích em ấy kia kìa.
Có những chuyện phải nói rõ ràng mới được.
Thật ra anh có bóng ma tâm lý, hồi đại học anh đã từng tỏ tình với Thịnh Đường nhưng kết quả là…
Sau buổi dạ hội, anh bèn to gan tỏ tình, anh muốn em làm bạn gái anh.
Trước khi nói, anh đã nghĩ đến đủ các khả năng bao gồm cả từ chối nên anh đều có cách giải quyết. Kết quả, Thịnh Đường nghe anh nói vậy thì sợ đến mức trượt chân, ngã thẳng vào hồ…
Thịnh Đường im lặng một lúc rồi đáp:
Già rồi nên lười chứ sao. Lần này không về không được, nào ai dám ăn không tiền của ông chủ chứ, dù sao cũng phải sưu tầm chút ít tài liệu mới được.
Thịnh Đường bật cười:
Mới bao tuổi chứ, vẫn là con nít con nôi thôi.
Thịnh Đường khẽ cười, không lên tiếng.
Tiêu Dã lại hỏi cô:
Những người khác có biết không?
Những người khác…
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.