Chương 622: MƯU SÁT
-
Tên Anh Là Thời Gian
- Ân Tầm
- 1435 chữ
- 2022-03-13 03:01:56
Không ngờ ý nghĩ này của Thịnh Đường lại đem mạch suy nghĩ mới cho mọi người. Phòng sách im ắng hồi lâu, sau đó Tiêu Dã mới gật đầu, nói:
Khả n8ăng này không phải là không thể xảy ra.
Anh ấy nhìn Giang Chấp.
Giang Chấp cau mày, dường như không thể hiểu nổi vấn đề mà Tiêu Dã đang rối rắm:
Chuyện này khó giải quyết lắm sao?
Thịnh Đường phản ứng rất nhanh, ánh mắt cô rơi xuống đầu ngón tay của anh.
Anh đang ngồi đối diện với Giang Chấp.
Giang Chấp không thả ra mà nhìn anh ấy chằm chằm, cười:
Này chó độc thân.
Giang Chấp đã so sánh ký sinh vật trong hang với ký sinh vật trong ngôi mộ nhà Hán thì thấy thành phần của ký sinh vật trong hang có cấu tạo phức tạp hơn. Ngoài sợi thực vật và tế bào động vật, tỷ lệ thành phần khoáng chất của ký sinh vật trong hang số 0 vượt xa so với ký sinh vật ở ngôi mộ nhà Hán.
Điều này đủ để chứng ký sinh vật trong hang đá có niên đại xa xưa hơn ký sinh vật trong ngôi mộ nhà Hán. Mà trên thực tế thì đúng như vậy thật.
Ngón tay của anh gần như đã khỏi hẳn. Mấy ngày trước chúng vẫn còn quấn băng gạc mà bây giờ trừ ngón giữa ra thì những ngón khác đều đã được tháo băng. Cô vẫn tưởng ngón giữa của anh bị thương nặng hơn…
Cô vô thức nắm chặt cổ tay của anh, nói:
Anh tuyệt đối đừng làm điều gì điên rồ…
Ngày nào ông chủ của nhà hàng mà cậu thường tới ăn cơm cũng mổ dê, cậu kén chọn thế mà không nếm ra được đồ tươi sống à?
Tiêu Dã bị mắng đến choáng váng, chỉ còn lại một nửa ý chí, cãi lại:
Máu động vật chắc chắn không có tác dụng. Nếu cả hai lần đều không dùng máu động vật thì cậu dùng máu gì?
Những người khác hiểu ra tức thì.
Giang Chấp không nhịn được bật cười, lật tay lại nắm lấy tay cô:
Muốn làm chuyện điên rồ thì cũng phải có điều kiện thì mới được chứ, máu của anh không dùng được.
Đây mới chính là điều khiến người ta nhìn mà giật mình.
Thẩm Dao vừa than thở vừa sốt ruột:
Không thể để một bức Thần tộc hoàn chỉnh như vậy biến mất được, mà tôi vẫn luôn cảm thấy nội dung trên bích họa chắc chắn có liên quan tới ký sinh vật.
Có phải là vì tươi không?
Suy nghĩ của La Chiếm rất đơn giản:
Cho dù là họa sĩ hay là Giáo sư Tiết Phạn thì họ đều dùng máu tươi.
Giang Chấp lắc đầu:
Máu tươi cũng đã thử rồi, không được.
Thử rồi?
Tiêu Dã không thể tin nổi:
Cậu mổ dê hay cắt cổ gà thế? Hay là trong một đêm trăng thanh gió mát, cậu đã tự tay rút trộm máu đấy?
Giang Chấp nhìn Tiêu Dã với vẻ mặt bó tay, trong ánh mắt chứa đầy sự lo ngại với chỉ số IQ của anh ấy.
Quanh đi quẩn lại vẫn không thể tránh khỏi việc phải đi tìm ký sinh vật hoàn toàn mới để làm nguyên liệu thô pha chế màu vẽ.
Nói đến đây, anh bổ sung thêm:
Hơn nữa tốc độ suy tàn của ký sinh vật có vẻ nhanh hơn sự đoán, thời gian bích họa bị bệnh hại ăn mòn sẽ rút ngắn lại rất nhiều.
Về bích họa ở hang động phía Đông, có thể coi như là một bức tranh mang tính chất tự sự về thần thoại. Như vậy công việc tìm hiểu câu chuyện thần thoại mà nó biểu đạt đã rơi vào tay Thẩm Dao.
Thấy thế, Giang Chấp hỏi cô ấy, có phải là cô đã tìm được lời giải cho nội dung của bức bích họa không?
Kỳ Dư nói:
Cũng đâu thể chọn lựa từng người để thử được, ai không rõ lại tưởng chúng ta muốn thí nghiệm trên con người nữa đấy.
Thẩm Dao trầm ngâm rồi nói:
Chúng ta đoán rằng họa sĩ sơ khai đầu tiên đã vẽ bích họa bằng bột màu có pha máu với mục đích thờ phụng mà không biết rõ về sự biến đổi của ký sinh vật. Sau đó Giáo sư Tiết Phạn lấy máu làm mực để trùng tu lại những phần bị hư hại trước đó. Ký sinh vật không bài trừ máu của cả hai người này, cho nên giữa hai người này có mối liên hệ tất yếu nào chăng?
Khuôn mặt Giang Chấp đầy vẻ đăm chiêu suy nghĩ. Tuy anh không 3tỏ thái độ gì, nhưng qua vẻ mặt đó thì coi như là cũng đồng tình với phương hướng phán đoán của Thịnh Đường.
Bọn họ tạm thời gọi thứ nà9y là
Hồ Diện
nhưng trên thực tế Hồ Diện cũng chỉ là hình dáng cuối cùng của ký sinh vật sau khi chọn lựa thực vật thích hợp để hình thành quá6 trình cộng sinh. Không ai biết được bản thể của thứ này trông như thế nào, là cụm sương mù đen mà bọn họ nhìn thấy trong hang chăng?
Giống như vi khuẩn xâm nhập vào cơ thể, chúng sẽ phải trải qua quá trình đột biến gen liên tục nếu muốn sống sót hoặc đạt tới mục đích cộng sinh với con người.
Cả khả năng thích nghi và khả năng biến đổi của loại ký sinh vật này đều rất mạnh mẽ, cho nên chúng rất có thể sẽ tự chủ trong việc lựa chọn máu của vật chủ.
S5au hai ngày nghiên cứu kỹ lưỡng mẫu tiêu bản. Ngoài các đặc tính của động vật và thực vật thì thành phần cấu tạo của ký sinh vật còn chứa một lượng lớn khoáng chất.
Hầu hết các màu sắc được sử dụng trong bích họa cổ xuất phát từ khoáng chất. Chẳng hạn mica, chì trắng, đá vôi trắng cho ra màu trắng; sắt đen, các loại than cho màu đen; sắt đỏ, chu sa(), mật gấu cho màu đỏ; ngọc lưu ly, màu chàm cho ra màu xanh.
Thịnh Đường thở phào nhẹ nhõm.
Không chỉ có cô mà thật ra mọi người cũng thầm thở phào. Tiêu Dã dùng tay bưng mặt, uể oải nói:
Ái chà chà, thả tay ra, thả tay ra ngay, ngồi đối diện hai người là một con chó độc thân đấy. Hai người rắc cơm chó đấy à?
Thẩm Dao đích thị là chuyên gia trong lĩnh vực văn hóa, không bao giờ làm người ta thất vọng. Cô ấy gật đầu, nói:
Nó có nguồn gốc từ Sơn Hải Kinh, nhưng mà là giải thích về một số bí ẩn trong Sơn Hải Kinh.
Mọi người nghe vậy thì như được xốc lại tinh thần, thúc giục cô ấy kể lại nhanh nhanh.
Ban đầu Thịnh Đường rất lo lắng nhưng lại bị màn trêu chó chọc mèo của hai người này làm cho bật cười thành tiếng. Tiêu Dã huơ tay:
Được rồi, được rồi, nói chuyện chính.
Anh đặt tay lên bàn:
Hay là chúng ta cũng thử một chút, không chừng mèo mù lại vớ được cá rán.
Giang Chấp không phản đối việc tiếp tục làm thí nghiệm:
Nhưng trên thực tế, kể cả tìm được nguồn máu phù hợp thì cũng sẽ không có nhiều tác dụng với tình trạng hiện tại của ký sinh vật.
Ký sinh vật lựa chọn vật chủ, hơn nữa có thể biến đổi theo điều kiện ngoại cảnh. Thịnh Đường nói không sai, đây cũng chính là cách thức tồn tại của loài ký sinh vật thời
viễn cổ
này.
Cũng giống như cơ chế hoạt động của virus, để sinh trưởng và lây lan, chúng sẽ sàng lọc qua nhiều vật chủ khác nhau. Một số gắn vào vật thể chết và một số sẽ tồn tại với sinh vật sống, đó là kết quả của quá trình sàng lọc và chọn lọc lặp đi lặp lại của chúng.
() Chu sa là các tên gọi dành cho loại khoáng vật cinnabar của thủy ngân sẵn có trong tự nhiên, có màu đỏ.
Ký sinh vật trong hang không chỉ có thể hòa tan vào trong các sắc tố khoáng chất này, mà chính trong thành phần cấu tạo của chúng còn đo lường được cả thành phần khoáng chất. Điều này thật sự đã khiến người ta phải suy nghĩ.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.