Chương 505: Em cũng muốn đánh bại viễn thông?
-
Thiên Trường Chi Cửu
- Nhĩ Đông Úy Nhiên
- 1248 chữ
- 2022-02-18 04:45:24
Tống Ngưng Y vội vàng tỉnh táo lại, sau đó cúi đầu xuống, nắm chắc phần tài liệu trong tay, gần như đỏ cả vành mắt.
N8hư thể đang lập lời thề, giọng nói của cô cũng lớn hơn một chút:
Nhất định tôi sẽ hoàn thành dự án này thật tốt mà không là3m ảnh hưởng đến công việc!
Trần Tử Nhiễm vừa kết thúc trò chơi, nghe thấy Tống Ngưng Y nói vậy, cô cũng ngẩng đầu 9lên:
Dự án gì dự án gì?
Qua mấy giây:
Không đúng, về nhà trước đi.
Có chuyện gì gấp sao?
Em và đám Thiên Trường định làm một dự án từ thiện, Trần Tử Mặc không cho em tiền, em phải mau chóng về nhà xin bố em, haizz, có lẽ mai em cũng không ra được.
Trần Tử Nhiễm không cho là đúng, cô dựng năm ngón tay lên.
Năm trăm ngàn?
Thẩm Thiên Trường hỏi.
Trần Tử Nhiễm
xì
một tiếng:
Xem thường người ta sao, thêm một số không nữa vào.
Bùi Tuấn Kiệt nhíu mày:
Là dự án từ thiện của công ty các em sao?
Trần Tử Nhiễm lắc đầu:
Không phải, tự Thiên Trường muốn làm, sau đó em cũng thuận tiện tham gia.
Em có lòng nhân ái thật đấy.
Bùi Tuấn Kiệt cười.
Thẩm Thiên Trường đưa tập tài liệu trong tay mình cho cô ấy.
Lục Chi Vũ lật xem một hồi, nhẹ nhàng nói một câu:
Khi nào thì bắt đầu, cho chị một suất.
Trần Tử Nhiễm ngạc nhiên:
Chị Tiểu Vũ, chị cũng muốn tham gia?
Anh thôi đi, đừng nói móc em, em chỉ góp vui thôi thôi.
Tiểu Nhiễm, anh vẫn quên hỏi em, em thích làm chuyện gì nhất?
Trần Tử Nhiễm sửng sốt:
Sao tự nhiên anh lại hỏi như vậy?
Anh nghĩ mình đến thành phố Thiên Vân cũng được một khoảng thời gian rồi, nhưng bởi vì hai chúng ta bận quá, thời gian ở chung với nhau cũng không nhiều, cho nên anh vẫn luôn không hiểu biết nhiều về em.
Trần Tử Nhiễm nhìn anh ta:
Không sao, bây giờ tìm hiểu cũng được, em thích làm nhiều chuyện lắm, ví dụ như vẽ tranh, đánh đàn ghita, chơi DJ, ca hát...
Trần Tử Nhiễm liệt kê ra một chuỗi những thứ mình yêu thích, cuối cùng còn bổ sung thêm một câu:
Đương nhiên, còn có cả xe phân khối lớn nữa!
Bùi Tuấn Kiệt ngẫm nghĩ giây lát rồi nói:
Vậy lúc trước vì sao em lại muốn học tài chính ở Đại học S? Rõ ràng em có nhiều sở thích như vậy, anh nghĩ lựa chọn một trong số đó cũng không khó.
Trần Tử Nhiễm ngượng ngùng cười một tiếng:
Ha ha, chuyên ngành là Trần Tử Mặc chọn cho em, về phần Đại học S ấy à, trời xui đất khiến.
Cô không dám nói mình đến Đại học S là để ngắm trai đẹp.
Bùi Tuấn Kiệt, về sau anh ít ăn bánh mì thôi, không tốt cho sức khỏe đâu.
Trần Tử Nhiễm khó chịu nói một câu.
Bùi Tuấn Kiệt mỉm cười, không trực tiếp trả lời:
Tiểu Nhiễm, lát nữa em muốn đi đâu?
Trần Tử Nhiễm suy nghĩ một chút:
Đi đâu cũng được.
Ừm, trước kia Diệp Lăng Nam làm nhiều chuyện thất đức, chị sợ có ảnh hưởng đến con mình, làm ít chuyện tốt xem như tích đức.
...
Bọn họ vừa bàn bạc xong chuyện dự án từ thiện thì Tần Phong và Diệp Lăng Nam cũng đi ra phòng khách.
Tổng Giám đốc Tiểu Trần, vừa rồi chúng tôi đang nói về dự án từ thiện cho viện mồ côi và 6khu vực nghèo khó.
Trần Tử Nhiễm hiểu ra, cô gật đầu, nhìn về phía Thẩm Thiên Trường và Giang Mộ Tuyết:
Nói đi, cầ5n bao nhiêu tiền?
Thẩm Thiên Trường cười:
Cậu có thể đưa ra bao nhiêu tiền?
Thấy thời gian không còn sớm, Giang Mộ Tuyết lên tiếng chào tạm biệt, Trần Tử Nhiễm và Tống Ngưng Y thấy Giang Mộ Tuyết định đi bèn ngỏ lời đi cùng.
Bởi vì thời tiết quá lạnh, bọn họ không để Thẩm Thiên Trường tiễn mà tự đi ra khỏi Cẩm Viên.
Giang Mộ Tuyết và Tần Phong lái xe tới, Tống Ngưng Y cũng như vậy. Lúc đầu cô ấy định đưa Trần Tử Nhiễm về nhà trước, kết quả Trần Tử Nhiễm xua tay tay với cô ấy, nói rằng Bùi Tuấn Kiệt đang đợi mình ở cổng rồi.
Trần Tử Nhiễm lúng túng nhìn ba người:
Chờ đấy cho tớ, đêm nay tớ về nhà xin bố!
Chúc cậu may mắn.
Thẩm Thiên Trường mở miệng nói.
Thấy bọn họ trò chuyện rôm rả, Lục Chi Vũ cũng không nhịn được chen vào:
Dự án từ thiện gì thế, cho chị xem với.
Anh đến đây lâu chưa?
Trần Tử Nhiễm hỏi.
Anh vừa mới đến.
Bùi Tuấn Kiệt đáp.
Ờ... Anh ăn cơm trưa chưa?
Trần Tử Nhiễm tức giận, cô gọi lại một lần nữa, nào ngờ Trần Tử Mặc trực tiếp từ chối cuộc gọi của cô.
Thẩm Thiên Trường cạn lời nhìn cô, Giang Mộ Tuyết và Tống Ngưng Y cũng thế.
Bởi vì giọng điệu vừa rồi của Trần Tử Nhiễm cứ như thể nhà bọn họ chính là được gió lớn thổi tới vậy...
Nếu như thế thì vì sao lúc trước em lại muốn thành lập Tài chính Thiên Nhiên với Thẩm Thiên Trường.
Bởi vì lúc đó Thẩm Thiên Trường nói lý tưởng của cô ấy chính là có thể đánh bại công ty giống như Viễn Thông thì phải?
Bùi Tuấn Kiệt hơi nhíu mày lại:
Cho nên em cũng muốn đánh bại Viễn Thông?
Thẩm Thiên Trường nhíu mày, hiển nhiên là cô không tin:
Năm triệu? Cậu lấy đâu ra nhiều tiền như vậy?
Trần Tử Nhiễm trực tiếp cầm điện thoại ra bắt đầu gọi điện cho Trần Tử Mặc.
Này, Trần Tử Mặc, lát nữa gửi năm triệu đến tài khoản của em nhé, em muốn đi làm từ thiện... Này... Này... khốn kiếp, dám cúp điện thoại của mình!
Bùi Tuấn Kiệt cười nhạt nói:
Ăn rồi.
Trần Tử Nhiễm nhìn nửa chiếc bánh mì trong xe, cô biết chắc chắn Bùi Tuấn Kiệt đã đợi rất lâu, trong lòng bỗng cảm thấy phiền muộn. Thật ra hôm nay cô cũng có thể dẫn Bùi Tuấn Kiệt đi cùng, nhưng cô biết Thẩm Thiên Trường không thích Bùi Tuấn Kiệt.
Trần Tử Nhiễm chưa từng gặp phải tình huống thế này, bạn thân không thích bạn trai của mình thì phải làm sao bây giờ? Vì thế trước đó cô còn cố ý tìm kiếm, đa số mọi người đều đề nghị đều ít để cho hai người gặp mặt, cho nên cô mới từ bỏ suy nghĩ đưa Bùi Tuấn Kiệt đến Cẩm Viên.
Tống Ngưng Y gật đầu rồi đến nhà để xe với Tần Phong và Giang Mộ Tuyết, Trần Tử Nhiễm đi ra khỏi Cẩm Viên một mình.
Ở cổng Cẩm Viên, xe của Bùi Tuấn Kiệt đã đợi sẵn ở đó.
Trần Tử Nhiễm mở cửa lên xe.
Cũng không hẳn, dù sao nếu bại được thật thì càng tốt, không đánh bại được cũng không sao, tóm lại Tài chính Thiên Nhiên đã được thành lập rồi, chắc chắn em cũng phải cố gắng kinh doanh với cậu ấy.
Tiểu Nhiễm, câu lạc bộ xe phân khối lớn của Tiểu Chu có một hoạt động vào thứ hai, sau khi tan làm anh tới đón em nhé?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.