Chương 506: Vừa mới bắt được hai người
-
Thiên Trường Chi Cửu
- Nhĩ Đông Úy Nhiên
- 1339 chữ
- 2022-02-18 04:45:24
Bùi Tuấn Kiệt, em thừa nhận trong khoảng thời gian này đúng là bởi vì chuyện công việc mà em không mấy quan tâm đến anh,8 thậm chí lỡ hẹn nhiều lần với anh, về sau chắc chắn em cố gắng sửa lại. Nhưng Thẩm Thiên Trường là người bạn tốt nhất củ3a em, trước khi chưa gặp được anh, trọng tâm cuộc sống của em gần như đều là cô ấy, tạm thời trong chốc lát em không thể 9đổi được, em hy vọng anh có thể cho em chút thời gian. Nhưng chuyện của chị Tiểu Vũ cũng là bởi vì sai lầm của em, lỗi lầ6m của em thì em phải chịu trách nhiệm.
Tiểu Nhiễm...
Về phần câu lạc bộ xe phân khối lớn trong thứ ha5i tuần sau, em thật sự rất muốn đi, nhưng bởi vì phía đầu tư của Tài chính Thiên Nhiên xảy ra biến động, từ đầu tuần bọn em đã bắt đầu chuẩn bị, ngày thứ hai rất quan trọng, nhất định em phải có mặt ở đấy. Hay là anh xem chúng ta đổi thời gian được không? Chúng ta không đi phân khối lớn cũng không sao, chỉ cần ở bên anh là được rồi.
Thẩm Thiên Trường im lặng.
Anh rể, sở dĩ em bảo anh điều tra Hứa Khanh Nguyệt là bởi vì em nghi ngờ túi Saro kia vốn không phải cho chị Tiểu Vũ ăn, mà là cho em ăn.
Thẩm Thiên Trường nói một cách nghiêm túc.
Diệp Lăng Nam bỗng nhíu mày lại.
Trong phòng khách chỉ còn lại Thẩm Thiên Trường và Diệp Lăng Nam.
Sau khi Lục Chi Vũ vào phòng nửa giờ, cuối cùng Thẩm Thiên Trường cũng mở miệng hỏi Diệp Lăng Nam.
Anh rể Năm, có tiến triển gì về chuyện chị Tiểu Vũ ăn phải Saro chưa?
Trần Tử Nhiễm lại buông tay cầm cửa ra, cô nghiêng người sang một lần nữa, sau đó hôn một cái lên trên mặt Bùi Tuấn Kiệt.
Cô thừa nhận, trong nhiều bao mối tình thì Bùi Tuấn Kiệt là người mà cô ít quan tâm tới nhất.
Cuối cùng Bùi Tuấn Kiệt cũng nở nụ cười:
Vậy thứ tư tan làm anh tới đón em.
Thẩm Thiên Trường ngoan ngoãn trở về phòng mặc thêm một cái áo, sau đó mới đi xuống lầu.
Anh rể, có thể dẫn em đi cùng anh được không?
Diệp Lăng Nam nhíu mày:
Lục Chi Cửu cho em đi?
Đôi mắt Thẩm Thiên Trường sáng lên.
Bây giờ anh sẽ đi xem sao.
Diệp Lăng Nam lấy lại điện thoại.
Thẩm Thiên Trường đứng lên:
Anh rể, chờ em một lát.
Vâng.
Cẩm Viên.
Em hứa là sẽ về nhanh thôi!
Thẩm Thiên Trường thề thốt.
Rốt cuộc Lục Chi Cửu cũng ngước mắt nhìn nàng:
Mặc nhiều áo vào, để Vu Ngạo đi theo em.
Thẩm Thiên Trường không ngờ anh lại đồng ý thật, cô kích động đến mức bước tới hôn anh một cái.
Trần Tử Nhiễm nhìn Bùi Tuấn Kiệt rồi nghiêm túc giải thích, bởi vì cô chưa từng qua loa trong chuyện tình cảm, có lẽ trong khoảng thời gian này thật sự quá bận rộn, cho nên mới khiến cô không có thời gian, nhưng cô thừa nhận Bùi Tuấn Kiệt nói rất có lý, gần đây trọng tâm của cô cho dù là công việc hay là sinh hoạt, gần như đều liên quan đến Thẩm Thiên Trường, nhất định cô phải điều chỉnh điểm này.
Phía đầu tư xảy ra biến động, có phải các em cũng chịu ảnh hưởng của việc hủy bỏ hôn ước giữa Tần Chính và Nghiệp Thừa tuần trước không?
Bùi Tuấn Kiệt hỏi.
Đúng vậy. Anh biết đấy, Tần Chính là một trong những bên đầu tư của bọn em, nhưng bởi vì Tần Diệp và Diệp Linh Khê hủy bỏ hôn ước, việc làm ăn liên quan của Tần Phong và Nghiệp Thừa cũng bị hủy bỏ, bọn em mới bị ảnh hưởng, kể từ tuần sau Nghiệp Thừa sẽ chính thức trở thành nhà đầu tư mới của bọn em.
Trần Tử Nhiễm nghiêm túc đáp lại.
Ánh mắt Diệp Lăng Nam tối đi một chút:
Hiển nhiên chuyên gia dinh dưỡng kia đã chuẩn bị rất đầy đủ, đưa một túi Saro cho vú Trần là lập tức chuyển nhà tới nước ngoài, bây giờ anh đã sai người ra nước ngoài điều tra rồi.
Vậy Hứa Khanh Nguyệt thì sao, phía cô ta đã có tiến triển chưa?
Diệp Lăng Nam nở nụ cười, anh nhướng mày nhìn Thẩm Thiên Trường:
Tạm thời anh chưa điều tra ra được chuyện Saro, nhưng đã tra được rất nhiều quá khứ của cô ta và Thịnh Lam, còn cả Lục Chi Cửu nữa...
Thẩm Thiên Trường gật đầu:
Ừm, em đã nói với anh ấy rồi.
Diệp Lăng Nam tỏ vẻ bất ngờ, hiển nhiên anh không nghĩ rằng Lục Chi Cửu sẽ đồng ý.
Vậy em đi theo anh.
Bởi vì lúc trước không hề có ai biết chị Tiểu Vũ đang ở Cẩm Viên, mỗi lần kiểm tra đều là Lục Chi Cửu sắp xếp bác sĩ đến Cẩm Viên kiểm tra cho chị Tiểu Vũ, bên trong Cẩm Viên có người mang thai, bình thường người được nghĩ đến đầu tiên sẽ là em. Hơn nữa lần đầu tiên em gặp Hứa Khanh Nguyệt trùng hợp là lúc tới cửa hàng mẹ và bé với Lục Chi Cửu, lúc ấy em không biết cô ta là Hứa Khanh Nguyệt, nhưng nhất định cô ta biết Lục Chi Cửu và em, thậm chí cô ta nhường một bình sữa cho em, em không hề nói là mua cho ai, cho nên cô ta hoàn toàn có lý do cho rằng người mang thai là em.
Có người bỏ thuốc Lục Chi Vũ thì rất khó hiểu, nhưng nếu bỏ thuốc cho cô thì dễ hiểu hơn nhiều.
Thẩm Thiên Trường vừa nói xong thì chuông điện thoại của Diệp Lăng Nam vang lên.
Vậy anh đợi em nhé.
Nói xong lại chạy ra khỏi phòng làm việc nhanh như chớp.
Lục Chi Cửu nhìn theo bóng lưng cô, khóe miệng hơi cong lên.
So với bữa cơm trưa náo nhiệt, cơm tối vắng vẻ hơn rất nhiều.
Cho nên cơm tối cũng không tốn quá nhiều thời gian, Lục Chi Vũ ăn xong đầu tiên, vừa xem điện thoại được một lát đã bị Diệp Lăng Nam tịch thu, chỉ có thể tức giận trở về phòng nghỉ ngơi.
Lục Chi Cửu cũng phải xử lý chuyện của nhà họ Lục nên về phòng làm việc trước.
Trần Tử Nhiễm thở dài một hơi ở trong lòng, đang định mở cửa xuống xe.
Tiểu Nhiễm, anh không tức giận, anh chỉ cảm thấy thời gian chúng ta gặp nhau quá ít...
Trần Tử Nhiễm quay đầu nhìn anh ta, bên trong đôi mắt bình thường không bị trói buộc, lúc này lại có chút cô đơn.
Được, anh biết rồi, anh thông cảm cho em.
Trần Tử Nhiễm quay đầu nhìn anh ta:
Vậy nên anh đừng tức giận nữa được không?
Bùi Tuấn Kiệt còn chưa trả lời thì xe đã dừng lại, bọn họ tới cổng nhà họ Trần rồi.
Diệp Lăng Nam bắt máy, đáp vài tiếng nhanh gọn.
Sau khi tắt máy.
Vừa mới bắt được hai người.
Thẩm Thiên Trường nhanh chóng chạy lên trên tầng, đẩy cửa phòng làm việc ra.
Cô chạy đến bên bàn, xoay người chống tay lên trên bàn, chớp mắt và nói với vẻ mặt nịnh nọt:
Lục Chi Cửu, anh rể vừa nói mới bắt được hai người, em muốn đi xem với anh ấy, được không?
Lục Chi Cửu nhíu mày một cái.
Hai người cùng đi đến khu vực huyền quan, mặc áo khoác rồi ra khỏi phòng khách.
Vừa mới tới nhà để xe thì đã thấy một bóng người cao lớn đứng ở đó.
Thấy hai người tới, người kia tiến lên đi vài bước:
Cô chủ.
Thẩm Thiên Trường tò mò nhìn anh ta:
Anh chính là Vu Ngạo?
Đúng vậy, cô chủ.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.