Chương 728: Cớ sao nhiễm phong trần (32)



Đúng thế.



Chỉ là để cho tôi xem lịch trình của Phong Diệc Hành?

Trần Tử Nhiễm gật đầu, không về thì đ5úng ý cô quá.
Cô quay đầu nhìn Vưu Mạn:
Hay là cô ăn luôn với tôi đi, ăn xong rồi hãy đưa đồ cho tôi xem?

Chiếc xe chuyên dụng của Bộ trưởng Bộ Kinh tế chậm rãi lái vào, sau đó dừng lại trước cửa biệt thự.
Phong Diệc Hành tự mở cửa xuống xe, Vưu Thương cũng xuống theo.
Trần Tử Nhiễm lại lên tiếng hỏi dò:
Hoặc nói đúng hơn thì… cô đã gặp mẹ Phong Diệc Hành bao giờ chưa?

Vưu Mạn nhìn chằm chằm vào bát mình:
Tôi từng gặp một lần rồi.

Ăn uống xong xuôi, bọn họ lại ra khỏi phòng khách.
Vưu Mạn lấy một cái túi dày bịch trong cặp công văn ra.
Trần Tử Nhiễm có thể hiểu được điều này, vậy nên cô không hỏi thêm nữa.
Xem được gần một nửa thì Trần Tử Nhiễm thấy cũng muộn rồi, bèn bảo Vưu Mạn về trước, có chuyện gì sẽ liên lạc qua điện thoại.
Trần Tử Nhiễm gật đầu, một lúc sau mới mở miệng:
Vậy cô… có biết chuyện trước kia của Phong Diệc Hành không? Trước khi trở lại nhà họ Phong ấy…

Động tác của Vưu Mạn hơi khựng lại.

Đúng thế, trên cơ bản là các loại cổ phần và bất động sản ở nước ngoài.

Trần Tử Nhiễm tiện tay lấy ra một tờ, tên công ty viết trên đó làm cô giật nảy mình.
Trần Tử Nhiễm gật đầu:
Cô, Vưu Thương và Phong Diệc Hành biết nhau từ nhỏ à?

Vưu Mạn gật đầu:
Ừm, nhưng Bộ trưởng còn lớn hơn anh trai tôi một khóa, anh ấy là đàn anh của chúng tôi.

Hầu hết đều để không ở đó, Trần Tử Nhiễm không hiểu vì sao mua nhiều nhà như thế mà lại không cho thuê hoặc là bán cho người khác.
Thế là cô gọi điện hỏi Vưu Mạn.
Cô ấy điều chỉnh lại cảm xúc, nhìn Trần Tử Nhiễm nói;
Xin lỗi, vừa rồi tôi hơi kích động.

Trần Tử Nhiễm xua tay:
Không sao, ăn cơm tiếp đi.

Trần Tử Nhiễm nhìn dáng vẻ kích động của Vưu Mạn, thực ra cô chỉ tò mò mà thôi, không ngờ phản ứng của Vưu Mạn lại mãnh liệt như thế.
Nhìn vẻ mặt lúng túng của Trần Tử Nhiễm, Vưu Mạn mới phát hiện ra là mình hơi quá khích.

Vì sao?


Bởi vì gia chủ nhà họ Phong có địa vị cao, rất nhiều chuyện không tiện nhúng tay vào, nếu nhúng tay vào thì sẽ trở thành bất công với những người khác, đây cũng là quy định của nhà họ Phong từ xưa đến giờ.

Vưu Mạn nhìn cô cười:
Bộ trưởng bảo tôi phải đưa8 tận tay cho cô xem, nhưng lát nữa ăn tối xong vẫn còn một vài thứ cần cô xem tiếp.




Trần Tử Nhiễm vừa gắp thức ăn vừa hỏi Vưu Mạn:
Vưu Mạn, đến giờ vẫn chưa hỏi, năm nay cô bao nhiêu tuổi rồi?


Hình như tôi lớn phu nhân hai tuổi thì phải.


Vậy mẹ anh ta… vẫn còn sống hả?

Vưu Mạn bỗng ngẩng đầu nhìn cô:
Phu nhân, chuyện về mẹ Bộ trưởng thì tôi cũng không biết rõ lắm, nhưng có một chuyện tôi nhất định phải nói với cô, Bộ trưởng có thể bước tới ngày hôm nay tuyệt đối không chỉ dựa vào huyết thống của nhà họ Phong, mong rằng cô đừng có thành kiến với anh ấy. Cô đừng nên nghe những lời nói của Văn Ly và Triệu Thư Vân thì hơn, bởi vì trong thành phố Phong không có một cô gái nào xứng với Bộ trưởng hết. Bất kể là vị hôn thê nào của anh ấy thì cũng như thế cả thôi, bọn họ chỉ là những người ngu xuẩn và không biết tự lượng sức!

Trần Tử Nhiễm chẳng có sức 3đâu mà than thở, rõ ràng là Phong Diệc Hành đang bóc lột sức lao động của cấp dưới mà.
Vu Cầm cũng bước ra khỏi phòng ăn:
P9hu nhân, cơm tối đã được chuẩn bị xong rồi.

Sau khi Vưu Mạn đi, Trần Tử Nhiễm ôm một đống tài liệu lên phòng làm việc trên tầng hai, bảo Vu Cầm pha một cốc cà phê cho mình, sau đó bật đèn lên đọc.
Nhà họ Phong có rất nhiều bất động sản, ở trong nước thì đa số là cổ đông lâu năm, ở nước ngoài thì có không ít bất động sản mới mua trong mấy năm gần đây.
Vưu Mạn nói là bởi vì bất động sản là loại tài sản trực tiếp và dễ thống kê nhất, thuận tiện cho việc quản lý.
Nhưng Trần Tử Nhiễm tổng kết lại là bởi vì nhà họ Phong không thiếu tiền, vậy nên không ai nghĩ xem phải kiếm tiền thế nào, có tiền thì mua nhà mua đất để đó vậy.

Cổ đông lớn của công ty này là nhà họ Phong?

Vẻ mặt của Vưu Mạn không có gì thay đổi:
Đúng thế, nhưng nhà họ Phong không can thiệp vào chuyện kinh doanh. Không chỉ có công ty này, gần như nhà họ Phong đều không can thiệp vào chuyện kinh doanh, chỉ nhận tiền chia hoa hồng.

Đợi đến khi xem hết đống cổ phần kia thì cô đã buồn ngủ đến mức không mở mắt ra được nữa.
Hơn mười hai giờ đêm mới có tiếng động ngoài cổng biệt thự Bộ trưởng.
Vưu Mạn vui vẻ đồng ý:
Được.

Hai người vào phòng ăn rồi ngồi xuống, người giúp việc lấy thêm bát đũa cho Vưu Mạn.

Phu nhân, đây là danh sách sản nghiệp của nhà họ Phong cho tới thời điểm hiện tại.

Nhìn chồng giấy ấy, Trần Tử Nhiễm sững người:
Tất cả ấy hả?

Trần Tử Nhiễm hỏi Vu Cầm:
Tối nay Phong Diệc Hành không về à?


Vừa rồ6i thư ký Vưu gọi điện nói là có công sự cần xử lý gấp, Bộ trưởng bảo cô ăn cơm trước.

Nói trắng ra thì là lười!
Trần Tử Nhiễm tắt máy, cô bắt đầu phân loại ra xem những thứ nào thích hợp cho thuê, những thứ nào có thể bán được.

A Hành, trong tiệc cưới của con trai ông Hoắc, có phải phu nhân cũng sẽ đi không?
Vưu Thương hỏi một câu.
Phong Diệc Hành thản nhiên gật đầu:
Ừm.


Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.