Chương 948: Ngoại truyện II MẶC NGHIÊN THANH LỘ NGUYỆT (67)



Người ta là chim biển, sao cậu lại cho ăn như chim bồ câu thế hả?



Có gì khác nhau sao? Em cho ăn em vui, nó ăn cũng vui mà?

<8br>Lục Chi Lộ cạn lời, đầu óc của Lăng Ngạn luôn khác với người bình thường.
Đúng lúc này, Lăng Ngạn chen tới đứng cạnh Lục Chi Lộ.
Thịnh Lam tò mò hỏi anh ta:
Anh đẹp trai à, anh là bạn của chị Sáu sao? Sao trước kia chưa gặp anh bao giờ?


Bỏ cái móng heo của cậu ra!


Em không bỏ!


Tách...

Phím chụp được ấn xuống.
Điều quan trọng nhất là cô thực sự rất nhớ Lục Thiển Thiển.

Nhưng nếu g5ã người yêu cũ đó của chị dây dưa với chị thì sao?
Lăng Ngạn nhỏ giọng hỏi.
Phong Diệc Hành không nói gì cả, hôm nay anh luôn phối hợp với Trần Tử Nhiễm, cô muốn làm gì cũng được.
Mọi người xúm lại.
Lục Chi Lộ trợn trắng mắt nhìn anh ta:
Anh ấy thay Tiểu Nhiễm tới gọi chúng ta đi chụp ảnh, nghĩ linh tinh gì đó?

Lăng Ngạn thầm cười lạnh, cùng là đàn ông, chẳng lẽ anh ta còn không biết Trần Tử Mặc nghĩ gì chắc?

Lục Chi Lộ, sao chị cứ nói cho bản thân mình trẻ ra thế?

Lục Chi Lộ nhíu mày:
Cái gì?

Chim biển xung quanh đột nhiên bay đi hết, Lục Chi Lộ ngừng cười đùa với Lăng Ngạn.
Hai người quay đầu nhìn Trần Tử Mặc.
Đã lâu lắm rồi hai người không đứng gần nhau như thế, trái tim Trần Tử Mặc đột nhiên tăng tốc.

Chị Sáu, em muốn đứng cạnh chị!


Tiểu Nhiễm gọi hai người đi chụp ảnh chung.

Dứt lời, Trần Tử Mặc xoay người đi.
Lục Chi Cửu vươn tay ra ôm lấy cô:
Em quan tâm anh nhiều hơn đi, đừng có chú ý tới người khác nữa.


Em còn chưa đủ quan tâm anh sao? Em đã vì anh mà bỏ bê công việc lâu lắm rồi đấy!


Được rồi.

Lăng Ngạn hoàn hồn lại, rất có thể bức ảnh vừa rồi không chụp được mặt của mình mất!
Thanh mai trúc mã, đúng là một cụm từ chói tai làm sao.
Người chủ động chọc vào anh là cô.
Lăng Ngạn giật thót mình:
Chẳng phải chị vẫn chưa tốt ng9hiệp sao?


Quá trình nghiên cứu cơ bản của giai đoạn đầu đã làm xong rồi, chỉ cần trở về định kỳ là được. Hơn nữa cho dù ở trong nư6ớc, tôi cũng có thể liên lạc với thầy cô qua mạng.

Nhưng mọi người đã giải tán rồi.
Trần Tử Mặc cũng buông tay Lăng Ngạn ra, đi sang một bên khác, điềm nhiên như không có gì xảy ra.
Lục Chi Lộ là phù dâu, bị Trần Tử Nhiễm kéo tới chụp rất nhiều ảnh pha trò, cuối cùng mới nghiêm túc chụp ảnh.

Đừng chỉ chụp mỗi chúng ta chứ, mọi người vào hết đi.
Trần Tử Nhiễm hô lên.
Lục Chi Lộ cười không mấy để ý:
Bọn tôi là người trưởng thành rồi, cậu tưởng giống tình yêu của trẻ con các em, dẫu lìa ngó ý còn vương tơ lòng?

Huống chi, bảo Trần Tử Mặc trả thù thì còn có thể, chứ làm sao lại dây dưa cô được?

Ừm, được.
Lục Chi Lộ đáp lời.
Đợi đến khi Trần Tử Mặc đi xa, Lăng Ngạn mới hằm hè nói một câu:
Bắt đầu dây dưa rồi đây này!


Anh không ăn cơm.


Vậy anh ăn cái gì?

Cô dâu chú rể đứng chính giữa, phù dâu phù rể đứng ở bên cạnh bọn họ, những người khác lần lượt đứng sang hai bên.
Trần Tử Mặc lẳng lặng đi tới bên nhà gái, sau đó đứng đằng sau Lục Chi Lộ.
Cách đó không xa, Trần Tử Mặc nhìn bọn họ cười đùa với nhau.
Trần Tử Nhiễm nói, Lục Chi Lộ và Lăng Ngạn là thanh mai trúc mã.
Lăng Ngạn gật đầu:
Ừm, tôi và chị Sáu là thanh mai trúc mãi!

Thịnh Lam nói với vẻ mặt sâu xa:
Ồ...


Em nhỏ hơn chị có một tuổi, chị nói em là trẻ con, vậy thì chị cũng là trẻ con còn gì? Già rồi mà còn muốn cưa sừng làm nghé... A!! Đau đau đau!

Lục Chi Lộ véo tai anh ta:
Có phải cậu lại ngứa đòn rồi không hả?!

Lục Chi Lộ hết cách, chỉ có thể bảo nhiếp ảnh gia chụp riêng mấy bức với anh ta.
Cách đó không xa, Thẩm Thiên Trường nhìn Lăng Ngạn và Lục Chi Lộ:
Thực ra chị Sáu và Lăng Ngạn cũng đẹp đôi đó chứ, chị Sáu ở bên cạnh anh ấy luôn rất vui vẻ, tiếc là Lăng Ngạn không thích con gái.


Anh không cần nuôi bằng tiền.


Vậy thì nuôi bằng gì, dầu muối gạo thịt, một ngày ba bữa đều cần tiền.

Dựa vào đâu mà cô muốn bắt đầu thì bắt đầu, muốn kết thúc là kết thúc?
Trần Tử Mặc lạnh lùng bước tới.

Em.


...


Không được, chị Sáu, em muốn chụp riêng một bức với chị!
Lăng Ngạn hô lên.
Vừa nói, anh ta vừa khoác vai Lục Chi Lộ, đứng trước mặt nhiếp ảnh gia.
Nhưng anh ta không thể nói cho Lục Chi Lộ được, anh ta sẽ không ngu xuẩn như Trần Tử Mặc.
Không, phải là vừa xấu xí vừa ngu xuẩn mới đúng.
Lục Chi Lộ nhìn anh.

Hôm nay là đám cưới của Tiểu Nhiễm, chụp một bức ảnh chung đi.

Trong lòng anh ta, Lục Chi Lộ là cô gái tốt nhất. Nếu nhất định phải lựa chọn một người làm bạn đời của mình, anh ta sẽ chỉ chọn Lục Chi Lộ.
Nghĩ vậy, Lăng Ngạn lập tức vui vẻ khoác vai Lục Chi Lộ.
Hai người quay lại nơi tổ chức đám cười, người nhà họ Phong và người nhà họ Trần đã đứng vào vị trí rồi.
Sau khi chụp xong cho cô dâu chú rể và những người lớn trong nhà, đến lượt các thanh niên chụp ảnh chung.

Mọi người đứng im nhé, bắt đầu chụp đây.
Nhiếp ảnh gia nhắc nhở.

Được rồi, mọi người cười lên nào, một... hai...

Khi nhiếp ảnh gia sắp ấn nút chụp, Lăng Ngạn định giơ tay khoác vai Lục Chi Lộ, nhưng lại bị một nguồn lực ngăn cản.
Theo bản năng, Lăng Ngạn quay đầu lại, nhìn thấy Trần Tử Mặc đứng sau lưng bọn họ, đang cười nhìn vào ống kính, chỉ có điều tay anh lại cầm chặt lấy cổ tay Lăng Ngạn.

Chị Sáu, bao giờ chúng ta về nước M?
Lăng Ngạn vừa né3m thức ăn cho chim, vừa hỏi.

Ai nói với cậu là tôi sẽ về nước M?

Lục Chi Lộ hơi sửng sốt:
Em và anh hả?

Chụp riêng?
Tất cả mọi người đều nói, trong chuyện tình của bọn họ, chỉ có một mình cô cố gắng, anh không xứng với cô.
Nhưng rõ ràng người ở thế bị động là anh mà?

Ai bảo cậu ta không thích con gái?
Lục Chi Cửu bỗng lên tiếng.
Thẩm Thiên Trường quay đầu nhìn anh.

Vẫn chưa đủ.


Anh không cần em nuôi anh nữa hả?


Cần.

Thẩm Thiên Trường hừ một tiếng:
Thế là đúng rồi, em phải đi làm kiếm tiền mới nuôi được anh chứ.

Lục Chi Lộ cũng bắt đầu cảm thấy sai sai, bởi vì cô luôn biết xu hướng tính dục của Lăng Ngạn.
Thái độ thế này, lẽ nào là bởi vì có ý với Trần Tử Mặc?

Ở đầu bên kia, Lục Chi Lộ và Lăng Ngạn chụp ảnh xong, chuẩn bị đi nơi khác thì Trần Tử Mặc lại đi tới.
Người nói muốn
làm thật
là cô.
Cuối cùng, người nói chia tay và chạy ra nước ngoài trốn tránh anh, cũng là cô.

Hiện tại là chụp riêng hai người, vừa rồi cậu đã chụp với cô ấy rồi.

Lăng Ngạn nhếch môi nhìn anh:
Chụp riêng hai người ấy hả? Thế thì tôi rất sẵn sàng chụp với anh!

Trần Tử Mặc đi tới bên cạnh cô, anh nhìn Lăng Ngạn:
Làm phiền cậu đứng sang một bên, tôi muốn chụp riêng với Lục Chi Lộ.

Lăng Ngạn bày ra vẻ mặt khiêu khích:
Muốn chụp thì chụp chung đi!


Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.