Chương 989: Ngoại truyện III TRẬN PHONG HOA TUYẾT NGUYỆT CUỐI CÙNG (14)
-
Thiên Trường Chi Cửu
- Nhĩ Đông Úy Nhiên
- 1369 chữ
- 2022-02-19 09:41:13
Vậy nên có một vài kết quả, là do anh gieo nhân nào thì gặp quả nấy.
Lúc nhảy xuống hồ, Diệp Linh Khê bị thương phần xương sống, hi8ện tại không khác gì người thực vật.
Giang Mộ Tuyết quay phắt đầu sang.
Cuối cùng, Tân Dịch và Giang Mộ Tuyết đưa Tần Phong tới bệnh viện. Lúc tới nơi thì máu mũi đã ngừng chảy rồi, nhưng Giang Mộ Tuyết vẫn đăng ký khám gấp, yêu cầu bác sĩ nhất định phải kiểm tra toàn thân cho anh.
Y tá đưa Tần Phong đi khám toàn diện, Giang Mộ Tuyết sốt ruột chờ bên ngoài. Lần trước ở thành phố Cẩm, bác sĩ nói các chỉ số sức khỏe của Tần Phong đã đạt mức ngưỡng rồi, hơi sơ sẩy một chút là sẽ sụp đổ, hôm nay lại bị đá nện vào...
Tân Dịch nhích lại gần:
Chị Tiểu Tuyết, chị làm anh Tần Phong bị thương thật đấy à? Thế là mưu sát chồng đấy!
Em rất quan trọng.
Giang Mộ Tuyết quay đầu lại, nhìn thấy vẻ kiên định trong mắt Tần Phong.
Tần Diệp sẽ không trả thù.
Tần Phong mở miệng.
Sao anh dám chắc như thế?
Giang Mộ Tuyết chưa quên dáng vẻ như muốn giết cô của Tần Diệp vừa rồi.
Bởi vì anh ta không dám.
Trong mắt Tần Phong lóe lên sự tàn nhẫn:
Anh ta không gánh nổi cái giá phải trả cho chuyện đó, không thể nhìn bác Cả và bác gái chết vì anh ta được.
Giang Mộ Tuyết cắn răng nhịn đau, cô nhìn Tần Phong, không chịu yếu thế.
Cô biết, mình đang cố ý chọc giận Tần Phong.
Nhưng giây tiếp theo, Tần Phong lại kéo cô vào lòng.
Tân Dịch không để tâm, Giang Mộ Tuyết không trả lời, cậu vẫn mở miệng:
Nhưng em nói thật này, đừng nói tới chuyện không né, chị mà định lấy mạng anh ấy thì đoán chừng anh ấy có thể tự sát vì chị luôn ấy chứ.
Ai thèm mạng của anh ta làm gì?!
Em chỉ lấy ví dụ thế thôi... Chị về lâu như thế rồi, em không tin chị không biết tình cảm của anh Tần Phong dành cho chị. Đúng là trước kia anh ấy từng có một mối tình khắc sâu...
Người thực vật? Diệp Linh Khê trở thành người thực3 vật?
Cô đã từng nghĩ tới đủ mọi kết quả, thậm chí từng nghĩ Tần Phong sẽ quay lại với Diệp Linh Khê, duy nhất có điều này là chưa 9từng nghĩ tới.
Vậy nên mấy năm qua anh đã chăm sóc cô ta hả?
Không bao lâu sau, Tần Phong ra khỏi phòng khám.
Bác sĩ đã xử lý phần mũi cho anh rồi, dán một miếng băng gạc rất lớn.
Giang Mộ Tuyết bước tới, giọng nói cũng dịu đi nhiều:
Bác sĩ nói thế nào?
Giang Mộ Tuyết, em nghĩ anh sẽ để chuyện năm năm trước xảy ra một lần nữa sao? Anh nói cho em biết, lần này đến cả Tư Mộc Trạch cũng không giúp em được đâu. Kiếp này, kiếp sau, kiếp sau nữa, em chỉ có thể là người phụ nữ của Tần Phong này!
Dứt lời, anh buông Giang Mộ Tuyết ra, xoay người đi trở về.
Giang Mộ Tuyết nhìn theo bóng lưng anh, tức đến mức nhặt một hòn đá cuội trên mặt đất lên ném về phía anh:
Cái đồ tự cao tự đại, anh nghĩ anh là ai hả?!
Nghe cậu nhắc đến từ nhạy cảm, Giang Mộ Tuyết càng bực hơn:
Không biết ăn nói thì ngậm miệng lại đi!
Tân Dịch biết mình nói lỡ lời, đành cười trừ cho qua:
Chị Tiểu Tuyết, vừa rồi chị dùng vũ khí gì làm anh Tần Phong chảy máu vậy?
Giang Mộ Tuyết lườm cậu một cái, chẳng buồn nói chuyện nữa.
Cũng được, anh có thể đi cùng mẹ con em.
Giang Mộ Tuyết sửng sốt, sau đó vùng vẫy thoát ra:
Không cần!
Càng giãy thì Tần Phong càng ôm chặt hơn, Giang Mộ Tuyết cảm thấy mình sắp tắt thở luôn rồi.
Giang Mộ Tuyết cũng tức tối mắng to:
Ai mà biết được là anh ta không né cơ chứ!
Tân Dịch nghệt mặt ra, cậu nhìn ra được rằng Giang Mộ Tuyết đang rất lo lắng.
Chị Tiểu Tuyết, chị đừng gấp, anh Tần Phong không sao đâu mà. Chị và Tiểu Hoa Tiểu Việt mới về, anh ấy không nỡ chết đâu.
Em sợ sao?
Giang Mộ Tuyết đứng lên:
Tôi có thể dẫn Tiểu Hoa và Tiểu Việt ra nước ngoài.
Tần Phong đột nhiên tới gần cô:
Giang Mộ Tuyết, em nói cái gì?
Ai ngờ Tần Phong lại dừng bước và quay đầu lại, hòn đá ấy đập trúng vào sống mũi anh.
Máu tươi trào ra.
Tần Phong thộn mặt ra mất hai giây, sau đó vươn tay lên sờ mũi:
Tiểu Tuyết, hình như anh chảy máu rồi.
Một lúc lâu sau, Giang Mộ Tuyết mới phản ứng lại:
Anh dùng bác Cả và bác gái để uy hiếp anh ta?
Không sai.
Giây phút ấy, Giang Mộ Tuyết cũng hơi hoảng sợ:
Tần Phong, tôi cảm thấy tôi không hiểu con người anh chút nào.
Nói ra khỏi miệng là Giang Mộ Tuyết cảm thấy hối hận. Có chă6m sóc hay không thì liên quan gì tới cô? Thế là cô lại quay đầu đi nhìn cá trong hồ.
Trong mắt Tần Phong hiện lên ý cười:
Anh khôn5g đi thăm cô ta lần nào hết. Chuyện của cô ta là do Tiểu Hồ phụ trách, chi phí an dưỡng là do Diệp Lăng Nam bỏ ra.
Ồ...
Suýt thì Giang Mộ Tuyết quên Diệp Lăng Nam và Diệp Linh Khê là họ hàng.
Sau này chắc hẳn Tần Diệp sẽ chăm sóc cho cô ta.
Giang Mộ Tuyết cười lạnh:
Diệp Linh Khê đúng là có sức hút, đàn ông nhà họ Tần các anh đều xin chết với cô ta.
Vãi, anh Tần Phong, anh ho ra máu rồi!
Tân Dịch hét lên.
Giang Mộ Tuyết sợ mất hồn mất vía:
Tới bệnh viện mau lên!
Vừa nói, cô vừa kéo Tần Phong ra ngoài.
Câm miệng! Đừng tưởng tôi không biết Tần Phong đã cho cậu cái gì!
Tân Dịch im bặt.
Cậu cảm thấy hai người này mà không làm hòa thì cậu cũng chẳng thể yên ổn được. Thôi bỏ đi, thu dọn đồ đạc về thành phố Cẩm cho lành.
Giang Mộ Tuyết vừa chạy xộc tới vừa quát lên:
Anh bị đần hay sao mà không né?
Nhìn thấy dáng vẻ hung dữ ấy của cô, Tần Phong đột nhiên nở nụ cười.
Em vẫn quan tâm anh mà.
Tằng Tụng Hoa bảo người giúp việc mang bông tới cầm máu cho Tần Phong:
Sao lại biến thành thế này?!
Tân Dịch cũng chạy tới:
Chị họ, chị mạnh tay thế?!
Tự anh bất cẩn đụng vào thôi.
Tần Phong vừa ngửa đầu cầm máu vừa giải thích, sau đó tự nhiên ho sặc sụa.
Mẹ kiếp, anh bị bệnh à!
Vừa mắng, Giang Mộ Tuyết vừa kéo anh về biệt thự.
Thấy Tần Phong vào nhà với khuôn mặt bê bết máu, mọi người đều giật nảy mình.
Anh không phải Tần Diệp.
Tần Phong nghiêm túc nói.
Giang Mộ Tuyết không nói gì, hai người im lặng hồi lâu.
Hình như Tần Diệp không cảm kích anh lắm đâu. Tôi cảm thấy anh ta sẽ vì Diệp Linh Khê mà trả thù tôi. Tôi thì không quan trọng, nhưng nếu Tiểu Hoa và Tiểu Việt...
Giang Mộ Tuyết lùi về sau hai bước:
Tôi nói, tôi có thể dẫn Tiểu Hoa và Tiểu Việt ra nước ngoài.
Lửa giận bùng lên trong lòng Tần Phong. Năm năm còn chưa đủ, người phụ nữ này vẫn còn đòi trốn!
Anh cầm chặt cổ tay Giang Mộ Tuyết, cơn thịnh nộ truyền tới lòng bàn tay, như muốn bóp gãy cổ tay của Giang Mộ Tuyết.
Tần Phong nhìn cô:
Không sao.
Giang Mộ Tuyết không tin, lại vào tìm bác sĩ.
Bác sĩ nói chỉ có phần mũi bị thương, sở dĩ ho ra máu là vì lúc cầm máu, máu chảy ngược vào làm sặc khí quản. Những vùng khác không có vấn đề gì lớn lao, kết quả kiểm tra giống hệt với lúc ở thành phố Cẩm.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.