Chương 165: Lại một năm nữa (6)


Tô Thâm Tuyết về tới phòng. Cô sửa soạn chuẩn bị đi ngủ. Chỉ có điều… có gì đó không ổn. Trước đó cô đã tắm rồi, nhưng cô vẫn mở cửa phòng8 tắm, bật vòi hoa sen, thậm chí còn quên không cởi đồ. Bỏ đi, bỏ hết đi, cô nhắm hai mắt lại.

Tiếng động khiến cô sực tỉnh. Mở mắ3t ra, cô nhìn thấy anh đang đứng ở cửa phòng tắm. Cô không nghĩ gì cả, chỉ mấp máy môi nói với anh
Go!
Anh không nghe lời cô, nhào đến 9ôm ghì lấy cô.


Mamma mia, let me go
Ôi! Tô Thâm Tuyết, em là Nữ hoàng của đất nước này cơ mà. Tô Thâm Tuyết, em càng không phải là Vivian. Em là con gái lớn nhà họ Tô. Tô Thâm Tuyết, em càng ngày càng không giống em nữa rồi.
Sau khi ngẫm nghĩ, Utah Tụng Hương bất chợt nhớ ra.
Cũng không biết từ lúc nào, tần suất con gái lớn nhà họ Tô tức giận ngày càng dày. Đây không phải là một dấu hiệu tốt. Hơn nữa, hiện tượng
Tô Thâm Tuyết luôn tức giận
nên được đưa vào danh sách
Những điều cấm kỵ.
Thi thoảng giận dỗi thì còn có chút thú vị. Chứ tức giận thường xuyên thì là quá đáng, giảm khí chất. Bởi vì, em là Nữ hoàng.
Beelzebub has a devil put aside for me, for me, for me!

(Mamma Mia, hãy để 6con đi, Beelzebub đã vì con mà từ bỏ ma quỷ.)
Cùng với tiếng nước chảy, cô bướng bỉnh nhắm nghiền hai mắt.

Mamma mia, le5t me go
Beelzebub has a devil put aside for me, for me, for me!

Anh hát bên tai cô, cứ hát mãi không ngừng,
Mamma mia, let me go
Bản lĩnh khiến đàn ông điên cuồng của con gái lớn nhà họ Tô cũng cũng chỉ có vậy.
Đúng, cũng chỉ đến thế mà thôi.
Thi thoảng không kiềm chế được bản thân cũng chỉ là vỏ bọc mà thôi.
Đây là lần thứ ba trong tối nay, lần đầu tiên là trong phòng tắm. Tô Thâm Tuyết lại tức giận rồi. Ý nghĩ này xuất hiện vào giây phút đầu tiên sau khi Utah Tụng Hương hoàn tất công việc. Anh cau mày, suy đi nghĩ lại. Ừm, anh đã nói những lời rất thiếu tôn trọng cô. Câu nói kia suýt nữa đã khiến anh buông súng cướp cò trước cô. Hai tay cô quấn lấy anh, bên trong chiếc áo rộng cô không mặc gì khác, cộng thêm mái tóc dài buông xõa trên vai, gợi cảm hơn cả những tấm poster nóng bỏng dán trong khách sạn. Lúc cô vừa mở cửa phòng làm việc, anh đã chẳng còn tâm tư nào mà làm việc nữa. Không chỉ không muốn làm việc, anh còn muốn biến bàn làm việc thành nơi hành sự, để cô ngồi lên mặt bàn, giống như trong khách sạn vậy. Nhưng mà cô phải đợi đến khi anh làm việc xong đã, cho nên anh đã nói câu
Tô Thâm Tuyết, dù em có lột sạch quần áo ra thì cũng vô ích thôi
để xua cô đi.
Thế mà, cô đột nhiên tức giận rời đi.
Sau khi Tô Thâm Tuyết đi, trong tâm trí Utah Tụng Hương chỉ toàn hình ảnh cô khi tức giận. Lúc cô tức giận, lúc cô chằm chằm lườm anh, lúc cô dẩu môi khi thấy anh không thèm để ý đến mình.
Thế nhưng…
Điều khiến Utah Tụng Hương bối rối là anh dường như lại không quá khó chịu với việc
Tô Thâm Tuyết thường hay tức giận.
Ngược lại, dáng vẻ mím chặt môi, làm điệu bộ như muốn đoạn tuyệt với anh lại khiến anh bứt rứt. Anh chỉ muốn tách đôi môi cô ra, hôn đến khi cô ngây ngất. Anh nhắm mắt lại, nghĩ đến cơ thể trắng muốt của cô. Cơ thể đó trong bóng tôi vô cùng hút mắt. Thậm chí hình ảnh đó trong một số thời điểm ban ngày cũng rất hút mắt. Ban đêm là thực tế, ban ngày là ảo ảnh. Anh phải tốn rất nhiều sức lực mới kiềm chế bản thân mình không nhấc máy gọi cho cô, biến ảo ảnh thành sự thực.
Anh đưa tay đập vào mặt bàn. Hình ảnh Tô Thâm Tuyết tan biến dần khỏi tâm trí, Utah Tụng Hương thở dài một hơi.

Em muốn cắn anh.


Vậy cắn đi, trừ cổ ra chỗ nào cũng được.


Không, em chỉ muốn cắn vào cổ thôi.


Cắn vào cổ rồi chưa chắc em đã tha thứ cho anh đâu.


Nữ hoàng bệ hạ, em còn đợi gì nữa?


Cắn thật đấy!
Nhưng cô lại không hề cắn anh. Anh liền gặm nhấm tai cô, thì thầm,
Đứng trước Nữ hoàng bệ hạ như thế này, dù có phải giao cả sinh mạng ra anh cũng cam lòng.
Anh tiến gần thêm,
Tô Thâm Tuyết, có muốn sinh mạng của anh không?

Beelzebub has a devil put aside for me, for me, for me!


Em không muốn nghe, em không bao giờ muốn nghe nữa.
Cô lườm anh.

Vậy em muốn gì nào?

Cô đầu hàng, hoàn toàn đầu hàng rồi. Cô đáp lời anh
Tụng Hương, không đâu, em không muốn mạng của anh đâu, chẳng muốn chút nào cả.


Cô gái ngoan.


Tụng Hương, em muốn nghe.


Mamma mia, let me go
Beelzebub has a devil put aside for me, for me, for me!
Câu hát vang lên, hòa cùng với tiếng nước róc rách không ngừng.
Trong ký ức của Utah Tụng Hương, đêm nay dài chưa từng thấy.

Thật sự muốn cắn vào cổ anh sao.


Chỉ muốn cắn vào cổ thôi.


Vậy thì Thủ tướng chỉ có thể mặc áo cao cổ trong cuộc họp Quốc hội ngày mai rồi.

Anh ngắm nhìn cô đứng dưới vòi sen. Cô vẫn mặc chiếc áo rộng thùng thình như lúc ở phòng làm việc của anh. Chỉ khác là chiếc áo đã bị ướt sũng nước. Utah Tụng Hương phải thừa nhận, anh lại gục ngã trước làn da mỹ miều kia rồi.


Mamma mia, let me go

Beelzebub has a devil put aside for me, for me, for me!

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thủ Tướng, Mời Xem Đơn Ly Hôn!.