Chương 101: TRIỆU NHÃ CẢM ĐỘNG
-
Thư Viện Thiên Đạo
- Hoành Tảo Thiên Nhai
- 1671 chữ
- 2022-02-04 04:40:05
Vì tiểu thư khăng khăng bái sư, nên mấy ngày nay Diêu Hàn đã đi điều tra tường tận về tay Trương Huyền này.
Thầy giáo Trương H8uyền này từng được ca tụng là thiên tài, mới 16 tuổi đã đạt đến cảnh giới tam trọng Chân Khí viên mãn. Nhưng tiếc thay, cũng chỉ đến 3vậy mà thôi, sau đó vẫn mãi giậm chân tại chỗ, không hề đột phá thêm. Từ thiên tài biến thành ăn hại.
Năm 18 tuổi đã khảo hạc9h tư cách giáo viên và dễ dàng vượt qua, trở thành thầy giáo trẻ tuổi nhất trong học viện. Lúc ấy, danh tiếng của hắn còn nổi bật suố6t một khoảng thời gian, trở thành giai thoại, khiến không ít giáo viên phải ganh tị.
Vốn cứ ngỡ thầy giáo trẻ nhất này sẽ tạo5 nên thành tích giảng dạy xuất sắc, sự nghiệp bay cao, nào ngờ hiện thực lại quá sức tàn nhẫn. Sau khi chuyện một học trò bị tẩu hỏa nhập ma bùng lên, những học trò chiêu sinh được trước đó cũng lũ lượt bỏ đi, khiến hắn trở thành kẻ cô đơn trơ trọi. Sau cùng, hắn lại bị 0 điểm trong kỳ khảo hạch giáo viên cuối kỳ, danh tiếng càng tệ hơn.
Mình vật vã, nhọc nhằn học bao nhiêu năm trời, cả vòng một cũng chưa từng vượt qua…
Người ta thì chỉ thi một lần là đã thành học đồ…
Thế… thầy Trương Huyền khi nào mới có thể trở ra?
Triệu Nhã nhìn quanh một lượt mà chẳng thấy bóng dáng Trương Huyền đâu, sốt ruột hỏi thăm.
Cô ấy chẳng hề kinh ngạc như Văn Tuyết, bởi lẽ trong lòng cô, chẳng có gì mà thầy Trương không làm được. Một học đồ luyện đan thôi mà, có gì ghê gớm đâu chứ.
Mình còn mặt dày mày dạn đi cười nhạo người ta…
Mình lấy đâu ra sự tự tin ấy?
Bây giờ, nghe người ta nói là thằng cha đó thi khảo hạch học đồ vòng một đạt điểm tối đa, nhận định thâm căn cố đế trong lòng ông ta không khỏi bị lung lay.
Luyện Đan Sư không chỉ cần hiểu biết sâu sắc về thảo dược, mà còn phải tỏ tường về thể trạng con người, bằng không thì chẳng thể đúng bệnh bốc thuốc, luyện chế đan dược thích hợp nhất cho thể chất của người luyện võ được.
Sao rồi, vượt qua được khảo hạch không?
Văn Tuyết bước tới hỏi.
Chưa đến 20 tuổi mà đã trở thành học đồ luyện đan, thành tích này, cho dù là suốt mấy trăm năm lịch sử của Công Hội Luyện Đan Sư vương quốc Thiên Huyền, cũng xứng đáng đứng trong tốp đầu. Cậu ta hoàn toàn có thể nán lại vài năm, học luyện đan cho thật giỏi rồi hãy tiến hành khảo hạch, làm sao mà phải chấp nhận mạo hiểm tiến hành biện đan?
Phải biết rằng, khảo hạch biện đan khó hơn luyện đan gấp nhiều lần, rất hiếm người thành công.
Hắn ta… đậu rồi. Bây giờ đã trở thành học đồ luyện đan!
Tôn Đào đáp.
Học đồ luyện đan?
Văn Tuyết không khỏi choáng váng.
Hơn nữa… Biện đan là cái quỷ gì?
Biện đan là một phương pháp khảo hạch Luyện Đan Sư, phải tiến hành tranh luận với 10 vị Luyện Đan Sư chính thức, thắng hết tất cả họ thì mới được coi là vượt qua khảo hạch!
Nhận ra sự mù mờ của mọi người, Tôn Đào giải thích,
Loại khảo hạch này, còn khó hơn khảo hạch luyện đan bình thường, và khi thất bại sẽ bị trừng phạt rất nặng!
.
Nhóm Văn Tuyết nghe mà chẳng hiểu gì hết, còn Triệu Nhã thì lại tái mét mặt mày, thân thể không ngừng chao đảo.
Cô ấy có thể chất đặc thù là thuần âm.
Các thí sinh thường hay tham gia khảo hạch học đồ, hầu hết đều quen biết nhau từ lâu.
Rớt rồi!
Cả hai người cùng lắc đầu.
Và từ đó, thầy giáo trẻ tuổi nhất học viện Hồng Thiên cũng đã biến thành một câu chuyện cười, trở thành tên ăn hại nổi tiếng nhất.
Những tin tức này vô cùng chân thực, ông ta còn cho rằng, tiểu thư chỉ là vì một lúc hồ đồ mà thôi, chỉ cần khuyên giải từ từ, chắc chắn sẽ có ngày nhìn thấu cái bộ mặt thật của thằng cha ăn hại này, sau đó biết quay đầu lại là bờ!
Thể chất đặc thù mà chưa được kích hoạt thì không thể phát huy uy lực chân chính!
Chắc chắn là vậy rồi!
Chuyện này không phải thật đâu, đúng không?
Sao giống như đang nghe truyện tiếu lâm vậy?
Ông ấy chỉ biết đến biện đan qua sách vở, còn trừng phạt thế nào thì mù tịt.
Ồ, cái này thì tôi biết, vừa rồi có nghe đại sư Âu Dương Thành nói qua rồi!
Tôn Đào cố nhớ lại rồi nói,
Có tất cả ba hình phạt. Một, phải bồi thường 10 vạn kim tệ cho mỗi vị Luyện Đan Sư tham dự khảo hạch, có cả thảy 10 vị, nghĩa là phải bồi thường 100 vạn kim tệ! Hai, bị đánh 100 gậy Sát Thần Côn! Ba, cấm thi khảo hạch trong 10 năm!
.
Tuy không cam tâm, nhưng cũng phải nhận thua một cách bội phục.
Không phục cũng không được. Người ta thi vòng một đã đạt điểm tối đa, đến vòng hai thì cả sai lầm của Luyện Đan Sư chân chính cũng soi ra được. Năng lực trâu bò như vậy, hoàn toàn đã vượt qua sức tưởng tượng của họ.
Điểm này, chính thầy Trương Huyền đã nói cho cô biết.
Nửa tháng, đó chẳng phải là khoảng cách tới kỳ So Đấu Tân Sinh sao? Gấp rút cho kịp trước nửa tháng… không lẽ thầy Trương vì muốn giúp mình kích hoạt thể chất, để nâng cao thực lực?
Tôi cũng chẳng rõ, hình như là đang tìm kiếm những thư tịch liên quan đến thể chất đặc thù! Mà loại thư tịch này, chỉ khi nào trở thành Luyện Đan Sư chính thức mới có quyền được xem!
Tôn Đào hồi tưởng lại cuộc nói chuyện của Trương Huyền với hai vị đại sư khi nãy,
À, hình như còn bảo là chỉ còn nửa tháng gì đó. Có vẻ đang có chuyện cực kì cấp bách, nhất định phải thành Luyện Đan Sư trong nửa tháng, để được đọc những thư tịch ấy!
.
Nửa tháng? Thể chất đặc thù?
Thế… tay Trương Huyền đó?
Biết cả hai đều không qua được vòng hai, Văn Tuyết vội vàng hỏi thêm.
Khảo hạch Luyện Đan Sư chính thức?
Văn Tuyết loạng choạng suýt té, tròng mắt chỉ chực rớt ra ngoài, cả người như muốn xỉu tới nơi.
Chiều mai sẽ khảo hạch Luyện Đan Sư chính thức?
Văn Tuyết hắng giọng.
Cô ấy vẫn còn đang khá căm cái gã Trương Huyền này. Cứ tưởng chỉ là một tên công tử bột muốn thu hút sự chú ý của cô ta, kết quả lại là một người có khả năng thực sự. Giờ cô ta quê muốn chết, cũng chẳng dám nhìn thẳng mặt tên đó nữa.
Đang nói nửa chừng, bỗng cô ta nhìn thấy hai người đi tới.
Đó chính là hai trong số ba người đã vượt qua vòng khảo hạch đầu tiên, Tôn Đào và Tiền Văn Man.
Qua cuộc nói chuyện ngắn với đối phương trước đó, rõ ràng cho thấy, thằng cha này chả hiểu cái quái gì về dược vật cả, thậm chí cả Luyện Đan Sư là luyện cái gì cũng chẳng rõ mấy… Cứ tưởng hắn đăng ký tham gia khảo hạch chỉ là một trò hề, trong lòng cô còn vô cùng khinh khi. Kết quả… người ta không những đã vượt qua vòng khảo hạch đầu tiên, mà còn tiếp tục vượt qua hai vòng còn lại, trở thành học đồ luyện đan!
Cú vả mặt này, rát thật.
Cậu ta đến Tàng Thư Khố rồi, định chiều mai tiến hành biện đan, khảo hạch Luyện Đan Sư chính thức!
Tôn Đào đáp mà trong lòng vẫn chẳng dám tin.
Vừa thành học đồ đã đòi thi biện đan, không biết lá gan cha này to đến đâu vậy?
Một người thi khảo hạch học đồ vòng một đã đạt điểm tối đa, sao có thể dạy học trò tẩu hỏa nhập ma được?
Lí luận giỏi mà không có thực tiễn thì cũng vô dụng. Vòng khảo hạch thứ hai là nhận biết dược liệu có giới hạn thời gian. Mười loại dược liệu, chỉ cần sai một loại là đã bị đánh trượt…
Bàn tay siết chặt, Triệu Nhã kềm lại cơn xúc động trong lòng, quay qua nhìn chú Lý:
Thưa tiền bối, vừa rồi chú nói khi biện đan thất bại, sẽ phải chịu hình phạt rất nặng. Cho cháu hỏi, cụ thể thì trừng phạt thế nào vậy?
Chuyện này… ta cũng không rõ lắm!
Chú Lý lắc đầu.
Nói đến đây, anh ta không khỏi lắc đầu.
Ta đã từng đọc giới thiệu về biện đan. Độ khó còn cao hơn khảo hạch luyện đan gấp nhiều lần. Nhất định phải thắng được cả 10 vị Luyện Đan Sư chính thức về lý luận lẫn thực tiễn mới được qua! Vô cùng khó!
Nén lại nỗi bàng hoàng trong lòng, chú Lý cũng gật đầu đồng ý, ngay sau đó thì lại lấy làm khó hiểu,
Cậu ta còn trẻ mà đã thành học đồ luyện đan, còn nhiều thời gian mà. Sao lại phải vội vàng tiến hành biện đan? Hoàn toàn có thể chiếu theo trình tự mà học luyện đan cho đàng hoàng, vì một khi biện đan thất bại thì khó mà thừa nhận nổi hậu quả đấy!
.
100 vạn kim tệ? 100 gậy Sát Thần Côn? Cấm tham gia khảo hạch 10 năm?
Thân thể Triệu Nhã đang không ngừng run rẩy.
Trừng phạt này thực sự quá nặng!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.