Chương 94: PHÂN ĐỊNH TRONG THỜI GIAN GIỚI HẠN


Phù!

Thở hắt ra một hơi, Trương Huyền mở mắt.
Nhìn thấy chủ nhân của tiếng bước chân, những thí sinh đang đợi ở bên ngoài đều giật mình, vội vàng đứng dậy.

Có thành tích rồi, ta sẽ vạch được cái mặt nạ của ngươi ra, để ta xem ngươi còn diễn được nữa không?

Bời vì… diễn quá sâu!
Từ lúc thi xong cho đến giờ, đã nửa canh giờ trôi qua rồi mà hắn cứ ngồi bất động, chỉ để thu hút sự chú ý của mình, quả là ghê gớm thật!
Âu Dương Thành đứng trên bục, công bố thể lệ thi:
Bắt đầu tính giờ!

Vòng thứ hai, nhận biết dược liệu, phải đáp chính xác 100%, nói cách khác, mười loại dược liệu, chỉ sai một loại thôi cũng xem như công sức đổ sông đổ bể hết.
Hầu hết đều khớp với những gì hắn đọc được từ thư viện, chỉ có một loại là khác.
Trương Huyền biết thư viện Thiên Đạo không thể nhầm được, bởi vậy liền sửa lại theo đáp án chính xác.

Ba cái tên đã được công bố cả rồi, sao, còn chưa chịu thừa nhận mình chẳng biết gì hả…
Thấy hắn đứng dậy, Văn Tuyết cười mỉa, đang nói thì bất giác nhớ ra gì đó, hai mắt lập tức trợn tròn, luống cuống hỏi,
Ngươi… ngươi tên gì?
.

Trương Huyền!

Những tiếng bước chân vang lên.

Là học đồ Chu Hoa Hoa, mới thi đỗ nử6a năm trước!

Văn Tuyết cười khẩy, nhìn người thanh niên trước mặt.
Nói thực lòng, nếu không vì biết tên khốn này là công tử bột từ sớm, chắc cô đã nghĩ đối phương có thể có chút bản lĩnh thật sự.

Là thằng cha mới nửa canh giờ đã nộp bài ấy à?


Ta còn cứ ngỡ cậu ta bỏ cuộc chứ, không ngờ lại đạt điểm tối đa…


Đề khó như vậy mà làm đúng hết, tay Trương Huyền này là cao nhân phương nào thế?


Đúng đó, ai vậy?

Vù!
Quả nhiên, một quyển sách đã hiện ra trước mắt, trên ấy ghi chép chi tiết tên gọi của loại dược liệu này là gì, gồm có những ưu khuyết điểm nào.
Hai người đã ban nãy vừa đứng lên vội vàng bám theo sau.
Trương Huyền cũng đứng lên.
Ngay sau đó, trong thư viện Thiên Đạo, những mô tả liên quan đến cỏ Thanh Tu đã hiện ra trước mắt, chỉ còn chờ hắn chép ra.
Viết xong loại thứ nhất, liền bắt đầu loại thứ hai.

Nào hay biết những người bên ngoài đã sắp hóa rồ đến nơi, lúc này Trương Huyền đã vào ngồi vào chỗ thi vòng hai.

Cái gì?


100%?

Nhìn thì có vẻ ngờ nghệch chẳng biết gì, thi một phát mà đạt luôn điểm tối đa… Đại ca, anh chơi khăm tôi đấy à!
Văn Tuyết chỉ còn cảm thấy cả khuôn mặt mình nóng ran, cả người đều muốn điên đến nơi rồi.
Tuy chỉ mới vượt qua vòng đầu trong ba vòng khảo hạch, nhưng đủ chứng tỏ đã gần với danh hiệu Học Đồ Luyện Đan lắm rồi.
Cả Văn Tuyết cũng vậy, hai mắt lập tức bừng sáng, tràn đầy sùng bái.
Mịa nó!
Vừa rồi ông ta cũng cho rằng đối phương chỉ đến đây chơi thử cho biết, nào ngờ lại lợi hại đến thế.
Đồ lừa đảo…
Đúng là cái đồ lừa đảo chết tiệt!
Khi tất cả đã làm xong, thời gian cũng mới chỉ qua chừng nửa nén nhang.
Đem bài thi lên nộp.

Nghĩa là… trả lời chính xác tất cả?


Chuyện này sao có thể chứ?

Tiếng thông báo chưa dứt, một người thanh niên đã nhảy dựng lên rất phấn khích.
Biểu hiện của anh ta, đã khiến vô số người hâm mộ.
Khi hắn đang cố nhớ lại xem đây là cây gì, đột nhiên hắn sững người lại, bất giác cười khổ, không nhịn được mà vỗ trán một cái.
Ngu ơi là ngu!

Được rồi, ba vị đã qua vòng một mời vào trong, tiếp tục khảo hạch vòng hai!

Chu Hoa Hoa cắt ngang lời bàn tán của đám đông, đi vào trong phòng trước.

Hy vọng là mình có thể qua…



Người thứ hai, Tiền Văn Man ở thành Tử Vân, xác suất đáp chính xác, 90%!


Là mình…
Nghe thấy câu này, lại một người nữa đứng lên, sắc mặt đỏ gay.
Có điều… vô ích thôi!
Vừa rồi đã dám đắc tội với ta, giờ muốn ta thay đổi cách nhìn sao, không có cửa đâu!

Quá dữ! Nửa canh giờ mà đáp chính xác hết, hắn học kiểu nào vậy?

Những người khác cũng đã nhận ra, ai nấy đều cảm thấy quá huyền huyễn.

Một thằng cha chỉ biết lật sách… lại thi đạt điểm tối đa?

Chú Lý cũng trợn tròn đôi mắt, thiếu chút nữa là rớt khỏi ghế.
Có công cụ gian lận bá đạo như thư viện Thiên Đạo rồi, nhận biết dược liệu còn cần vất vả vậy sao?
Nhẹ nhàng cầm dược liệu lên.

Chẳng phải nghe nói cậu ấy đã được luyện đan sư Đỗ Mãn nhận làm học đồ sao?


Đúng rồi, lúc này đi ra, chắc chắn là đ5ể tuyên bố thành tích!

Chẳng phải ngươi đến thi cái gì cũng chả biết sao?
Chẳng phải ngươi đến đọc sách gì để thi cũng chẳng biết sao?

Khảo hạch đáp chính xác 100%?

Văn Tuyết vô cùng bàng hoàng, mặt mày tái mét, trong thoáng chốc thấy mình hệt như con hề. Quá là nhục mặt!
Trương Huyền nhìn cây dược liệu đầu tiên.
Một cây cỏ có lá xanh, hoa xanh, thân cũng xanh.
Trước đó, vì nghĩ là hắn đến để làm loạn, nên trong lòng Âu Dương Thành không mấy để tâm. Nhưng sau khi biết vòng thi đầu tiên hắn đã đạt điểm tối đa, ông ta không dám xem thường nữa, vội vàng giở đáp án bài thi ra xem.
Đỗ Mãn cũng bước lại gần xem ké.

Nghe thấy người đỗ thứ ba có thể đáp chính xác 100%, tất cả đều bùng cháy. Ai nấy cũng dáo dác tìm kiếm, muốn thử xem, người nào tên Trương Huyền.
Chẳng muốn tốn thêm calo với con mụ nông cạn này nữa, Trương Huyền nhấc chân đi thẳng vào phòng.

Trương Huyền? Hắn… tên Trương Huyền?


Cỏ Thanh Tu!

Nhớ lại nội dung được chép trong một quyển sách, một cái tên đã hiện ra trong đầu hắn.
Trên mặt bàn trước mắt, đã sắp sẵn đủ thứ dược liệu, toàn những thứ không thể tìm thấy ngoài chợ, vô cùng lạ mắt.

Trên bàn có tất cả mười loại dược liệu, các vị có thời gian một nén nhang, viết ra hết tên gọi, thuộc tính và cách dùng của chúng! Vòng này, phải đáp đúng 100% mới có thể vượt qua.

Ông ấy đi thi từ hồi thiếu niên đến bây giờ mà vẫn chưa qua phát nào. Thằng ranh này làm một phát mà đạt luôn điểm tối đa…
Đúng là, người so với người sẽ chỉ tức chết thôi…
Vòng khảo hạch thứ nhất, có tất cả ba người thông qua!
Học đồ tên Chu Hoa Hoa bước tới cửa, lấy ra một tờ giấy, bắt đầu đọc,
Người đầu tiên, Tôn Đào ở thành Lộ Viễn, tỉ lệ đáp chính xác 91%!
.

A, là mình? Mình qua rồi…


Người cuối cùng, Trương Huyền ở thành Thiên Huyền, tỉ lệ chính xác…

Hình như Chu Hoa Hoa có hơi không dám tin, bởi vậy còn dụi mắt nhìn kĩ lại nội dung trên giấy lần nữa, sau rồi mới dám chắc chắn, giọng đọc đã hơi run rẩy,
1… 100%!
.
Tốn một thời gian khá dài để nghiên cứu, coi như hắn đã hiểu biết nhiều hơn về kiến thứ8c liên quan đến dược liệu.
Những tri thức khi nãy nạp được từ trong phòng sách kia, đến lúc này đã hoàn toàn biến thành của bản thân, thông 3suốt hoàn toàn.
Hắn lập tức múa bút, chép ra ngay.
Ngay sau đó, hắn lại chạm tay vào chín loại dược liệu đã nhận biết trước đó.
Thư viện Thiên Đạo, không chỉ có thể sao chép bí tịch, tổ hợp thành Thiên Đạo Thần Công, mà sử dụng làm công cụ học tập tri 9thức mới cũng rất là mau lẹ, tiện lợi.
Bịch bịch bịch!
Trước đó cứ nói người ta làm màu, chứ thực ra chẳng có tí bản lĩnh nào. Cuối cùng, giải đề hoàn toàn chính xác, chuyện mà xưa nay chưa từng có!
Thật không vậy trời?
Mấy thứ dược liệu này dù hiếm đấy, nhưng so với kiến thức hắn đã tích lũy được trong đầu thì chả nhằm nhỏ gì cả. Thoáng chốc, hắn đã viết ra hết chín loại, chỉ còn loại sau cùng.
Đây là một giống cây kì lạ, hoa vàng lá trắng, thân có màu xanh xám.
Một bên xem bài thi, một bên đối chiếu với đáp án, kĩ càng từng câu một.

Vừa xem vừa gật gù hài lòng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thư Viện Thiên Đạo.