Chương 11: Bùn đất thần kỳ
-
Tiếng Nói Tử Thi 1
- Cửu Tích Thủy
- 1805 chữ
- 2021-12-31 04:57:06
Thảo nào hắn lại ở tận cùng phía nam của thôn, cái mùi này người bình thường thật sự không chịu được, đặc biệt là vào mùa hè.
Lỗi Mập cũng họ8c theo tôi bịt mũi lại.
Chúng ta đừng phàn nàn nữa, trời sắp tối đến nơi rồi, phải nhanh chóng đi xem trong sân nhà họ có xe không?
3Lỗi Mập lại bổ sung thêm.
Dáng người của anh quá lớn, dễ gây chú ý, anh đợi ở đồng ruộng trồng cây hoa gạo trắng một lát, em đi một l9úc rồi về.
Nói xong tôi nhấc chân lên đi về phía chỗ ở của Tạ Văn Lạc.
Cái gì? Cậu đến đó rồi?
Anh Minh ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào tôi.
Quả nhiên là vẫn không thoát được tai của anh Minh. Tôi chỉ có thể ngây ngốc gật đầu trả lời:
Em vừa mới về.
Cậu có phát hiện ra điều gì không?
Anh Minh không hề tức giận vì tôi tự ý hành động, ngược lại còn khách sáo ném cho tôi một điếu thuốc.
Từ đồng ruộng hoa gạo trắng đến căn nhà chỉ mất thời gian một 6phút, tôi cẩn thận đi đến trước cửa, nhìn vào trong sân qua khe cửa.
Trong sân có một người đàn ông khoảng 35, 36 tuổi đang bê một chậ5u thức ăn thừa lớn cho lợn ăn, ngoài ra chỉ có một chiếc xe ba gác điện chở nước vo gạo. Khoảng cách cả đi lẫn về từ đây đến chỗ ném xác là hơn 100km, cho dù chiếc xe này được sạc đầy điện thì chắc chắn cũng không đi được hết 100km kia. Sau khi nhìn rõ tất cả, tôi quay lại đồng ruộng trồng hoa gạo trắng với vẻ thất vọng.
Tiểu Long, có chuyện gì vậy?
Lỗi Mập nhìn thấy tôi chán nản quay về liền vội vàng hỏi.
Nạn nhân dẫm phải khi ra ngoài vào ngày mưa?
Tôi vội vàng nói.
Đúng, chỉ có khả năng này. Qua dự báo thời tiết, tôi được biết ba ngày trước khi phát hiện ra thi thể, ở thành phố Động Sơn đã xảy ra một cơn mưa lớn trong thời gian cực ngắn. Chân dính nhiều bùn đất như vậy đi đường sẽ hết sức khó khăn, thông thường nếu nạn nhân đã về đến nhà thì việc đầu tiên nạn nhân làm chắc chắn là gạt hết đất ở giày ra, xét tình hình trước mắt thì rõ ràng là bà ấy chưa kịp làm điều đó thì đã bị giết rồi. Qua điều này, tôi có thể phán đoán nạn nhân bị giết vào khoảng ngày 14 tháng 7. Hơn nữa theo phân tích của anh Minh thì thi thể thối rữa gần 3 ngày. Kết hợp hai điều này lại với nhau, về cơ bản có thể phán đoán ra thời gian tử vong của nạn nhân.
Lão Hiền đứng ở một bên giải thích.
Xác định được thời gian xảy ra vụ án cũng không có tác dụng rõ ràng cho việc điều tra phá án.
Tôi nhún vai nói.
Gần một tiếng sau tôi và Lỗi Mập mệt mỏi chạy vào trong phòng họp.
Tôi vừa vào phòng liền lấy bình nước rót một cốc nước uống một ngụm, tiếp theo tôi lau nước trên khóe miệng rồi đặt mông ngồi lên trên ghế và hỏi,
Có chuyện gì vậy?
Lão Hiền nghe thấy tôi nói như vậy liền lật báo cáo xét nghiệm:
Đồng nghiệp ở đội cảnh sát hình sự lại tìm thấy một bao tải ở ven đường cao tốc, bên trong đựng quần áo và giày, thông qua xét nghiệm DNA trong chất nhờn ở trên quần áo, về cơ bản có thể chứng minh nạn nhân Hoàng Tú Phương đã mặc mấy bộ quần áo này khi còn sống. Và thông qua giày của nạn nhân, tôi đã xác định được thời gian tử vong đại khái của nạn nhân.
Ai gọi đến thế?
Tôi hỏi.
Tôi chỉ thấy Lỗi Mập nói vài câu với người ở bên kia điện thoại, sau đó anh nghiêng đầu nói với tôi:
Anh Minh gọi điện đến bảo là đã tìm thấy quần áo của nạn nhân rồi, đã có kết quả xét nghiệm của Lão Hiền, anh ấy bảo chúng ta mau trở về, có thể có phát hiện mới.
Vậy còn đợi gì nữa, chúng ta mau về thôi.
Tôi phủi bụi đất trên người sau đó đứng dậy.
Nghe anh Hiền của cậu nói hết đã.
Anh Minh ở một bên gõ ngón tay lên trên mặt bàn và nói với tôi.
Tôi lườm anh Minh một cái rồi quay đầu nhìn về phía Lão Hiền.
Lão Hiền lật sang bức ảnh tiếp theo,
Bức ảnh này là sơ đồ mặt cắt của lớp bùn đất trên đế giày của nạn nhân, thông qua cái này chúng ta có thể phân tích được khi còn sống nạn nhân đã đi qua những nơi nào.
Cái gì? Anh xác định như thế nào?
Tôi vội vàng hỏi Lão Hiền.
Lúc này anh Minh mở máy chiếu trong phòng họp lên, một bức ảnh chụp giày thể thao màu đen dính đầy bùn đất xuất hiện ở trong màn hình.
Lão Hiền đứng bên cạnh màn hình và giải thích:
Không khó để nhìn ra, giày của nạn nhân dính một lượng lớn bùn đất, theo điều tra thì trong thôn Thạch Phố hầu như đều là đường đất, giày của nạn nhân xuất hiện tình huống này chỉ có một khả năng.
Trong sân ngoài một chiếc xe ba gác điện ra thì không có phương tiện giao thông nào khác.
Tôi ngồi xổm ở bên cạnh Lỗi Mập, yếu ớt trả lời câu hỏi của anh.
Vậy có khi nào hắn mượn xe đi ném xác không?
Lỗi Mập ở một bên nói ra một giả thiết.
Cũng có khả năng này nhưng mà hắn mượn xe của ai?
Tôi cau chặt mày lại. Đúng vào lúc này tiếng chuông điện thoại của Lỗi Mập vang lên.
Tầng thứ 3 là tầng B, còn gọi là tầng trầm tích hay tầng áp biểu, do đất sét và vi hạt khác từ tầng A ngấm xuống tạo thành, màu sắc khá nhạt, độ dày nằm trong khoảng từ 30 đến 100 cm.
Tầng thứ 4 là tầng mẫu chất, tầng này chỉ bao gồm phần nham thạch bị phong hóa, thông thường độ dài nằm trong phạm vi từ 1 đến 2m.
Tầng cuối cùng là tầng đá gốc, chứa một số khoáng chất ổn định được hình thành dưới nhiệt độ cao và áp suất cao, độ dày có thể vượt qua 3m. Bình thường hạt đá gốc như thế này chỉ xuất hiện ở trên công trường xây dựng.
Hai tay Lão Hiền chắp ra sau lưng giải thích với tôi.
Đá gốc là cái gì?
Tôi hỏi với vẻ khó hiểu.
Nếu giải thích đơn thuần có thể sẽ có chút khô khan, chúng ta lấy một ví dụ đi. Ví dụ như chúng ta đào một hố sâu ở trên mặt đất thì sẽ phát hiện ra đất cũng có chia thành từng tầng. Các nhà địa chất đã chia đất thành năm tầng, tầng đầu tiên là tầng O, còn gọi là tầng lá hữu cơ, tầng này chỉ cách bề mặt Trái Đất khoảng 10cm.
Tầng thứ 2 là tầng A, hay còn gọi là tầng tàn tích, tầng A do lớp đất bề mặt tạo thành, nó màu nâu, dễ bị bở ra, thông thường độ dày có thể đạt đến mức 25cm.
Vậy mà cũng làm được?
Tôi ngạc nhiên.
Lão Hiền đẩy mắt kính và nói:
Chúng ta xem xét tầng đầu tiên, cũng là tầng tiếp xúc gần nhất với đế giày. Ở tầng này tôi xét nghiệm được một lượng lớn hợp chất hữu cơ và khoáng chất, bình thường loại đất này sẽ không xuất hiện ở trên mặt đường, chỉ có ruộng đồng trồng trọt mới có. Điều này chứng tỏ khi còn sống nạn nhân có thể đã đi qua ruộng đồng. Tiếp theo là tầng thứ 2, ở tầng này tôi phát hiện ra một lượng nhỏ than đá và cát, thành phần này có nhiều ở trên mặt đường, cũng có nghĩa là sau khi rời khỏi ruộng đồng, nạn nhân đã chạy thẳng đến đường trong thôn.
Cuối cùng là tầng thứ 3, cũng là tầng tôi thấy khó hiểu nhất, bởi vì tôi phát hiện ra ở trong đó có thành phần đá gốc.
Lão Hiền, ý của anh là vào ngày nạn nhân bị giết bà ấy đã đi qua ruộng đồng, tiếp theo là men theo con đường trong thôn đến một nơi có hạt đá gốc, cuối cùng là bị giết?
Tôi cố gắng sắp xếp tư duy của mình.
Đúng, tầng cuối cùng ở trên đế giày của nạn nhân là tầng đá gốc, điều này chứng tỏ sau đó bà ấy không đi đến nơi nào khác. Bởi vì lúc này bà ấy đã bị giết rồi. Vừa nãy anh Minh đã bảo đồng nghiệp ở đội cảnh sát hình sự âm thầm đến thôn Thạch Phố điều tra xem gần đó có người nào đào móng xây nhà hay không, nếu có thì rất có khả năng chúng ta sẽ tìm được manh mối ở đó.
Lão Hiền tắt máy chiếu và nói.
Không có, em đến đó rồi.
Tôi buột miệng nói. Tôi vừa nói xong thì Lỗi Mập ngồi ở bên cạnh tôi đã nghiêng đầu, há to miệng nhìn tôi.
Thôi xong, nói lỡ lời rồi!
Tôi than thở trong lòng.
Haiz!
Xem ra không giấu được nữa rồi, tôi chỉ có thể kể lại chi tiết việc đã xảy ra.
Anh Minh không lên tiếng mà chỉ yên lặng lắng nghe, anh suy nghĩ kỹ càng khoảng vài phút, sau đó lên tiếng hỏi:
Theo lời cậu nói thì người tên là Tạ Văn Lạc này hết sức đáng nghi. Cậu chỉ chú ý đến trong sân nhà họ có xe điện, vậy cậu có chú ý quan sát trên mặt đường vào cổng nhà họ có dấu vết của bánh xe ô tô hay không?
Bị anh Minh hỏi như vậy, tôi liền ngây ngốc. Đúng vậy, cho dù anh ta lái xe của ai, chỉ cần ở cổng nhà có dấu vết của bánh xe thì có thể chứng tỏ là có xe đi qua nhà họ, anh ta liền có điều kiện ném xác rồi còn gì?
Còn nữa, cậu đã điều tra hoàn cảnh sống của Tạ Văn Lạc chưa?
Anh Minh lại lên tiếng hỏi.
Em... Em... không điều tra.
Mặt tôi đỏ lên.
Vậy cậu đến nhà của Tạ Văn Lạc làm gì?
Anh Minh thắc mắc.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.