Chương 32: Cuộc điện thoại chí mạng



Sao anh nhận ra bà giúp việc nhà Hứa Uyển Nghi? Theo điều tra của chúng tôi, hình như bà ta không biết anh.
Anh Minh không dây dưa với vấn đề đó nữ8a mà hỏi tiếp.


Chắc chắn bà ta không biết tôi, nhưng tôi có thể nhận ra bà ta. Mấy lần tôi lén lút vụng trộm ở nhà Hứa Uyển Nghi, bà ta đều3 về nhà dở chừng làm hỏng hết chuyện tốt của tôi, tôi trốn trong nhà Hứa Uyển Nghi đã nhìn thấy bà ta vài lần rồi, anh nói xem làm sao mà tôi không 9biết chứ.
Tô Ngọc Sơn trả lời một cách hợp tình hợp lý.


Số điện thoại gọi cho anh đó là bao nhiêu?
Anh Minh vội hỏi.

Vừa mới khen anh được hai câu, anh lại như vậy?
Diệp Thiến vỗ mạnh lên vai tôi.

Bây giờ cô có buồn ngủ không?
Tôi dựa vào tường trên hành lang, châm một điếu thuốc.

Buồn ngủ, nhưng không ngủ được.
Diệp Thiến dựa vào bức tường đối diện, trả lời tôi.

Cửa hàng tiện lợi Vương Binh, cửa Tây Đại học Y.


Điện thoại được gọi từ gần hiện trường vụ án.
Tôi liếc qua chiếc điện thoại, kinh ngạc nói.

Xem ra sau khi giết người, kẻ tình nghi cố ý để Tô Ngọc Sơn mắc bẫy, nhằm kéo anh ta vào vụ án này. Điều này chứng tỏ kẻ tình nghi này có mâu thuẫn với cả Hứa Uyển Nghi và Tô Ngọc Sơn.
Nói xong, anh Minh nhìn đồng hồ.

Chủ nhiệm Lãnh, anh nghĩ xem, nếu đến cả việc nạn nhân có tình nhân mà Lưu Kiến Lương cũng biết, nói không chừng ông ta có thể nhận ra cô gái này đó?
Diệp Thiến đứng bên cạnh mở to
đôi mắt gấu trúc
, kiên cường nói.
Anh Minh nghe xong, lắc đầu nói:
Bây giờ không có hình ảnh rõ ràng của kẻ tình nghi, chỉ có mấy tấm ảnh sau lưng, muốn nhận ra được, trừ khi Lưu Kiến Lương phải rất thân quen cô gái này, hơn nữa còn quen cả phong thái cử chỉ của cô ta, nếu không căn bản sẽ không thể nhận ra được. Chuyện này cũng như lúc Tiểu Long vừa mới ở Hoa Sơn về, em chỉ đổi cách trang điểm, Tiểu Long đứng ngay trước mặt em cũng chẳng nhận ra được đó. Trừ khi chúng ta tìm được ảnh chính diện của kẻ tình nghi, nếu không có gọi Lưu Kiến Lương qua đây chỉ xem
bóng lưng
cũng chẳng có ý nghĩa gì mấy.

Diệp Thiến nghe xong, lập tức gục đầu xuống, bộ dạng phờ phạc bất lực.
Một bao thuốc, một bình nước, Lỗi Mập bắt đầu tỉ mỉ quan sát video. Tôi căng thẳng ngồi phía sau lưng anh, hi vọng có thể tìm được một chút manh mối từ trong video giám sát.
Chỉ một lát sau, một người phụ nữ mặc áo blouse trắng, miệng đeo khẩu trang màu xanh da trời, tóc để ngang vai, chân mang một đôi giày vải lọt vào tầm mắt chúng tôi. Theo các vật tham chiếu xung quanh, Lỗi Mập tính ra được cô gái này cao tầm 1m72. Do đây là khu vực thuộc Đại học Y nên có rất nhiều người ăn mặc như vậy, vì thế cô ta sẽ không quá thu hút sự chú ý của người khác.
Vốn dĩ chúng tôi còn muốn tìm hình ảnh phần mặt cô gái này, nhưng trong video lại chỉ có bóng lưng của cô ta.
Anh Minh lấy cuốn sổ ra, nhanh chóng ghi lại chuỗi thông tin này lên cuốn sổ, sau đó đứng lên nói với Diệp Thiến đang ngồi bên cạnh:
Đóng hồ sơ của Tô Ngọc Sơn lại đi, chuyện hắn sử dụng ma tuý giao lại cho đồn cảnh sát xử lý, có lẽ hắn không phải là hung thủ. Quốc Hiền, cậu ở lại với Diệp Thiến đi. Tiểu Long, Tiêu Lỗi, hai cậu đi với tôi.


Rõ.
Mấy người chúng tôi đồng thanh đáp.
Anh Minh rời khỏi phòng thẩm vấn, đi thẳng đến phòng làm việc của đội trưởng Từ. Anh vừa mở cửa liền nói:
Đội trưởng Từ, hung thủ khả năng không phải là Tô Ngọc Sơn, có lẽ người gọi số điện thoại này mới chính là hung thủ thật sự, anh cử đồng nghiệp đội cảnh sát phòng chống tội phạm sử dụng công nghệ cao của Công an thành phố chúng ta điều tra vị trí số điện thoại này xem.
Anh Minh nói xong thì đưa cuốn sổ đến trước mặt đội trưởng Từ, ông ấy không dám chần chừ, vội gọi ngay số điện thoại trực ban của đội cảnh sát phòng chống tội phạm sử dụng công nghệ cao.

Hai đứa đi nghỉ một lát trước đi đã. Bây giờ tôi đi phác thảo kế hoạch khám nghiệm lại hiện trường, khi nào xong sẽ gọi hai đứa.
Anh Minh day day thái dương, hơi mệt mỏi xua xua tay với chúng tôi.
Hai chúng tôi nhìn nhau không nói gì, đành phải đi ra ngoài.

Tiểu Long, anh nghĩ như thế nào?
Diệp Thiến bước ra đến ngoài cửa, quay sang nhìn tôi hỏi.

Tôi cảm thấy xử lý vụ án thì cần phải tận dụng triệt để tất cả các manh mối, kể cả là tất cả các biện pháp, dù nó có tuyệt vọng đến đâu, cũng phải thử. Ý tôi là kêu Lưu Kiến Lương qua đây, để ông ta xem video thử xem.

Diệp Thiến giơ bàn tay phải trắng nõn ra, giơ ngón cái với tôi, nhỏ giọng nói:
Tuy bình thường tôi rất không ưa tác phong lười biếng của anh, nhưng trong chuyện này, quan điểm của tôi và anh giống nhau. Tôi vẫn cảm thấy ông Lưu Kiến Lương này biết gì đó, đây là giác quan thứ sáu của phụ nữ, chuẩn lắm đấy!


Vậy có thể phiền chị, khẽ dùng giác quan thứ sáu của chị, cho tôi biết, tối nay xổ số SSQ về bao nhiêu không?
Tôi nói đùa.

Bây giờ là bảy giờ sáng. Đội trưởng Từ, anh điều ra cho tôi mấy nhân viên điều tra đi, chúng tôi đến hiện trường xem có thể tìm thấy camera giám sát không, nếu camera có thể quay lại được rõ hình ảnh của kẻ tình nghi thì chuyện này dễ giải quyết rồi!
Anh Minh vội vàng thúc giục.

Bây giờ tôi sẽ sắp xếp ngay, tôi sẽ đi cùng các anh.
Đại đội trưởng Từ nói xong thì đứng lên đi ra ngoài.
Nửa tiếng sau, tôi, anh Minh, Lỗi Mập, dẫn theo mấy nhân viên điều tra, bắt đầu tìm kiếm các thiết bị giám sát xung quanh cửa hàng tiện lợi Vương Binh. Do cửa hàng tiện lợi này có mặt tiền ngoài phố, nên xung quanh có bố trí không ít camera. Sau một tiếng căng thẳng điều chỉnh, hơn ba mươi đoạn video giám sát đã được chuyển về máy tính của Lỗi Mập.

Tôi không n6hớ nữa, là số điện thoại cố định, trong danh sách cuộc gọi của tôi có, các anh mở ra xem là có thể tìm thấy!
Tô Ngọc Sơn ngẩng đầu lên hất hất cằm 5chỉ chiếc túi da nam đang đặt trên bàn.
Anh Minh lấy găng tay từ trong túi áo ra và nhanh chóng đeo vào, sau đó anh lấy từ trong túi ra một chiếc iPhone, nhìn đồng hồ trên tay để đối chiếu thời gian Bắc Kinh, sau đó mở lịch sử cuộc gọi trong điện thoại ra. Lúc này tôi cũng bước đến bên cạnh anh Minh, ngó đầu nhìn.

13 giờ 48 phút, cuộc gọi đến 15 giây, số điện thoại là 05xx-234xx46.


Gọi sư huynh!
Tôi hơi khó chịu liếc nhìn cô, giả bộ tức giận nói.

Sư huynh Tiểu Long, anh nhìn nhận thế nào về vụ án này?
Não Diệp Thiến bây giờ không theo kịp nữa rồi.
Tôi nghe thấy tiếng Diệp Thiến gọi, cũng chẳng còn sức tính toán với cô ấy nữa, bèn lên tiếng nói:
Chúng tôi đưa tấm hình cắt màn hình video rõ ràng nhất cho Tô Ngọc Sơn nhận dạng, anh ta không hề quen cô gái trong video giám sát. Vụ án nhất thời rơi vào bế tắc. Tôi cúi đầu ủ rũ đi theo sau anh Minh, tuy thể xác và tinh thần đều uể oải, nhưng lại chẳng có tâm trạng nào để ngủ.

Anh Minh, bước tiếp theo phải làm sao đây?
Tôi gần như tuyệt vọng hỏi anh.

Từ cách ăn mặc của kẻ tình nghi căn bản không thể nào phân biệt được thân phận của cô ta, tuy cô ta cũng mặc áo blouse trắng, nhưng hoàn toàn có thể là một kiểu nguỵ trang. Dù gì thì ngày nào ở Đại học Y cũng có rất nhiều người mặc blouse trắng, kẻ tình nghi mặc blouse để gây án sẽ không khiến người khác nghi ngờ. Điều này càng chứng minh rõ một việc, rất có khả năng kẻ tình nghi đã chuẩn bị kỹ càng trước khi gây án. Hơn nữa, theo phân tích tình hình hiện tại thì khả năng kẻ tình nghi có mâu thuẫn với cả nạn nhân và Tô Ngọc Sơn, có lẽ không phải là người trong vòng quan hệ xã hội của Lưu Kiến Lương. Bây giờ Hứa Uyển Nghi đã chết, Tô Ngọc Sơn lại không nhận ra được, hiện trường lại không thu được vật chứng nào có giá trị, căn bản là chẳng thể bắt đầu từ đâu được.
Anh Minh nói hết toàn bộ cục diện bế tắc hiện tại của vụ án.
Công an mỗi thành phố đều thiết lập một đội cảnh sát phòng chống tội phạm công nghệ cao, bọn họ nắm rõ các biện pháp công nghệ cao tiên tiến, các công tác định vị điện thoại, định vị máy tính gì đó đều do bọn họ hoàn thành, tất cả các số điện thoại cố định trong thành phố đều có trong danh sách của họ.

A lô, tôi là Từ Thạch của đội cảnh sát hình sự, cho hỏi hôm nay ai trực ban vậy? À, là thế này, phiền các cậu tra giúp tôi địa chỉ đăng ký của một số điện thoại cố định, cần ngay bây giờ, số điện thoại án mạng. Số đó là 05xx-234xx45. Được, cậu gửi vào điện thoại giúp tôi.
Đội trưởng Từ nói xong liền cúp điện thoại.
Sau một khoảng thời gian hơn nửa điếu thuốc, chuông điện thoại của đội trưởng Từ vang lên, một dòng chữ hán hiển thị trên màn hình điện thoại của ông:

Tôi cũng vậy, nếu hai chúng ta đều không có tâm trạng ngủ, vậy thì đừng lãng phí thời gian, bây giờ tôi gọi điện thoại, kêu Lưu Kiến Lương qua đây xem video.
Tôi quyết định rồi nói với Diệp Thiến.


Ok!
Diệp Thiến cười, bật ngón tay.

Nếu đã đề cập đến video, tôi dứt khoát gọi Lỗi Mập đang say giấc nồng dậy, không ai có thể nắm bắt nội dung video thấu đáo hơn anh ấy.

Nhân lúc Lưu Kiến Lương đang trên đường tới đây, tôi nhờ Lỗi Mập ghép tất cả hình ảnh rõ ràng trong video lại thành một đoạn video mới. Video mới vừa làm xong thì Lưu Kiến Lương cũng vừa tới nơi.

D Video mới vừa làm xong thì Lưu Kiến Lương cũng vừa tới nơi.de của Lưu Kiến Lương đã thay điến Lương xon
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Tiếng Nói Tử Thi 1.