Chương 50: Người chồng thấu hiểu


Sau đó anh Minh nhanh chóng mở cuốn sổ ra:


Trước mắt, chúng ta có vài việc cần phải làm: Thứ nhất, điều tra rõ ràng rốt cuộc là ai 8gọi điện thoại tới tố cáo, và trước khi xảy ra án mạng, Triệu Tuấn Tân đã gọi đi những số điện thoại nào, xem xem hắn có chỉ thị cho ai nhú3ng tay vào chuyện này không.



Thứ hai, điều tra rõ ràng giữa Triệu Tuấn Tân và nạn nhân Lưu Phong có thù hằn gì không, nếu có chứn9g tỏ hắn có đủ động cơ gây án.


Xin hỏi đồng chí cảnh sát, các anh tìm cô ấy có việc gì?
Người đàn ông vô cùng lo lắng hỏi.

Ông có quan hệ gì với Trương Linh?
Thấy ông ta không hề có ý định mời chúng tôi vào trong, tôi lên tiếng hỏi bằng giọng điệu mang theo chút không vui.

Tôi là chồng của Trương Linh.
Ông ta đứng thẳng người lên đáp lại.

Diệp Thiến, ba việc đầu, giao cho đội cảnh sát hình sự bên em làm, chuyện điều tra vợ con Triệu Tuấn Tân do anh và Tiểu Long phụ trách, ngày mai Quốc Hiền và Tiêu Lỗi tiếp tục xét nghiệm nốt các vật chứng còn lại, xem xem có kết quả bất ngờ nào không.

Sau khi anh Minh phân chia toàn bộ công việc cho mọi người xong, chúng tôi liền nhanh chóng nhận lệnh rời khỏi phòng họp.
Sáng hôm sau, nhờ sự hỗ trợ của cảnh sát khu vực, tôi và anh Minh đã tìm thấy nơi ở mới của vợ cũ Triệu Tuấn Tân, Trương Linh đang ở khu chung cư Sơn Thuỷ Long Thành, khu chung cư này cũng được xem là khu tương đối cao cấp ở thành phố chúng tôi, giá nhà cao hơn mức trung bình của toàn thành phố rất rất nhiều. Hơn nữa, nhà ở đây đều là loại nhà lớn, chọn bừa một căn cũng có thể bán được hơn triệu tệ, vì vậy mà đây cũng là khu nhà giàu có tiếng ở thành phố Vân Tịch chúng tôi.

Anh Minh, có khi nào là nhầm không? Theo điều tra của Diệp Thiến thì khi Trương Linh ly hôn với Triệu Tuấn Tân, ngoài con trai ra bà ta không đem theo gì cả, đến giờ mới có mấy năm, làm sao bà ta có thể mua nổi nhà ở đây?
Tôi đứng trước cổng khu chung cư, nhìn cảnh sắc tươi đẹp trong tiểu khu và cất tiếng hỏi.

Xem ra có vấn đề gì đó.
Anh Minh nhếch khoé miệng lên nói.
Mười mấy phút sau, chúng tôi tìm thấy nơi ở của Trương Linh, phòng 1204 toà 24-B.

Thôi anh ở nhà đi, ngoài trời gió to, ở nhà nhớ uống thuốc đó.
Trương Linh hơi xoay người, hất tay người đàn ông ra.

Ok, cục cưng.
Người đàn ông đó nói xong còn hôn gió với Trương Linh.

Đồ dê già!
Tôi chửi thầm trong lòng.
Tay phải ông ta nắm lấy nắm đấm cửa, cả thân người chắn kín hết khe cửa vốn đã rất hẹp đó, ông ta quay đầu lại nói vọng vào trong phòng.

Người của cơ quan công an?
Tiếng bước chân của người phụ nữ đó càng lúc càng rõ, cũng chỉ tầm hơn chục giây, người phụ nữ đó đã đứng bên cạnh người đàn ông, ngó đầu ra.
Từ bề ngoài có thể thấy, người phụ nữ này cũng được coi là khá xinh đẹp, cô ta cao gần một mét bảy với những đường cong quyến rũ. Theo thông tin chúng tôi nắm được, người phụ nữ này khoảng 35 tuổi, nhưng từ ngoại hình và khí chất của cô ta, tuyệt đối không tương ứng với con số này. Theo tôi thấy, cô ta cùng lắm chỉ 30 tuổi, người này cũng chính là Trương Linh mà chúng tôi cần tìm, vợ cũ của Triệu Tuấn Tân.

Không phải các anh cần hỏi chuyện Triệu Tuấn Tân sao?
Trương Linh nghi hoặc hỏi.

Tôi hỏi gì chị trả lời nấy là được rồi.
Anh Minh rít điếu thuốc nói.
Trương Linh trả lời một cách rất không tình nguyện:
Anh ấy tên là Bách Thắng Quốc, 65 tuổi, trước đây là Tổng giám đốc Tập đoàn Bách thị của thành phố chúng ta.

Nghe thấy câu trả lời này, tôi ngạc nhiên đến ngây cả người ra, nửa người đã sắp nhập thổ cả rồi mà còn
chồng
?

Ai thế?
Giọng nữ vang lên từ trong phòng.

Tiểu Linh, là người của cơ quan công an, nói là đến tìm em đó.

Ting Ting Ting, anh Minh nhấn chuông cửa.

Ai đó?
Một giọng nam hơi đứng tuổi vọng ra từ trong phòng.

Xin chào, chúng tôi là người của cơ quan công an, muốn đến tìm hiểu một số chuyện.
Tôi lên tiếng nói qua cửa phòng.
Ba người chúng tôi vừa xuống lầu, Trương Linh ngẩng đầu liếc nhìn cửa sổ nhà mình, sau đó lo lắng hỏi chúng tôi:
Triệu Tuấn Tân làm sao thế? Anh ta rốt cuộc có chuyện rồi?


Cô rất lo lắng cho anh ta sao?
Anh Minh nhìn Trương Linh hỏi.

Anh cảnh sát, xin anh nói cho tôi biết được không? Có phải anh ta bị đám chủ nợ kia hại không?
Hai tay Trương Linh chắp lại, cô ta hỏi chúng tôi với vẻ khẩn khoản.
Trương Linh chậm rãi gật đầu, đi theo sau chúng tôi.
Anh Minh ném chìa khoá xe lên bàn, châm một điếu thuốc, sau đó ngồi xuống ghế, nhìn Trương Linh đang khá lặng lẽ, anh cất tiếng hỏi:
Nói về người chồng hiện tại của cô đi.


Hả?
Nghe đến đây, Trương Linh bỗng ngẩng đầu lên, hơi khó hiểu, rất hiển nhiên, cô không ngờ câu đầu tiên anh Minh hỏi lại là câu này.
Anh Minh nói xong, người đàn ông đứng bên cạnh Trương Linh giật lấy tờ giấy, đẩy đẩy chiếc kính trên mũi, đọc kỹ từng chữ lên:
Giấy phép xét hỏi Công an thành phố Vân Tịch. Vì cần giải quyết vụ án, mời cô Trương Linh đến cơ quan công an hỗ trợ điều tra, mong cô phối hợp.


Sao? Có vấn đề gì à?
Tôi chỉ vào dấu đỏ trên tờ giấy phép hỏi.
Người đàn ông khó xử nhìn Trương Linh, lên tiếng nói:
Hay là em đi một chuyến đi?


Người của cơ quan công an?
Giọng người đàn ông nửa tin nửa ngờ, một lúc lâu sau mới chậm rãi mở he hé cửa.
Theo sau tiếng mở cửa chầm chậm, một người đàn ông khoảng hơn 60 tuổi xuất hiện trước mặt chúng tôi, ông ta mặc một bộ đồ ngủ màu nhạt, đeo một cặp kính, khuôn mặt hơi bệch, lưng hơi còng, toàn thân từ trên xuống dưới tạo cho người ta một cảm giác mang đầy bệnh tật.

Xin hỏi Trương Linh có ở nhà không?
Tôi lịch sự đứng trước cửa hỏi.

Vừa mới đăng ký vào tháng trước.
Trương Linh ngồi trên xe mân mê tay, trả lời với tâm trí đang lo lắng.
Anh Minh liếc nhìn Trương Linh, không hỏi tiếp nữa. Theo sau mấy tiếng ma sát của bánh xe với mặt đất, chiếc xe đã dừng lại trong sân của phòng Kỹ thuật.

Xuống xe đi, vào phòng làm việc rồi nói.
Anh Minh tháo dây an toàn ra quay sang nói với Trương Linh.
Lúc này, Trương Linh đang mặc một bộ đồ ngủ cùng kiểu với người đàn ông này, chỉ từ điểm này có thể thấy những gì ông già lụ khụ này vừa nói có khả năng là thật.

Các anh tìm tôi có chuyện gì thế?
Trương Linh nghi hoặc hỏi.

Lần này chúng tôi tới đây tìm cô hỏi một số chuyện về Triệu Tuấn Tân.
Anh Minh nói lý do.

Thôi được rồi, các anh đứng ngoài cửa chờ tôi một lát. Tôi đi thay quần áo.
Trương Linh nhìn ra phía ngoài cửa, nói với chúng tôi.
Nửa tiếng sau, Trương Linh thay một bộ đồ da trông vô cùng sang chảnh, chân xỏ một đôi tất màu đen rất gợi cảm cùng một đôi giày cao gót nhọn, trên vai trái đeo một chiếc túi LV, tay xách áo khoác, sau đó cô ta bước đến trước mặt chúng tôi.

Có cần anh đi cùng không?
Người đàn ông đứng cạnh Trương Linh, tay phải càn rỡ sờ soạng người cô ta.

Cô như vậy không sợ chồng hiện tại nhìn thấy sao?
Anh Minh ngẩng đầu lên nhìn lên trên lầu.
Nghe anh Minh nói như vậy, Trương Linh lập tức im lặng.

Đi thôi, lên xe của chúng tôi đi, chúng ta về cơ quan rồi nói!
Anh Minh vừa nói vừa mở cửa xe.

Thứ ba, điều tra rõ xem ba năm trước, ai đã dẫn đội đến kiểm tra xưởng của Triệu Tuấn Tân, xem chu6yện này có liên quan gì tới Lưu Phong không.


Thứ tư, vợ con của Triệu Tuấn Tân cũng cần phải điều tra, bọn họ là người hiểu Triệu5 Tuấn Tân nhất, xem xem có thể tìm thấy manh mối gì từ họ không.

Anh Minh nói đến đây thì ngẩng đầu lên, hướng ánh mắt Diệp Thiến và nói:

Anh ta làm sao rồi?
Trương Linh hơi hoảng hốt, biểu cảm cũng căng thẳng một cách bất thường. Nhưng chỉ mấy giây sau đó, dường như cô ta nhận ra điều gì, vẻ mặt lập tức thay đổi và lạnh lùng nói:
Triệu Tuấn Tân đã ly hôn với tôi mấy năm rồi, mấy năm nay chúng tôi không hề liên lạc với nhau, chuyện của anh ta tôi không rõ.

Lúc này, người đàn ông đứng bên cạnh cô ta cũng nổi sung, gằn họng hét lên với chúng tôi:
Đúng thế, Trương Linh bây giờ là vợ tôi!

Anh Minh chẳng buồn để ý đến tiếng quát gào bên cạnh, mà còn điềm tĩnh lấy tờ giấy phép xét hỏi của cơ quan công an từ trong túi ra, giơ đến trước mặt Trương Linh và người đàn ông đó:
Cô Trương Linh, tôi mong cô phối hợp làm việc với cơ quan công an chúng tôi, lần này chúng tôi đến đây là có giấy tờ đàng hoàng, nếu không phải vấn đề rất quan trọng, chúng tôi cũng sẽ không đến đây làm phiền cô đâu, vậy nên mong cô hiểu cho.


Cô đã đăng ký kết hôn với chồng hiện tại chưa?
Anh Minh vừa xoay vô lăng vừa nhìn Trương Linh qua chiếc gương chiếu hậu.

Đăng ký rồi.
Trương Linh trả lời với vẻ mặt đau xót.

Đăng ký từ bao giờ?
Anh Minh lại hỏi.

Bách Thắng Quốc có con không?
Anh Minh híp mắt lại hỏi.


Có, đều đang ở nước ngoài.
Trương Linh gật đầu nói.


Hai người quen nhau như thế nào?
Anh Minh cầm cốc lên uống một ngụm nước nói.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Tiếng Nói Tử Thi 1.