Chương 200: Đợi đến khi tỉnh mộng
-
Trấn Hồn Quan
- Yêu Cốt Lân Tuân
- 2213 chữ
- 2021-12-31 04:56:09
Long mình tới tìm tôi, tôi nhìn xuống chân anh ta thì thấy Long Đình đi một đôi giày da màu đen.
Tôi dặn anh đợi cơ mà?8
Tôi hỏi.
Tôi lo cho thầy.
Long Định đáp.
Vậy anh lên đây đi.
Tôi xoay người cất bước còn Long Đình theo sau. Chúng tôi lê3n tầng hai trước, Long Đình hỏi tôi Bạch Tử Ngọc đầu, tôi nhìn anh ta nói:
ở bên trên.
Anh ta sững lại, tôi tiếp tục đi lên t9ầng trên, tầng ba, tầng bốn rồi tầng năm, một mạch lên đến tầng thượng. Đến tầng thượng, tôi nhìn xuống dưới.
Long Đình6 đi đến bên cạnh, đột nhiên anh ta giơ tay lên, tôi bị Long Đình đẩy xuống dưới.
Nói rồi Huyền Quân kéo lấy tôi, tôi cũng để hắn nắm tay mình đi ra ngoài.
Trên đường đi tối ngoái đầu lại nhìn, những con quỷ kia vẫn đang nhìn chằm chằm tôi.
Tôi vốn không định rời đi mà muốn ở lại, nhưng Huyền Quân không chịu buông tôi ra, thế nên tôi đành ra ngoài.
Bọn chúng nhốn nháo lùi về sau, tôi ngoảnh sang nhìn nam quỷ đứng dưới tảng đá, hắn ta giận dữ gào hét về phía tôi thế nhưng lại không thể thoát ra khỏi tảng đá.
Hắn đang kêu gọi những con quỷ khác xông lên tấn công, nhưng bọn chúng sợ nên không dám lại gần.
Ngay khi nam quỷ còn đang căm phẫn thì trên trời đột nhiên xuất hiện một đám mây đen, hắn ta từ từ ngẩng đầu lên nhìn, trồng dường như có vẻ rất vui, nở một nụ cười cực quỷ dị.
Nhìn xung quanh, tôi thấy có một người đang đứng trên đỉnh của tòa nhà cách đây không xa, nếu không để ý thì khó mà nhận ra là ai, nhưng sau khi nhìn kĩ lại thì hóa ra đó là Bạch Tử Ngọc.
Cậu ta ngẩn người đứng đó nhìn về phía tôi, đôi mắt dại ra vô hồn, mới đầu tôi còn chưa hiểu Tử Ngọc định làm gì, nhưng ngay sau đó đã thấy cậu ta đi về hướng này. Bạch Tử Ngọc cách mép của tầng thượng còn chưa đến một mét, chỉ cần bước thêm một bước về phía trước là sẽ rơi xuống. Tôi nhận ra cậu ta muốn nhảy xuống nên vội vàng chạy qua đó.
Sau đấy tôi còn ra lệnh cho hai người giấy đi cùng Tử Ngọc ngăn cậu ta lại.
Hắn nhìn tôi chòng chọc, ánh mắt hung dữ tỏ vẻ cực kỳ không cam tâm.
Tại sao lại muốn hại người?
Tôi hỏi, hắn ta là một người đàn ông khoảng chừng hai mấy tuổi, trên người mặc một bộ đồ tây trồng khi đứng đắn.
Khi tôi hỏi, hắn ta còn muốn đối phó với tôi nhưng bị tôi đánh cho một chưởng. Một ngọn gió xoẹt qua mặt khiến hắn gào lên thảm thiết, cả người run lẩy bẩy.
Nhưng nghĩ lại thì với những người như chúng tôi, đến lúc đó có thể một ngày đi ngàn dặm, có khi còn nhanh hơn cả Thiên Lý Mã. Thấy tôi thất thần nhìn mình, Huyền Quân hơi nhíu mày, sắc mặt không vui càng trở nên rõ nét. Huyền Quân mở cửa xe rồi nhét tôi vào trong.
Tôi nhìn hắn, hắn mặt lạnh nói:
Đi về.
Long Đình, chúng ta về trước thôi.
Đi một mạch vào trong, chẳng bao lâu thì thấy một vòng tròn lớn trống rỗng trong khu nhà. Vòng tròn này vốn được chuẩn bị để làm một cái ao, trong ao có một tảng đá lớn được mài nhẵn bóng trông rất đẹp, bên trên còn viết ba chữ màu đỏ cực lớn:
Thiên Hương Cư
Chắc hẳn Thiên Hương Cư là tên của khu nhà này.
Tôi dạo quanh cái ao, tính toán một lát, cuối cùng cũng hiểu ra.
Tôi nói:
Đừng tưởng ở đây có nhiều người chết, mày ở đây làm mưa làm gió thì tao sẽ sợ mày. Tao có thể tìm ra được mày, chứng tỏ rằng tạo có cách xử lý mày. Vì mày hại người nên tạo sẽ phải tiêu diệt, cùng lắm chỉ khiển mày hồn bay phách tản thôi.
Ha...
Con quỷ không phục, tôi thuận tay đánh một đao gió qua khiến nó hét lên đau đớn. Xung quanh đông nghịt quỷ, chúng bắt đầu tập trung về đây, tôi nhìn qua một lượt thấy không đến một ngàn thì ít nhất cũng phải tám trăm. Lũ quỷ có già có trẻ, có nam có nữ, từng con từng con đều dùng ánh mắt oán hận nhìn tôi.
Tôi sờ la bàn trong tay, nói:
Không phục thì cứ xông hết lên đây, tạo tiêu diệt một thể luôn đỡ phải phiền phức.
Đám quỷ quanh đó nghe thấy tôi nói vậy đều không dám lại gần, có thể thấy chúng vẫn còn sợ tôi.
Nhưng nam quỷ ở tảng đá phía dưới lại không chịu khuất phục, hắn ta hét về phía tôi. Hắn vừa hét lên một tiếng, toàn bộ lũ quỷ chung quanh đều lao về phía này, nhưng chúng còn chưa kịp lại gần thì đã bị ánh sáng trên người tôi xuyên qua thân thể, sau đó hồn bay phách tán.
Nếu chỉ có vài con chết thì không thể ngăn nổi cả đám, nhưng đến cả trăm con cùng chết một lúc thì những con quỷ khác không còn dám xông lên nữa.
Tôi chết rồi, đương nhiên đây chỉ là hồn phách, sau đó hồn phách biến thành quỷ giống như các người vậy.
Long Đình lộ ra khuôn mặt thật sự, hắn trừng mắt nhìn tôi, vẻ mặt cứng đờ giống như một cỗ thi thể.
Ha!
Một tay hắn ta chụp tới kéo rách một mảnh áo trên người tôi, cánh tay cũng bị cào cho tím bầm.
Linh quang trên người tôi có thể tổn thương mấy con quỷ cấp thấp, thậm chí còn khiến chúng hồn bay phách tán, nhưng nếu là cấp quỷ vương thì không có hiệu quả lắm.
Tuy rằng quỷ vương trước mặt đã bị thương, nhưng hắn ta vừa mới hấp thụ rất nhiều hồn phách, giờ đang là lúc hắn mạnh nhất, linh quang của tôi không có tác dụng lắm với hắn ta. Quỷ vương bật cười khùng khục cực kỳ quái dị, sau đó hắn đi về phía tôi.
Anh ta nhìn tôi rơi xuống, bật ra một 5nụ cười vừa quái dị vừa khủng khiếp, sau đó thở phào một hơi, nói:
Cuối cùng cũng chết!
Nói xong Long Đình xoay người định rời đi, bỗng thấy tôi đứng ngay sau lưng, anh ta cực kỳ sửng sốt:
Cô?
Sao nào? Bất ngờ không?
Tôi cất tiếng hỏi, Long Định vội vàng chạy ra nhìn, anh ta thấy rõ ràng có người nằm chết dưới đất rồi lại ngoảnh lại nhìn tôi, hỏi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Tôi nhìn hòn đá sau lưng hắn, vậy mà hắn ta lại có thể thoát khỏi phong ấn?
Nam quỷ gào lên một tiếng lao tới, khi tôi vung tay lên đánh, hắn ta há cái mồm đỏ như máu ra định cần. Tôi cầm la bàn đánh tới, thế nhưng hắn lại không sợ la bàn.
Khà khà!
Long Đình đang đợi bên ngoài, thấy tôi anh ta lập tức xuống xe, nhưng Long Đình không nhìn thấy Huyền Quân mà chỉ nhìn thấy mình tôi.
Bây giờ tôi mới cẩn thận quan sát kỹ Huyền Quân và bắt đầu nảy sinh sự tò mò đối với hắn. Huyền Quân làm thế nào nhỉ, là ly hôn ư? Hay là nằm mơ rồi đến đây?
Mà có lẽ là nằm mơ thì đúng hơn, nói cho cùng thì thường ngày tôi cũng hay nằm mơ như vậy rồi đi linh tinh.
Bạch Tử Ngọc bị hai người giấy kéo lấy rồi ấn xuống đất.
Tôi thở phào một hơi, cũng may tối lường trước được sự việc nên đã sắp xếp từ đầu. Tử Ngọc đã không sao, tôi nhìn xuống tảng đá Thiên Hương Cư.
Ra đi.
Vừa nói xong, tôi lờ mờ thấy có một người hiện ra từ tảng đá bên dưới.
Nhưng Huyền Quân chẳng hề tỏ ra vui vẻ, ánh mắt lạnh lùng lướt qua cứ như thể muốn ăn tươi nuốt sống tôi vậy. Tôi chợt nghĩ, hôm nay hắn đến không phải để giúp mà là đến tìm tôi tính số chắc.
Tôi nhìn xung quanh một lượt, sau đó ngoảnh lại nhìn Huyền Quân, chẳng lẽ chỗ này là địa bàn của hắn sao?
Quay về ngay.
Long Đình giả bật cười một tiếng rồi lao tới, tôi đưa tay lên bấm chủ nhiếp hồn khiến gã hồn bay phách tán trong chớp mắt.
Xong xuôi tôi xoay người đi xuống tầng.
Ra khỏi tòa nhà, tôi quan sát xung quanh một lượt, sau đó lấy la bàn ra nhìn. Nơi âm khí của khu nhà nặng nhất là ở phía trong, tôi phải vào trong đó mới được.
Huyền Quân đúng là đạo sĩ, hắn vừa niệm xong chủ sát quỷ, toàn thân quỷ vương trước mặt giống như bị thứ gì đó xé rách. Hắn ta nằm dưới đất đau đớn quằn quại, chẳng bao lâu sau thì từ một quỷ vương chỉ còn lại đống tro tàn. Trước khi chết hắn còn gào hét rất lâu rồi sau đó mới hồn bay phách tán.
Nam quỷ đã chết nhưng gió âm xung quanh vẫn chưa tản đi, cảm giác dường như nơi này không những không trở nên yên bình mà ngược lại âm khí ngày càng nặng thêm.
Huyền Quân quay lại nhìn tôi, sắc mặt vô cùng khó coi. Tôi do dự chốc lát mới nói:
Cảm ơn anh đã giúp tôi!
Thiết nghĩ, nếu Huyền Quân không tới, tôi thực sự sẽ phải tốn công để xử lý nam quỷ, hắn đến thì đương nhiên tôi sẽ bớt phiền phức hơn nhiều. Ví dụ như hiện tại, tôi chỉ đứng nhìn Huyền Quân đánh mà chẳng cần làm gì, mọi chuyện trở nên dễ dàng hơn hắn, vì thế nên tôi mới cảm ơn.
Túm được tối, nam quỷ há mồm muốn cắn, tôi còn đang nghĩ phải làm thế nào thì đột nhiên bịch một tiếng, cá cơ thể hắn ta bị đánh văng ra xa.
Nam quỷ gào lên, hắn ta từ dưới đất đứng dậy quắc mắt tức giận nhìn tôi. Tôi ngoảnh nhìn xung quanh thì thấy Huyền Quân đang đứng cạnh mình.
Tôi sửng sốt khi nhìn thấy hắn, ánh mắt Huyền Quân lạnh lùng nhìn nam quỷ, tiếp đó hai tay kết ấn, một tấm phù nhiếp hồn xuất hiện trước mặt Huyền Quân rồi bay đi đánh thắng vào năm quỷ. Hắn ta bị đánh lùi về sau một bước, đầu óc choáng váng, sau đó quờ quạng bổ nhào vào Huyền Quân. Mười là phù nhiếp hồn cùng lúc xuất hiện trước mặt Huyền Quân đánh vào người nam quỷ khiến hắn ta phải lùi về sau mấy bước, cuối cùng liên tục gào hét.
Tôi quan sát Huyền Quân, rốt cuộc hắn vẫn lợi hại hơn tôi, nhưng nếu hắn không tới thì tôi nghĩ chưa chắc mình đã chịu thiệt. Tuy linh quang không có tác dụng với nam quỷ, nhưng tôi vẫn còn rất nhiều cách khác để đối phó với hắn ta, cần gì Huyền Quân phải chạy tới đây?
Trên gọi ngọc nữ, thu phục tà ma. Lên núi đá vỡ, lưng đeo ấn chương. Đầu đội hoa cải, chân đạp khôi cương, trải nâng lục giáp, phải giữ lục định. Trước có Hoàng Thần, sau có Việt Chương. Thần sự sát phạt,
không tránh hào cường, trước sát ác quỷ, sau trảm dạ quang. Thần nào không phục, quỷ nào dám làm? Mau mau tuân lệnh!
Ha ha!
Đám mây đen trên trời chặn dương khí lại, nam quý giãy giụa thoát ra khỏi tảng đá tiếp sau đó hút hết đảm quỷ xung quanh. Cả cơ thể hắn nhanh chóng phình to ra, hơn nữa làn da từ màu xanh chuyển thành màu đỏ.
Quỷ nhiếp thanh chớp mắt trở thành quỷ vương, chuyện này thật sự hiếm thấy. Tất cả những con quỷ chung quanh đều bị nam quỷ hút mất, cơ thể hắn ta thay đổi rất nhanh. Hắn trừng mắt lên giận dữ nhìn tôi rồi sau đó đột nhiên xông tới đây, tôi không kịp tránh nên suýt chút nữa thì bị thương.
Long Đình cảm thấy khó hiểu hỏi:
Tử Ngọc đầu?
Cậu ta không tới đây.
Trước khi đến đây tôi đã làm phép, sở di trời tối rồi mới tới, là bởi vì muốn giấu Bạch Tử Ngọc đi. Những thứ tôi đem theo đều là người giấy, nhưng người bình thường như Long Đình sẽ nhận ra đó là không phải người thật, thế nên để lừa lũ quỷ ở đây, tôi đã cố ý tăng cấp người giấy, vậy nên đến cả Long Đình cũng không nhận ra.
Anh ta nhận ra tôi đã thấm mệt, cộng với quần áo đều rách tả tơi, trông rất chật vật.
Long Đình không nói gì nhiều mà đưa tôi về.
Huyền Quân đứng ngoài xe, thấy tôi rời đi hắn mới biến mất.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.