Chương 222: Chân cẳng rất khỏe khoắn


Huyền Quân chẳng hề ôn chuyện với bạn cũ mà vừa gặp đã hỏi thắng. Người bạn cũ đó cũng rất hiểu tính cách hắn nên chẳng nh8iều lời mà đi thẳng vào vấn đề luôn:
Cậu tự xem thử đi, những thứ khác tôi không nói nữa.


Huyền Quân nhìn thoán3g qua hai người trước mặt, khẽ nhíu mày:
Kumanthong!

Mọi người bỗng cùng im lặng, trời đêm tối đen như mực, thậ9m chí còn nổi một trận gió lạnh, tôi cũng nhìn về phía người phụ nữ.
Kumanthong đã có từ lâu đời, bắt nguồn từ Th6ái Lan.

Vậy giờ chúng tôi phải làm gì đây?
Người chồng lộ vẻ lo âu.
Huyền Quân đáp:
Bình thường Phật bài đều được phân ra thành âm bài và dương bài, kumanthong cũng được phân loại thành Luang Pu và Achan. Kumanthong Achan được tạo thành từ tro cốt hay di thể của những đứa trẻ đã mất, tương đương với âm bài, còn kumanthong Luang Pu lại được làm từ đất lấy trong các ngôi mộ hay từ vách tường của chùa chiền. Cách dùng chúng không giống nhau nên cách làm cũng khác nhau. Nhưng có tính thế nào thì tôi cũng phải nhìn thấy nó rồi mới khẳng định nó được làm như thế nào, bấy giờ mới giải quyết vấn đề được.

Huyền Quân quay qua tôi:
Em có nhìn ra không?


Không nhìn ra được.
Hiện giờ Pháp Nhãn của tôi đã bị phong lại nên dù tôi có nhìn ra được cái gì thì cũng không biết được ngọn nguồn của nó.
Cũng trong thời gian đó, người vợ thường xuyên nằm mơ thấy Tiểu Đồng, Tiểu Đồng nói nó rất không vui, nó không muốn rời đi.
Hai vợ chồng cũng không để tâm, vẫn tiếp tục tìm người hữu duyên.
Vì vậy mà hai vợ chồng rất tức giận, đặc biệt là người vợ. Sau khi sảy thai, cô ấy còn mắng chửi suốt từ khi ở bệnh viện cho đến lúc về nhà.
Trong khi người vợ còn đang mắng chửi thì toàn bộ đèn trong nhà bỗng dưng nổ tung, người vợ bị dọa cho chết khiếp. Từ đó về sau, hai vợ chồng đều sinh lòng sợ hãi với con kumanthong, cũng càng muốn tiễn nó đi nhanh hơn.
Chúng tôi cũng có nhưng hầu hết là xuất hiện ở trên mạng, bình thường rất khó gặp.
Cũng có vài nơ5i sản xuất thứ này, lúc trước tôi đi tìm Huyền Quân đã từng thấy nó, nhưng cũng không xảy ra chuyện gì quá phiền phức.

Nhưng giờ chúng tôi cũng không biết nó đang ở đâu.
Người đàn ông tỏ vẻ bất đắc dĩ.
Huyền Quân nhìn sang tôi, tôi do dự chốc lát, cuối cùng chỉ đành giúp đỡ.
Huyền Quân vươn tay chạm nhẹ lên giữa trán tôi. Thấy hắn định giải phong ấn cho mình, tôi lập tức chặn tay hắn lại:
Không cần đầu, anh tự xem đi.

Nghe thể Huyền Quân mới bỏ tay xuống, nhìn cặp vợ chồng kia rồi xoay người nhìn về phía căn nhà sau lưng. Căn nhà này có vấn đề, nhưng vấn đề lại không hoàn toàn bắt nguồn từ căn nhà này.

Tìm một chỗ nói chuyện trước đã.
Huyền Quân xoay người, kéo tôi về hướng một chiếc xe đua hào nhoáng, Huyền Quân mở cửa rồi ngồi vào trong, bạn học cũ của hắn cũng đi theo sau. Mọi người đều đã lên xe, người đàn ông kia ôm lấy người phụ nữ bên cạnh mình, cô ấy còn đang run rẩy không thôi, rõ ràng là rất sợ hãi.
Huyền Quân hỏi:
Hai người kể lại những chuyện đã xảy ra đi.

Lúc kể lại câu chuyện này, cô vợ còn sợ đến mức vùi sâu vào lòng chồng mình, cô ấy cắn môi, nước mắt chảy ròng ròng. Bạn học của Huyền Quân nói:
Mấy hôm trước bọn họ kể với tôi, tôi nhớ ngay đến cậu. Cậu đã đến thì chắc hẳn bọn họ không sao rồi.

Huyền Quân nhìn người phụ nữ
Tiễn nó đến Thái Lan rồi ư?

Đôi nam nữa kia vừa nghe Huyền Quân nói đến kumanthong thì như thấy được hi vọng, vô cùng kích động.

Đại sư của chúng tôi với.
Người phụ nữ không kìm được mà bắt đầu khóc.
Thỉnh thoảng tính quẻ thì quý nhãn và tuệ nhãn mới được mở ra một chút, nhưng linh tính cũng chỉ có hiệu quả tạm thời, lúc nãy tôi đã dùng hết ở chỗ cha của quỷ áo đỏ rồi, giờ muốn xem cho ra thì quả thực là làm khó tối.
Dù tôi có một chết cũng chẳng nhìn ra được đầu!
Huyền Quân bảo người phụ nữ đi ngủ trước, còn tôi sẽ nắm tay người phụ nữ để cùng đi vào giấc mơ với cô ấy. Chỉ một lát sau tôi đã thiếp đi ngủ, tiến vào trong giấc mộng của người phụ nữ. Có một cô gái đang say ngủ trong căn phòng của biệt thự lớn, cánh cửa phòng ngủ kétttt' một tiếng từ từ mở ra, một con búp bê sứ màu trắng bước từ ngoài vào.
Búp bê sử có một cặp mắt to rất đẹp, nó hơi ngập ngừng một lát rồi sau đó mới đứng ở cửa gọi người phụ nữ:
Mẹ ơi!

Mãi cho đến không lâu sau đó người vợ mang thai, người chồng nói vợ đang mang thai mà trong nhà có kumanthong sẽ ảnh hưởng không tốt đến đứa nhỏ, chi bằng tiền nó đi.
Thể là hai vợ chồng cũng bắt đầu tìm kiếm người có thể kết duyên.
Vì kiêng dè chuyện lúc trước, lại thêm chuyện mãi chẳng có con khiến hai vợ chồng thấp thỏm lo âu. Mãi đến cách đây không lâu, người vợ đến chùa cầu con, cuối cùng cũng có tin vui. Chuyện này khiến hai vợ chồng rất vui sướng.
Vốn tưởng mọi chuyện đều đã qua, cuộc sống tốt đẹp rốt cuộc cũng đến, nhưng không ngờ nửa tháng trước, người vợ nằm mơ thấy Tiểu Đồng, hơn nữa sau đó Tiểu Đồng còn nhiều lần xuất hiện, còn nói nó rất nhớ mẹ, bấy giờ hai vợ chồng mới thực sự kinh hãi.
Mới đầu hai vợ chồng thấy hơi sợ, nhưng sau đó lại không sợ nữa. Tuy nhiên trong lòng bọn họ đều hiểu rõ, Tiểu Đồng đang có mặt ở quanh đây.
Nhưng mà Tiểu Đồng không làm hại bọn họ nên hai người cũng chẳng mấy bận tâm.
Người vợ tìm đến cửa tiệm bán kumanthong cho bọn họ trước kia, mong ông chủ có thể thu lại giúp, nhưng ông chủ lại nói con búp bê này không phải muốn thu là thu được. Hai vợ chồng bị ép không biết làm sao, chỉ đành đi khắp nơi, mong có thể tìm được người giải quyết chuyện này. Sau đó hai vợ chồng bọn họ bỏ ra một khoản tiền lớn, đi một chuyển đến Thái Lan, tìm một đại sư người Thái Lan mới tiến được kumanthong đi. Lúc này bọn họ mới có thể sống những ngày tháng yên bình.
Nhưng chuyện đã qua hai năm rồi mà người vợ vẫn chưa mang thai lại, lúc nào hai vợ chồng cũng mong có được một đứa con.
Khi người vợ mang thai được hai tháng, cô ấy nằm mơ thấy trong lúc mình đang chơi với Tiểu Đồng thì bị nó đẩy một cái, người vợ ngã xuống đất, bụng cô ấy bắt đầu truyền đến những cơn đau đớn, máu chảy ra rất nhiều.
Mà người chồng đang ngủ bên cạnh cũng giật mình tỉnh lại, phát hiện trên giường toàn là máu. Hai vợ chồng vội chạy đến bệnh viện, nhưng đứa nhỏ đã không còn nữa rồi.
Lúc đó bạn của người vợ có khuyên không nên thỉnh kumanthong về đâu, nhưng người vợ lại như bị quỷ ám, có nói gì cũng nhất quyết phải thỉnh về, thể là con kumanthong đó được cô ấy mang về nhà. Sau khi kumanthong được thỉnh về, hai vợ chồng cũng chẳng cảm thấy gì, có lẽ là sự thờ ơ của người chồng đã khiến cho kumanthong không vui, cho nên đêm đó người vợ mơ thấy một đứa bé năm, sáu tuổi hỏi cô ấy có phải là cha không thích nó hay không.
Người vợ đáp không phải như vậy đâu, còn đặt tên cho nó là Tiểu Đồng nữa. Sau khi cô vợ thức dậy thì kể chuyện này với người chồng, nhưng chồng cô ấy lại cảm thấy cô ấy đang gạt mình. Sau đó trong nhà xảy ra đủ các loại chuyện, có lúc thì bóng đèn không hiểu sao lại tự động bật lên hoặc tắt đi, có lúc thì là ti vi tự động mở rồi đổi kênh, có khi đồ đạc trong nhà còn tự di chuyển.
Hai người vừa vào trong nhằm trúng một tượng búp bê sứ trắng trẻo mập mạp, người vợ thấy dáng vẻ con búp bê này vô cùng đáng yêu nên hỏi ngay đây là gì.
Ông chủ giới thiệu con búp bê này gọi là kumanthong, còn nói nếu thỉnh nó về thì chỉ cần cung phụng đúng cách là nó sẽ mang lại rất nhiều điều tốt.

Hai vợ chồng chúng tôi đích thân tiến nó.
Người chồng đáp.
Huyền Quân bấm quẻ xong, nói:
Vậy chắc hẳn là về nước rồi, có chủ mới đã thỉnh nó về, nhưng nó vẫn luôn nhớ đến hai người, lại vừa hay vợ anh có thai nên nó mới tìm đến cửa.

Người phụ nữ nhìn người đàn ông, cuối cùng anh ta lên tiếng kể cho chúng tôi những chuyện mình gặp phải.
Theo như lời người đàn ông kể chuyện này phải tính từ khi vợ anh ta ra ngoài với bạn vào hai năm trước, lúc hai người đang đi dạo phố thì bắt gặp một cửa tiệm bán Phật bài.
Người phụ nữ mơ màng tỉnh lại, cô ấy xoay người thầy búp bê sứ đứng ở trước cửa cũng chẳng ngạc nhiên, nói đúng ra thì búp bê sứ ở trong mắt cô ấy chỉ là một đứa nhỏ. Chỉ có chúng tôi mới nhìn được chân thân của kumanthong trong giấc mộng, còn người bình thường đều sẽ bị nó mê hoặc.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Trấn Hồn Quan.