Chương 228: Kim quang hộ thể


Trở lại hiện thực, tôi tỉnh dậy không thấy Huyền Quân đầu nên chuẩn bị về nhà, mặc dù chỉ có hai ngày nhưng chân tôi cũng 8hồi phục rất nhanh, không những khỏi rồi mà ngay cả vết sẹo cũng không còn.

Vừa bước ra khỏi cửa tôi nghe thấy tầ3ng dưới có tiếng phụ nữ đang khóc nỉ non, tôi nhìn xuống, là vợ chưa cưới của hắn đang ở đó, tôi vừa trông thấy cô ta thậ9t sự giống như kẻ thứ ba gặp phải chính thất, lập tức quay người muốn trốn đi.

Nhưng không chờ tôi kịp trốn đã ng6he thấy tiếng Huyền Quân gọi:
Xuống đây!


Cứ coi là vậy đi, cô đưa tôi vài nghìn tệ, tôi sẽ giải quyết chuyện này giúp cô.
Nói xong tôi liếc nhìn khuôn mặt u ám của Huyền Quân, hắn chỉ mong sao cắt đứt quan hệ với Vợ chưa cưới, nhưng lại bị tôi làm rồi lên, đương nhiên không vui chút nào.
Còn tôi thì lo mình làm lỡ dở hôn nhân của cô gái ngốc này. Nhưng tôi cũng rất mâu thuẫn, cô ta gả cho loại người như Huyền Quân, có chắc là không lầm lỡ không?

Cô? Cô có bản lĩnh gì chứ?
Đương nhiên cô vợ chưa cưới không tin tối, nhìn dáng vẻ cô ta, tôi lại muốn quay người bỏ đi, nhưng cảm thấy đã mở lời rồi, cũng không hay lắm, giống như mắc nợ cô ta vậy.
Nghe tôi nói xong, cô vợ chưa cưới buồn rầu kể:
Một thời gian trước tôi có ra nước ngoài, gặp được một người, hắn ta nói tôi xinh đẹp, chúng tôi cùng dùng bữa một lần, vốn dĩ tôi trông bề ngoài hắn ta là người rất tốt, nói chuyện làm việc cũng rất nho nhã, nhưng không ngờ hắn lại là kẻ xấu, tôi mơ thấy tối nào hắn cũng đến nhà tôi, còn ngồi ở cạnh bàn ăn, tay cầm dao nĩa chờ ăn thịt tôi, còn tôi nằm trên bàn không mặc gì cả, hắn cười xấu xa còn muốn ăn sashimi tôi nữa.

Cô Vợ chưa cưới có vẻ sợ hãi thật sự, cô ta vừa run vừa kể lại.
Tôi đi tới phía trước, cẩn thận nhìn kỹ gương mặt cô ta, gương mặt này đúng là có chút không ổn, nhưng tôi lại không nhìn ra được chuyện gì.

Không có, từ trước đến giờ em chưa từng đến những chỗ đó, anh cũng biết em nhát gan thế nào mà!
Cô vợ chưa cưới đầy tủi thân, lau nước mắt, khuôn mặt trông như con mèo hoa.
Cô đi rửa mặt đi, để tôi bói cho cô một quẻ.

Nói xong tôi đặt balo xuống, chuẩn bị quẻ bói.
Cô vợ chưa cưới hỏi:
Cô còn biết bói toán à?


...
Huyền Quân xua tay:
Có thể giúp cô, nhưng từ giờ không nhắc đến hôn ước nữa, chúng ta không nợ nần gì nhau.

Huyền Quân nói vậy khiến tôi cảm thấy khinh thường, một kẻ không biết xấu hổ như vậy sao vẫn còn sống được chứ?
Đời người chính là vì sự sống, sao tôi lại không thể sống được chứ, sao tâm địa giáo sư Ly lại ác độc như vậy?

Huyền Quân quay sang hỏi tôi, tôi đành mỉm cười nhìn qua chỗ cô vợ chưa cưới:
Cô không cần vạch ra giới hạn với hắn, tôi giúp cô, như vậy hai người cũng không cần phải không thiếu nợ nhau nữa!

Cô ư?
Cô vợ chưa cưới nhướn mi trừng mắt nhìn tôi, vẻ mặt khinh thường, tôi thật sự không còn gì để nói, rất nhiều chuyện chính là như vậy, thật sự làm phúc phải tội!
Nếu cô không đồng ý thì coi như tôi chưa nói gì.
Tôi chuẩn bị rời đi, cô vợ chưa cưới lại đắn đo:
Cô đứng lại đó, nói đi, cô muốn gì?

Tôi tìm kiếm một lúc lâu mới mở mắt nhìn cô ta:
Việc cô nằm mơ đó đã xảy ra bao lâu rồi?

Cô vợ chưa cưới ngẫm nghĩ:
Cũng vài lần, từ lúc gặp người đó thì bắt đầu như vậy, để xác định xem đối phương có phải muốn hại tôi hay không tôi đã gọi điện cho hắn, nhưng hắn đã quên mất tôi là ai rồi, tôi cũng không biết sao lại vậy.
Tôi nhìn Huyền Quân:
Tôi không thấy thứ gì, kể cả mở Tâm Nhãn cũng không thấy.


Tôi cũng không thấy được.
Huyền Quân cũng không nhìn thấy ư?
Vậy phải làm thế nào?
Cô vợ chưa cưới khóc lóc không ngừng, cô ta cũng quên mất chúng tôi là tình địch, lao vào lòng tôi khóc thút thít.

Ừm.

Cô vợ chưa cưới buồn rầu nói:
Vẫn là cô tốt hơn!

..
Tôi thật không còn lời nào để nói, đành kéo cô ta ngồi xuống hỏi thêm vài chuyện nữa.
Tôi hỏi cô ta sao mơ thấy mấy lần rồi mà không tìm Huyền Quân, giờ mới tới.
Cô vợ chưa cưới cũng không phải chưa tìm đến, trước đó đã tìm tới rồi nhưng Huyền Quân đóng cửa không gặp, cô ta lại đi tìm tôi gây chuyện nên mới kéo dài đến bây giờ.
Lúc trước cảm thấy đó chỉ là ác mộng, tỉnh lại thì không sao nữa, nhưng tối qua cô ta kể mơ thấy người đàn ông đó cắt một miếng thịt trên đùi cô ta ra để ăn, buổi sáng khi tỉnh dậy cô ta phát hiện trên giường có máu, không chỉ trên giường mà trên đùi cô ta cũng có vết tích do dao cứa, nói xong cô vợ chưa cưới đưa chân cho tôi xem, quả thật chỗ đó bị băng bó, nhưng cô ta nhanh chóng tháo ra, bên trong là một lỗ hổng.
Huyền Quân chau mày:
Có phải cô đã đi đến nơi nào có mồ mả không?

Tôi đưa tay ấn lên trán cô ta, nhắm mắt cẩn thận lắng nghe.
Khi ngũ quan mở ra, trước mắt tôi là một khoảng đục ngầu, tôi tự hỏi đây là đâu.
Cô vợ chưa cưới toàn thân run rẩy, cắn môi bật khóc nức nở.

Biết chút ít, mau đi rửa mặt đi đã.


Huyền Quân, em đi tắm, anh có quần áo không cho em mượn.
Cô Vợ chưa cưới nũng nịu nói, Huyền Quân đưa cô ta đi lấy đồ, bọn họ đi rồi tôi mới bắt đầu bốc quẻ.
Liên tiếp ba lần đều là quẻ nhân duyên, hơn nữa còn là nhân duyên mấy đời nổi tiếp.
Lúc này tôi mới đeo balo của mình lên đi xuống dưới tầng, Huyền Quân n5hìn thấy tôi đeo theo balo, sắc mắt khó chịu, tôi lập tức giải thích:
Cảm ơn giáo sư Trương đã chăm sóc cho tôi hai ngày qua, bây giờ tôi cũng nên về nhà thôi.


Sao cô lại ở đây?
Người phụ nữ kia bật khóc, kẻ mắt cũng nhòe đi hết.

Tôi có việc nghiêm túc.
Tôi nói ra ba chữ việc nghiêm túc mà muốn cắn luôn lưỡi của mình. Cô vợ chưa cưới lạnh lùng liếc nhìn tôi rồi quay sang Huyền Quân, lại khóc nức nở hỏi:
Phải làm sao đây?

Cơ thể tôi mỏng manh, cô ta lại là kiểu người ngực tấn công mông phòng thủ, cô ta vừa lao vào, suýt chút nữa tôi bị đụng vô tường.

Cô đừng khóc nữa.
Tôi đẩy cô ta ra, nhìn mặt đối phương nói:
Cô đừng khóc nữa, khóc cũng vô ích, hắn cũng không đi đâu.

Vậy cô mau nghĩ cách gì đi, muốn nhìn thấy tôi chết sao?
Cô vợ chưa cưới bắt đầu nóng nảy, tôi thật sự có chút bất lực, hình như mình đã sai rồi.
Tôi lấy một lá bùa bình an đưa cho cô ta:
Cô cầm cái này trước đã, tối nay tôi tới chỗ cô, xem xem hắn là thứ gì.

Thật không?

Tôi định đi, cô vợ chưa cưới vội vàng đuổi theo kéo tôi lại, tôi bị cô ta đẩy sang một bên, chặn cửa.

Có phải cô thấy tôi có tiền, muốn lừa tiền đúng không?
Cô vợ chưa cưới khoanh tay hỏi tôi.
Tôi nhìn lại cô ta, một cô gái nhà giàu ngốc nghếch.
Vì thế tôi mới nói:
Nếu tôi không làm được, tôi sẽ rút lui, không dây dưa với giáo sư Trương nữa.

..
Huyền Quân nhìn tôi càng lúc càng không vui, khó chịu như muốn ăn thịt người, ý tôi là bộ dạng đó rất khó coi.
Bây giờ tới cô vợ chưa cưới khó chịu, lắc đầu bảo:
Thế thì cô nói rõ đấy nhé, nếu cô không làm được mà còn ở bên cạnh Huyền Quân, ra đường sẽ bị té vỡ đầu, đến trong mơ cũng là ăn mày.

Tôi nhìn Huyền Quân, lại cảm thấy hắn có thể lấy được cô gái ngốc tốt thế này có khi lại là diễm phúc của hắn. Vẻ mặt Huyền Quân vô cùng khó coi.
Cô nói chuyện của cô đi xem nào, làm xong tôi sẽ đi, làm không xong tôi cũng rút lui, quyết không chậm trễ.

Tôi cảm thấy kỳ lạ, đã là quẻ nhân duyên, tại sao lại ăn thịt người ta?

Huyền Quân đi tới, ngồi xuống trước mặt xem mai rùa của tôi.
Gỗ khắc?
Huyền Quân thấy lạ, hắn muốn xem nhưng tôi nhanh tay thu lại.

Huyền Quần tò mò hỏi:
Em tự mình khắc à?

Lộc sư huynh khắc, Lão Mã có một cái, nhưng tôi không nỡ dùng nên cất đi rồi, anh ấy sợ tôi buông tay nên đã khắc cho tôi một cái giống hệt.



Lão Mã là gì của em?
Huyền Quân hỏi, tôi mới nhớ Huyền Quân này không phải Huyền Quân kia, rất nhiều chuyện hắn không biết.


Là sư phụ của tôi, Lộc sư huynh là một con hươu, là sư huynh của tôi.

Sự huynh của em là yêu tinh, còn có thể điêu khắc?

Sư huynh của tôi không phải yêu tinh, là địa tiên! Hiện giờ anh ấy đã có đất phong, đứng vào hàng tiên rồi!

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Trấn Hồn Quan.