Chương 231: Nhân quả ba đời


Căn phòng sạch sẽ đến mức khiến người ta khó mà hình dung, không hề có bất cứ thay đổi nào.

Tôi tìm từ tầng trên xuống đến tầng dưới, rồi8 lại đi một vòng tầng dưới tìm khắp nơi. đây chẳng có gì cả, nhưng tôi lại cứ luôn có cảm giác, có thứ gì đó vừa tiến vào nơi này.


Cẩn 3thận!
Bên tai truyền tới giọng nói của Huyền Quân, tôi đi đến bên cửa rồi nhìn ra ngoài thì thấy hắn đứng lặng im không nhúc nhích, cả tên có k9im quang hộ thể kia cũng vậy. Còn đang chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì tôi cảm giác có tiếng gì đó lạch cạch, tôi ngoảnh lại nhìn về phía đầu cầu6 thang, âm thanh phát ra từ đó. Cất bước đến bên cầu thang, một đồng tiền rơi xuống. Đồng tiền lăn đến chân, tôi cúi xuống nhặt nó lên, hóa ra l5ại là một đồng tiền vàng ròng. Cầm lên ngắm nghía, tôi cảm thấy thứ kia đã đi lên tầng nên lập tức kết ấn ở mi tâm, tiếp đó niệm chú thanh tâm:
Đại đạo vô hình, sinh ra thiên địa, đại đạo vô tình, vận hành nhật nguyệt, đại đạo...

Thật sự tôi chưa từng nghe nói Kim Thiềm nhả ra tiền, nó có thể tạo ra tiền ư?
Lưu Ly còn không thèm ăn bữa sáng mà đã đưa tôi và Huyền Quân về nhà mình, vừa vào trong nhà đã dẫn chúng tôi đi đến bên quầy bar, sau đó lấy con Kim Thiềm của cô ta cho hai chúng tôi xem. Đó thực sự là một pho tượng cóc vàng to lớn, ước chừng cũng phải hơn nửa mét, hiên ngang hùng dũng nằm trên bàn, nhưng cái đĩa đặt dưới miệng con Kim Thiềm chẳng phải chính là một đống tiền hay sao?
Tôi đưa tay cầm lên một đồng, nó giống hệt với đồng rơi ở nhà Huyền Quân. Tôi quay sang nhìn, Huyền Quân cầm lấy đồng tiền quan sát một hồi, sau đó hắn nhìn con Kim Thiềm rồi hỏi lại lịch của nó, Lưu Ly mới kể con Kim Thiềm này là do trước đây cô ta tốn mất mấy triệu thỉnh từ bên ngoài về.
Tôi quay lại chạy theo Huyền Quân, hắn đang tính nhân quả ba đời. Tôi đến bên cạnh hắn, bàn tay hằn buông xuống, tôi hỏi:
Anh tính được rồi?


Lưu Ly có một mối nợ tình, nó đến tìm cô ta rồi!
Nghe Huyền Quân nói như vậy, tôi tỏ vẻ khó hiểu.

Nếu là nợ tình thì động dao muốn ăn thịt làm gì? Trực tiếp lấy về làm vợ chẳng phải tốt hơn sao?
Huyền Quân xoay lại nhìn tôi:
Cô đã từng nghe qua câu cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga chưa?
Tôi sững sờ hồi lâu mới đáp:
Tương truyền tiên giới có một con Thiên Nga xinh đẹp vô cùng, mỗi ngày đều bay lượn trên những tầng mây, thu hút được rất nhiều sự yêu thích. Rồi một ngày Cóc nhìn thấy Thiên Nga, từ đấy nảy sinh lòng mến mộ.
Đến sáng Lưu Ly mới tỉnh lại, tôi đưa cô ta xem mấy đồng tiền kia, cô ta cũng rất kinh ngạc, sờ mấy đồng tiền còn nói:
Cô không nhìn nhầm chứ không phải đào lên từ dưới đất, chả lẽ là rơi từ trên trời xuống?


...
Đúng là Lưu Ly vẫn rất lạc quan. Thế nhưng, cô ta cầm ngắm đồng tiền cả buổi rồi mới kinh ngạc thốt lên:
Tôi đã từng thấy chúng rồi.


...
Cả tôi và Huyền Quân đều rất bất ngờ, lúc này cô ta mới nói, thứ mà con Kim Thiềm trong nhà cô ta nhả ra chính là những đồng tiền này.
Huyền Quân cất tiếng:
Nếu cô đã không muốn phong ấn lại thì thôi!

Nói xong hắn quay bước đi ra ngoài, tôi cũng theo sau.
Tôi ngoái lại nhìn Lưu Ly, cô ta nằm nhoài lên trên con Kim Thiêm, mặt cọ lên nó, nói:
Mày yên tâm, không ai có thể làm hại mày được!
Nhìn pho tượng đó, tuy con Kim Thiềm không có vấn đề gì, nhưng đó lại cũng là vấn đề lớn nhất.
Cóc tu hành nghìn năm cuối cùng cũng tu thành người, sau đó hắn ta đi tìm Thiên Nga để bày tỏ tình cảm, nhưng Thiên Nga lại không thích hắn mà lại thích Tiên Quân.
Mỗi ngày Cóc đều ngóng chờ từ xa, đợi một ngày Thiên Nga sẽ thích hắn, nhưng đã đợi mấy trăm năm mà Thiên Nga vẫn không thích Cóc.
Sau ngày Thiên Nga gặp nạn, rơi từ tầng mây xuống nhân gian, Cóc từ bỏ tiên cốt để hạ phàm mới có thể bảo vệ được Thiên Nga. Thiên Nga muốn trở về tiên giới, Cóc đã đưa cô ta về Giao Trì xin thuốc.
Huyền Quân đáp:
Không phải nó, nhưng cũng là một đồng tiền giống nhau, xem ra cũng có liên quan đến nó, phong ấn lại thôi!
Lưu Ly có vẻ không vui lắm, cô ta ôm lấy con Kim Thiềm nói:
Tốt xấu gì thì nó cũng là thần giữ của của tôi, anh không thể nói phong ấn là phong ấn được, huống chi chẳng phải anh đã nói là không phải nó hay sao?

Lưu Ly đúng là Lưu Ly, sự tốt bụng của cô ta quả nhiên không phụ lòng bản thân. Chỉ là xui xẻo gặp phải Huyền Quân thôi.
Tôi đang chuẩn bị rời đi thì bỗng cảm thấy có chút quái dị nên ngoảnh lại nhìn con Kim Thiềm, rõ ràng Huyền Quân cũng phát hiện ra, hắn cũng đang nhìn nó, còn Lưu Ly thì lại không biết đã xảy ra chuyện gì.
Tôi đi xem Lưu Ly, cả đêm không thể nghỉ ngơi.
Huyền Quân hỏi tôi sao lại khỏi nhanh vậy, tôi không giải thích được nên cũng không đáp lại.
Huyền Quân giận, hắn nói đợi khi Lưu Ly không có việc gì nữa thì sẽ tính sổ với tôi sau.
Vương Mẫu thấy được sự si tình của Cóc bèn đưa linh đan cho hắn, sau khi Thiên Nga ăn linh đan đã có thể quay về thiên giới. Sau này Cóc chỉ đành ngắm nhìn từ xa, mà Thiên Nga cũng tìm được người mình thích, từ đó không còn hỏi han đến Cóc nữa, hoàn toàn quên hết mọi chuyện.
Cóc đau lòng hóa thân thành Kim Thiềm, chỉ biết đến tiền mà không thèm quan tâm đến người khác!

Tôi thở dài:
Tình yêu trên thế gian này vốn là như vậy, Thiên Nga theo đuổi tình yêu không có gì sai, Cóc một lòng vì tình cũng đúng, sai ở chỗ là gặp không đúng người.

Không lâu sau tôi nhìn thấy một cái bóng màu vàng đi đến căn phòng Lưu Ly ở, sau đó tôi tiện tay ném đồng tiền về phía đó rồi nhanh chóng đi lên tầng. Dường như thử kia không ngờ tôi sẽ đánh nó, nhoảng cái chạy mất, nhưng nó vừa chạy thì dưới đất rơi lạch cạch từng đồng tiền vàng.
Bấy giờ Huyền Quân cũng đi từ ngoài vào, còn tôi thì vẫn đang ngơ ngác nhìn mấy trăm đồng tiền vàng dưới đất. Cúi xuống nhặt lên một đồng, tôi xác nhận đó là vàng nguyên chất, sau đó mới nhìn về phía Huyền Quân đang đi tới.
Tôi đang định nói, anh xem tài vận của người ta có vượng hay không, tiền vàng thành tinh tìm đến tận cửa luôn rồi. Nhưng sắc mặt Huyền Quân trông rất nghiêm trọng, hắn cầm một đồng tiền lên nhìn rồi nói:
Đây không phải là tiền vàng thành tinh, mà chỉ là pháp khí của cái thứ kia thôi!

...
Tôi trầm mặc, mình vẫn còn non lắm, chưa từng nghe tới thứ gì có thể mang một đống tiền ra ngoài, dù là pháp khí thì cũng nhiều quá rồi đó!
Nghe bảo mấy triệu tôi cũng không thấy ngạc nhiên, người như tôi có thể hiểu được độ hào phóng của Lưu Ly. Trước đây tôi cứ nghĩ kiểu như Quý Mạt Dương mới là người có tiền, anh ấy mới là hào phóng, nhưng giờ nghĩ lại nếu đem ra so sánh với Lưu Ly thì chút tiền kia của Quý Mạt Dương chẳng đáng là bao.
Tôi và Huyền Quân quan sát con Kim Thiềm thì phát hiện bản thân nó không có vấn đề gì, chẳng qua cũng chỉ là một pho tượng Kim Thiềm cầu tài, nói thẳng ra là chưa khai quang, trong thời gian dài như vậy đến chút linh tính cũng không có.

Sao rồi?
Lưu Ly hỏi.

Kẻ sai là Thiên Nga!
Huyền Quân khẳng định chắc nịch, nhìn vẻ mặt của hắn, tôi chẳng thể nói gì hơn.

Hắn nói:
Thiên Nga không nên lên trời, không nên lừa lấy linh dược, là cô ta thiếu nợ Cóc!


Tôi nhìn Huyền Quân hỏi:
Vậy bây giờ phải làm thế nào?


Huyền Quân đáp:
Cô bảo Lưu Ly gọi điện cho người mà cô ta từng gặp, chúng ta gặp hắn xem sao.


Tôi đi tìm Lưu Ly, cô ta nghe tôi nói sẽ không làm gì Kim Thiềm cả bèn vội vã đi gọi điện thoại, người kia vừa hay ở gần đây nên hắn ta đồng ý gặp mặt, sau đó sẽ đến chỗ Lưu Ly.

Chúng tôi gặp nhau, người đó thực sự trông cực kỳ đẹp trai, cả người toát ra vẻ phong lưu phóng khoáng. Tôi nhìn một hồi cảm thấy rất ngạc nhiên, đây chính là Cóc ư? Người kia ngồi xuống, tiếp đó nhìn một lượt căn biệt thự của Lưu Ly, vừa nhìn đã thấy anh ta là người có thân phận không tầm thường, bộ đồ đang mặc cùng khí chất trên người hoàn toàn khác so với người bình thường.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Trấn Hồn Quan.