Chương 279: Tiền mua mạng


Tử Du mãi không đứng lên, làm tôi bị đè muốn ngạt thở. Cũng may phía sau là sofa, chứ nếu là đất bằng mà hai người bọn họ đè như thế, chắc tôi khô8ng chết cũng nửa tàn phế mất.

Long Đình cũng rất lo lắng nhìn Tử Du:
Cậu không sao chứ?


Bấy giờ, Tử Du mới xấu hổ đứng dậy và ké3o tôi lên. Nhưng anh ta kéo cái kiểu kỳ lạ quá, lại xách nách tôi lên như ôm trẻ con vậy.
Tử Du xuống xe giới thiệu:
Đây là nơi tôi sống khi còn nhỏ. Bên kia thì ngày trước là nhà Long Đình, họ sống ở đây hơn một năm rồi chuyển đi.
Nhưng bây giờ khu này đều là của tôi rồi. Tôi vốn định xây cả khu thành khu dân cư, nhưng hiện tại phòng ốc nội thành đang bão hòa, công ty chúng tôi đang cân nhắc xem trong khoảng thời gian kế tiếp nên khai thác làm gì.
Nhưng tại tôi vẫn thấy tiếc, cho nên mới còn bỏ trống.

Long Đình quay đầu nhìn tôi, tôi xoay người đi ra ngoài bảo:
Ra ngoài đi.

Long Đình và Tử Du rất nghe lời, đều theo tôi ra.
Sau khi tất cả ra ngoài hết, tôi vẽ một bùa Trấn Hồn trên cửa lớn. Bỗng cửa lớn uỳnh một tiếng, có thứ gì đó đang huých cửa tông ra, nhưng bùa Trấn Hồn của tôi đâu phải là thử nó có thể phá được.
Tôi liếc nhìn tiểu quỷ vẫn đang ra sức tông cửa trên tầng, xoay người rời khỏi khu biệt thự.
Người của Tử Du đến đón cả bọn, anh ta đưa chúng tôi đến những chỗ đã nói lúc trước. Để tiết kiệm thời gian, tôi kiểm tra qua những nơi mà Tử Du từng sống, nhưng đều không phát hiện ra có gì không ổn, duy chỉ có ngôi nhà cũ của anh ta.
Nhà cũ của Tử Du nằm ở vùng ngoại ô, xung quanh căn nhà không ổn lắm, có thể bị phá dỡ bất cứ lúc nào.
Việc này có liên quan đến linh hồn của chúng khi còn sống. Trước khi ra đời, con người ở trong cơ thể mẹ, cũng tức là đang được tinh lọc. Cho dù người mẹ không tốt được đến đâu, nhưng trong thời gian mang thai, đa phần thai giáo tốt thì tính tình đứa bé sẽ nhu hòa, nhu hòa thì linh tính sẽ cao.
Và khoảng thời gian sau khi ra đời, đứa bé lại được chăm bẵm trong thế giới của gia đình, đứa bé như vậy, rất thuần khiết. Mà căn nguyên của của linh tính, chính là sự thuần khiết.
Tuổi tác của tiểu quỷ này cũng không phải nhỏ so với đa số tiểu quỷ. Nếu nhỏ hơn chút nữa, thì sẽ càng lợi hại.

Dù có là sở thích thì cũng quá ngạc nhiên,

Nhưng làm sao nó có sức mạnh như vậy được?
Long Đình vẫn không thông, tôi đành bực bội liếc anh ta một cái.

Tuy nhỏ, nhưng mà rất có linh tính. Hơn nữa, tiểu quỷ chưa trải sự đời, lúc chết vẫn là đứa trẻ ngây ngô, còn bé thì người lớn giảng giải cái gì cũng đầu hiểu được. Mà nó còn nhỏ như vậy đã chết, vốn không hiểu lý lẽ gì sất, chết rồi lại không giống những bạn nhỏ khác, chắc chắn nó sẽ tức giận và thắc mắc vì sao người phải xa mẹ là nó, mà không phải người khác.

Hai người nói gì vậy?
Tử Du không nhìn thấy, chỉ có thể sốt ruột.
Tôi thấy Long Đình đã hiểu nên không nhiều lời nữa.

Chúng ta đến nhà anh trước xem sao đã.


Khai thác đi, mở mang khai phá sẽ có nhiều người, không đến mức nặng âm khí. Một vùng đất rộng như vậy lại không có người ở, khác gì đang chờ rước họa?
Nếu anh nhiều tiền không có chỗ tiêu thì xây một trường học, dương khí của tụi nhỏ vượng, sẽ đem đến vận may cho anh!

Tôi hiểu rồi!
Tử Du rất dễ tính, tôi nói gì anh ta cũng đồng ý.
Bình thường cũng đừng tin lời mấy ông thầy dởm, họ sẽ khiến anh tang gia bại sản đấy. Có vài thứ, tin thì là có, mà không tin thì là không, cây ngay không sợ chết đứng, nửa đêm cũng chẳng sợ quỷ gõ cửa.

Thầy nói gì thế, tôi không hiểu.
Tử Du rất thông minh, nhưng đôi khi cũng bảo thủ.
Anh ta tin Long Đình, nên cũng tin tưởng tôi.

Chúng ta đi coi thử xem sao.
Tôi thấy hơi rầu não, nhiều nơi như thể đi từng chỗ một cũng mất kha khá thời gian, mà tôi chung quy cũng chỉ là một người, trong thời gian ngắn đi liền tù tì như thể cũng sẽ mệt mỏi.
Trước khi đi, tôi liếc nhìn lên lầu, đang chuẩn bị đi ra cửa thì sau lưng có tiếng gió như thể thứ gì đó đang bay đến. Lúc tôi xoay người, bình hoa trên tầng rơi thẳng xuống, Tử Du ở gần, ôm lấy tôi từ đằng sau. Bình hoa bụp một tiếng, vỡ tan.
Long Đình lập tức đi lên tầng, nhưng tôi không để anh ta lên mà quát gọi lại.
Một khi bạn đã sinh, thì cũng là lúc ác ra đời. Nếu như sa vào quỹ đạo, thì sao quay đầu được nữa.
Vậy cho nên trong giới quỷ, loại khó đối phó nhất chính là tiểu quỷ.
Tiểu quỷ oán hận nặng, linh tính cũng cao.

Ác hay không chưa đề cập tới, nhưng năng lực của quỷ không liên quan đến lớn hay nhỏ cả. Sau này, anh sẽ còn gặp những tiểu quỷ ghê gớm hơn nữa kìa.
Như Hồng Nhi chẳng hạn.
Long Đình, anh phải nhớ kỹ, tiểu quỷ khó chơi!
Tôi hơi bất lực, cũng không phải ngộ tính của Long Đình không cao, mà ngược lại, so với những người khác thì ngộ tính của anh ta thuộc loại rất khả rồi.
Nhưng dù gì Long Đình cũng là người làm ăn, hơn nữa lần này gặp lại, tôi thấy mặt mũi anh ta hồng hào, mi tâm có hồng quang cho không hết, chứng tỏ gần đây anh ta thời đến cản không kịp, gia tài đã tăng hơn trước gấp trăm lần rồi.
Ngẫm lại, một lãnh đạo tập đoàn không lo việc làm ăn buôn bán, lại theo một đạo sĩ nho nhỏ như tôi đi tiêu tai giải nạn cho người ta, thì thật sự khiến người ta không tài nào hiểu nổi.
Tôi nhìn xuống tầng, khắp nơi dày đặc âm khí, tính thử đúng là kỳ lạ:
Không phải do thứ bên trong tác quái, mà là bên ngoài vào. Anh còn có chỗ ở khác à?

Tôi hỏi Tử Du, mãi anh ta mới trả lời:
Tôi có chỗ khác nữa, nhưng phải mười năm nay không ở rồi, là nhà cũ. Từ khi bố mẹ qua đời, tôi đã không ở đó nữa, chỉ thi thoảng về thăm một chuyến thôi.
Trước kia cũng có ở vài nơi, trong đó hai nơi là khách sạn, một nơi là trang viên, một cái là biệt thự, nhưng những chỗ đó đều bỏ không rất lâu rồi.

Tôi đứng dậy, Tử Du buông tay ra rồi mới hỏi tôi9:
Thầy không sao chứ?

Tôi ừ một tiếng, vươn tay bóp tay Tử Du, cảm giác lạnh lẽo nhưng không có khí lạnh như quỷ hồn.
Tử Du nhìn6 tôi:
Tay tôi có vấn đề gì hả thầy?


Anh hiểu mà, tôi chỉ nhắc nhở anh, chuyện lần này tôi giúp, nhưng về sau đừng tìm mấy người như vậy nữa, cũng đừng tìm tôi. Với thân phận năng lực của anh hiện tại, yêu ma quỷ quái đã không dám tới gần rồi, nếu có lúc anh lại cần đến tôi thì chắc cũng phải mấy chục năm sau.
Nếu mấy chục năm nữa, anh còn có thể gặp tôi, thì tôi sẽ giúp anh.


Thầy ghét tôi ạ?


Thầy hài hước ghê, nếu tôi tự nguyện để thấy lừa thì sao?


... Tử Du, không được vô lễ!
Long Đình lên tiếng ngăn cản, tôi liếc sang, anh ta lập tức ngậm miệng. Tôi lại nhìn Tử Du:
Vậy tôi sẽ bẫy chết anh, nếu anh không sợ chết thì tùy anh thôi!

Tôi không hiểu vì sao trên đời này lại luôn có những kẻ không sợ chết như thế nhỉ? Cứ sống yên lành không tốt hay sao!
Tôi bèn lấy một ít chu sa ra, quệt vào lòng bàn tay Tử Du, vẽ bùa Định Hồn, lại chấm lên mi tâm của 5anh ta một chút!
Xong xuôi, tôi buông tay Tử Du, đoạn nói với Long Đình:
Long Đình, để ý Tử Du nhé. Cơ thể anh nhiệt cao, nên ở gần anh ta một chút. Bây giờ nhiệt độ của anh ta giảm mạnh quá, dương khí sắp tản hết rồi!

Nói xong tôi lên tầng xem xét, quả nhiên cái bóng nho nhỏ trong góc tầng hai đã biến mất.

Vì sao tôi lại ghét anh?


Vậy sao lại không thể gặp chứ?


Không cần thiết, tôi đã ra tay là phải lấy tiền, chưa chắc anh đã trả nổi đầu. Thường thì những người anh gặp được trong nghề này đều như cái hố sâu không đáy ấy, chẳng có ai là chắc chắn sẽ không lừa anh, kể cả tôi!

Tôi lùi về phía sau, đứng sang một bên kết ấn. Bùa Trấn Hồn khuếch tán dọc theo cánh cửa, cho đến khi phong ấn cả căn biệt thự mới thôi.
Trên cửa sổ tầng hai, một cái bóng nhỏ điên cuồng tông cửa, lực va chạm lớn đến nỗi như phát ra sóng điện.
Long Đình trông thấy cái bóng đó, cũng thấy lực va đụng kinh hồn kia, anh ta ngạc nhiên:
Nhỏ vậy hả? Sao mà uy lực lớn thể? Nó là ác quỷ à?

Tôi nhớ Quý Mạt Dương từng nói, phàm là người đi tới thế giới này đều không phải người hoàn chỉnh, một nửa con người là bình thường, nửa còn lại thì không. Khi gặp họ lúc bình thường thì bình thường, còn gặp lúc không bình thường thì chẳng khác nào một kẻ ngốc.

Ban đầu tôi cho rằng Quý Mạt Dương toàn ba hoa lừa người ta thôi, nhưng giờ nghĩ lại, thế mà lại có lý!

Tử Du muốn chết, đó là lựa chọn của anh ta, tôi cũng hết cách thôi!

Trước mắt, phải xử lý chuyện của anh ta đã giải quyết xong rồi còn về.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Trấn Hồn Quan.