Chương 308: Tháp chuông


Sau khi sắp xếp xong xuôi mọi chuyện bên nhà họ Cung, tôi quyết định nghỉ ngơi một ngày. Không ngờ trước khi đi lại mơ thấy Hươ8ng Vụ, thấy hắn đang ở bí cảnh Khung Uyên, còn tôi thì cứ ở bên ngoài gọi mãi, nhưng hắn chỉ nhìn về phía tôi không một lời đá3p lại.

Không biết có phải tình hình của Hương Vụ ở bí cảnh Khung Uyên càng ngày càng tệ không, trong lòng tôi lo lắng 9bất an, chỉ hi vọng hắn tuyệt đối đừng có việc gì.

Tử Mặc.


Anh không phải Tử Mặc.
Tôi tỉ mỉ quan sát, mặc dù nhìn không ra anh ta là ai nhưng chắc chắn anh ta không phải Tử Mặc.
Có điều tôi nhìn kỹ rồi, cũng không nhìn ra hắn là ai cả!

Tôi sẽ không hại cô đầu, tôi chỉ muốn cùng cô vào trong xem một chút thôi.


Không phải tôi đã phong ấn anh lại rồi à, anh.


Tôi đã là quỷ vương rồi, huống hồ cho dù có phong ấn tôi thì giáo sư Trương cũng có thể mở ra mà.
Tử Mặc nói như thế là tôi hiểu rồi.
Tôi tính đi tính lại một hồi, buông tay nhìn kĩ tháp chuông, xung quanh lặng ngắt đến mức nghe được cả tiếng kim rơi. Âm thanh xào xạc lại giống như tiếng ma quỷ khóc than, lại thêm cả tiếng khóc nỉ non khiến tôi thấy không thoải mái tí nào.
Tôi đưa mắt nhìn quanh mảnh đất phía sau trường này, tổng diện tích rất rộng nên tôi cũng không nhìn rõ hết được, nếu có thứ gì đang trốn thì cũng không thể nhìn ra. Một lần nữa đưa mắt nhìn về phía tháp chuông, tòa tháp này cao khoảng năm, sáu mét, phía trên treo chuông, hơn nữa còn là một cái chuông đồng. Nhưng khi gió thổi qua, chuông lại không vang, cái này người ta gọi là chuông chết. Chuông đồng không vang, theo quan niệm xưa là điều xui xẻo, về phương diện phong thủy cũng là điều cấm kỵ có thể ảnh hưởng đến tính mạng, tục truyền nó được gọi là chuông quỷ.
Tháp chuông có ma quỷ lộng hành, âm khí có thể ảnh hưởng tới toàn bộ trường học, đây không phải điều mà anh ta có thể biết được.
Tôi theo giáo sư Trương tu đạo mà học được đấy.
Tử Mặc nói thể khiến tôi lại càng cảm thấy kì quái hơn, Huyện Quân mà tốt thế á, còn nhận cả đồ đệ rồi? Thấy tôi hoài nghi, Tử Mặc lại nói tiếp:
Không tin thì thôi, hôm nào cô hỏi Trương giáo sư đi.

Tôi nhìn Tử Mặc một lúc, muốn nhìn xem nguyên thần của anh ta, nhưng anh ta là Tử Mặc đúng là không có gì sai ở đây cả.
Nhìn thấy Tử Mặc, tôi lấy làm lạ:
Sao anh lại tới đây?


Sao tôi không đến được?
Tử Mặc có vẻ không vui, anh ta bước nhanh đến trước mặt tôi.
Nhưng nếu muốn trở thành Bất hóa cốt, thì khẳng định là vì trước đây đã là Bất hóa cốt, mới có thể trong thời gian ngắn trở thành Bất hóa cốt được... Vấn đề ở đây là Bất hóa cốt rất khó nhận biết trong đám người thường, cô ta muốn mượn xác hoàn hồn tái tạo Bất hóa cốt, mục đích là gì đây?
Chẳng có nhẽ chỉ đơn giản là muốn mượn dùng tạm một thân phận thôi? Mặc dù muốn tiếp cận Huyền Quân rất khó khăn, nhưng cũng không đến mức hoàn toàn không thể đến gần.

Vậy thì anh theo sát tôi, đừng có tách ra đấy.
Nói cho cùng thì tôi vẫn sợ Tử Mặc xảy ra chuyện.
Sau khi Tử Mặc đồng ý, tôi mới dẫn anh ta vào.
Trừ khi... hình thái bất hóa cốt ban đầu của Mộ Tuyết xảy ra vấn đề. Cúp điện thoại, tôi lần theo địa chỉ mà La Quán Trinh đưa để đi tìm Mộ Tuyết.
Nói ra cũng khéo, không ngờ gan của Mộ Tuyết còn lớn ghế đấy, lại dám chạy đến trường học trốn.
Phía đằng sau trường có một mảnh đất trống, nhưng không biết từ bao giờ ở đây đã xây một tháp chuông nhỏ. Đáng lẽ ra nếu trường học này có động tĩnh gì, cho dù tôi ở cách xa, không quan tâm thì cũng phải nghe được vài tin phong phanh chứ.
Hơn nữa, dù gì việc xây một cái tháp chuông thể này cũng không phải chuyện nhỏ, ít nhất La Quán Trinh cũng sẽ nói, mà thật ra chưa cần đến La Quán Trinh,Vân Nhã chắc chắn cũng sẽ kể.
Chuông quỷ được dùng để thu hút ma quỷ, mặc dù không kêu nhưng lại là vật chí âm, khi được treo lên sẽ thu hút quỷ đến, thời gian càng dài, sẽ hình thành nên một loại huyệt phong thủy chuyên dùng để thu hút quỷ oán.
Một số cái khống chế không tốt, thậm chí còn thu hút mấy thứ không rõ ràng. Chuông đồng được treo ở chính giữa, một bên còn có cây chùy lớn để gõ chuông.
Tử Mặc nhất định không chịu:
Tôi đi cùng cô, mấy nơi như tháp chuông này là rất dễ xảy ra chuyện nhất, trường học âm khí nặng chính là do tòa tháp chuông này mà ra. Nếu như tôi không nhìn lâm, thì tòa tháp này là được chuyển từ nơi nào đó tới, mục đích chính là muốn đảo loạn cân bằng âm dương ở nơi này.

Sao anh biết nhiều thế?
Tôi có chút nghi hoặc, cho dù hiện giờ tu vi của Tử Mặc rất cao, nhưng cũng chưa đạt tới trình độ này được, dù gì anh ta cũng chỉ là một con quỷ chứ đâu phải đạo sĩ.
Có thể đoán được trừ phi trong khoảng thời gian trống đó đã gặp phải việc gì, nếu như Mộ Tuyết không phải là cương thi, thì rất có khả năng cô ta là mượn xác hoàn hồn.
Hoặc là, Mộ Tuyết cũng giống như tôi, linh hồn mượn dùng thi thể để nhanh chóng cương thi hóa, biến thành cương thi. Chỉ có điều bởi vì đạo hạnh cao thâm nên thời gian hóa cương cũng rút ngắn, thời gian tiến hóa thành cương thi cao cấp tăng nhanh, thậm chí còn tiến thẳng tới Bất hóa cốt.
Tôi vừa đến trường học đã lập tức cảm nhận được hơi thở của Mộ Tuyết, mặc dù không biết là vì sao, nhưng tôi cũng cảm thấy rất kỳ quái.
Cổng lớn của trường vẫn đang mở, bốn bề vắng lặng lạ thường, vừa bước chân vào trường tôi đã cảm giác được bóng người lập lòe xung quanh.
Thế mà Tử Mặc lại kỳ quái nói:
Thế tôi là ai?

Quả nhiên không phải Tử Mặc mà.

Túm lấy cô chứ gì, ít nhất sẽ không bị lạc, lỡ như chúng ta mà tách ra là kẻ địch sẽ lợi dụng sơ hở xông vào đó.
Tử Mặc nói cũng có vẻ đúng, tôi không có lý do để cự tuyệt nữa. Nhưng không hiểu kiểu gì anh ta cứ luôn mồm nhắc tới Huyền Quân, còn quay sang hỏi tôi:
Nắm tay cô thế này, nếu giáo sư Trương mà biết liệu có giận không nhỉ?


Là anh muốn túm tay tôi, chứ đâu phải tôi túm anh, cho dù có hậm hực thì cũng chỉ hậm hực với anh thôi.
Tôi nói rồi quay đầu nhìn Tử Mặc, thấy có gì đó là lạ.

Anh ở đây đợi, để tôi vào kiểm tra một chút, nếu cả hai vào hết mà xảy ra chuyện thì tôi cũng không giúp nổi anh đâu.
Nói xong tôi định bước vào tòa tháp, không ngờ Tử Mặc lại kéo tay tôi, tôi quay người nhìn lại, anh ta nói muốn cùng tôi vào.

Anh thì không cần đầu, cứ ở đây đợi tôi đi.

Nhìn vị trí, tháp chuông được xây dựng ở vị trí trung tâm của mảnh đất này, đây là chiếm cứ chủ vị rồi, có gì đó không đúng.
Cho dù trường học có muốn xây tháp chuông đi nữa, thì cũng nên đặt nó ở nơi khác, mà tốt nhất là nên đặt ở hướng Tây, gần thư viện chứ, sao lại xây ở chỗ này?
Cửa vào bên dưới tháp chuông là nối liền trước sau, còn hai bên là tường gạch.
Vừa bước vào, Tử Mặc nắm lấy cổ tay tôi, tôi quay đầu lại khó hiểu:
Anh làm gì đấy?

Tôi đưa tay lên kết ấn, vù vù vài tiếng, toàn bộ mấy người trước mắt đều bị lửa lớn thiêu thân, lập tức ngã xuống vì đau đớn.
Rời khỏi đó, tôi tiếp tục đi tìm Mộ Tuyết, trên đường cũng gặp một vài rắc rối nhưng không phải vấn đề gì quả lớn. Cho đến khi tôi đến một nơi phía sau trường.
Đến cũng đến rồi, đương nhiên phải vào chứ, cho dù không rõ cái gì, nhưng dù gì cũng phải đi vào xem sao. Tôi nhanh chóng chạy tới dưới chân tháp chuông rồi cứ thế tiến vào, vừa mới đi được vài bước bỗng nghe thấy tiếng Tử Mặc hộ:
Ly Thương!

Lúc tôi quay đầu nhìn lại thì đã thấy Tử Mặc đã đến rồi.
Rất nhanh đã có vài người xuất hiện, mấy người này đều có vẻ không khác nhau lắm, cũng không có gì khác lạ, trông giống như những người trong trường học bình thường.
Chỉ có điều vẻ mặt bọn họ có hơi đờ đẫn.
Lúc rời khỏi nhà họ Cung đã là 8 giờ, tôi đứng ở cửa bấm tay tính t6oán. Có vẻ như Mộ Tuyết cũng ở gần đây, còn về vị trí cụ thể thì không hiểu sao tôi cứ có cảm giác vị trí cứ chỉ về chỗ của La5 Quán Trinh. Nhưng đáng ra cô ta không thể nào đến chỗ của La Quản Trinh mới đúng.
Để tránh phán đoán sai lầm, tôi gọi điện cho La Quán Trinh thì cô ấy nói với tôi rằng đã từng điều tra qua Mộ Tuyết. Cô ta từng đi du học, nhưng lại có một khoảng thời gian hoàn toàn không tra ra được gì, những khoảng thời gian còn lại thì đều rất bình thường, còn vấn đề cụ thể như nào thì vẫn còn phải tiếp tục điều tra.
Tử Mặc nói xong lại nhanh chóng nắm lấy tay tôi, hành động này của hắn làm tôi lập tức nhận ra ngay.


Anh buông tay ra.
Huyền Quân càng nắm chặt hơn:
Không buông đấy.

Mặt dày!

So mặt dày thì không biết mặt ai dày hơn đầu, em mượn xác hoàn hồn được, còn tôi không mượn hồn hoàn hồn được à?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Trấn Hồn Quan.