Chương 1068: Gặp nhau (2)


Từ lúc xế chiều trở đi là trời tối rất nhanh. Chỉ chớp mắt, cả thành phố đã chìm trong những ánh đèn lung linh.

Ngu8yễn Nhất Nhất bắt một chiếc taxi đi tới gần trường học. Tài xế hỏi cô tới cửa nào, cô thuận miệng nói là cứ dừng xe ở nơi 3nào tiện là được. Tài xế cũng không dài dòng, lái xe tới gần một cổng phụ, xung quanh có rất nhiều quán ăn.

Tài xế9 nói:
Cô bé, cô xuống xe ở đây đi. Bây giờ đang là giờ ăn cơm, chắc cô chưa ăn cơm đã đi ra ngoài rồi đúng không? Gần đây6 có nhiều quán ăn vặt lắm, rất nhiều sinh viên tới đây ăn.

Đã bảo là tới thăm nơi mà Jack từng sinh hoạt cơ mà?
Suy cho cùng cô vẫn chưa quên nhiệm vụ chính, nhìn quanh một lượt rồi bước vào trong.
Vừa đi, cô vừa nhìn những người đang bày hàng bán quán. Bọn họ đang thoăn thoắt làm ra những món đặc sản địa phương, Nguyễn Nhất Nhất không khỏi cảm thấy mới mẻ.
Nguyễn Nhất Nhất sửng sốt một lát rồi mới nhận ra là người ta đang trò chuyện với mình. Cô do dự, hỏi:
Bao nhiêu tiền một xiên?

Cá mực mà cô ăn, dù là loại Sashimi ăn sống hay đã nướng chín thì đều lên đến hàng ngàn tệ, được vận chuyển từ nước ngoài về qua đường hàng không, vẫn giữ được độ tươi.
Không biết giá ở đây...
Nguyễn Nhất Nhất xuống xe, giẫm lên mặt tuyết mỏng, nhìn phố ăn vặt sáng rực này.
Đánh mắt nhìn sang, nào là
đồ nướng Anh Em
,
bún gạo qua cầu Vân Nam
,
quán mì
,
thịt ướp nướng
, đâu đâu cũng có. Bên này sinh viên đi ra đi vào, người tới người lui, nhộn nhịp và ngập tràn cảm giác khói lửa.
Vốn Nguyễn Nhất Nhất cũng không định ăn gì, nhưng ngửi mùi đồ nướng trong ngày đông, cô lại thấy hơi thèm.

Ừm, được.
Tiếng
cô bé
ấy khiến Nguyễn Nhất Nhất sử5ng sốt, sau đó lập tức vui vẻ.
Mặc dù cô còn trẻ, mới hai mươi ba tuổi, nhưng lại tốt nghiệp sớm. Từ nhỏ cô đã được tiếp nhận nền giáo dục cao cấp, đã hoàn thành chương trình học ở các trường nổi tiếng quốc tế rồi.
ở trong nước, độ tuổi của cô vẫn còn là độ tuổi mà đa số mọi người vẫn là sinh viên,
Cô chưa từng ăn những thứ ấy bao giờ.
Đúng thế, cho dù đi ra ngoài thì cô cũng sẽ tới những nhà hàng cao cấp, ở tạm đâu đó cũng sẽ có cấp dưới mang những món ăn do đầu bếp Michelin làm tới, còn những món này... Nhìn chủ quán thành thạo quệt nước tương, thỉnh thoảng còn phụt ít chất lỏng trong cái chai đã bị đâm thủng ra, kẹp râu mực trong tấm kẹp rồi nướng trên lửa, vẻ mặt của Nguyễn Nhất Nhất trở nên khó nói.
Thấy cô cứ nhìn chằm chằm vào mình, chủ quán hỏi:
Cô có mua không?


ở đây có viết này, năm tệ một xiên, mười tệ ba xiên.


Chủ quán vừa lau mồ hôi trên trán vừa nói.

Nguyễn Nhất Nhất nghe vậy:
...


Ông chủ:
Sao hả? Có mua không, ngon lắm đấy.


Nguyễn Nhất Nhất nín thở:
Thôi, để tôi xem thêm.


Thấy cô định đi, chủ quán vội vàng nói:
Ở đừng đi chứ, không ai bản rẻ hơn tôi đâu. Trông cô lạ mặt, tôi bớt cho cô thêm ít nữa, mười tệ bốn xiên!


Nghe vậy, Nguyễn Nhất Nhất rảo bước nhanh hơn.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Trêu Chọc Vượt Giới.