Chương 1290: BẠN CHÍ CỐT


Cục diện hiện giờ chuyển từ một mình Trác Khải Phong hóa điên thành ông ta và Trác Thiếu Dương cùng nổi điên. Mặc dù Viên Mục Dã cũng không biết8 Trác Thiếu Dương có phải là con hoang thật hay không, nhưng nhìn bọn họ cãi nhau như trò hề, cậu càng cảm thấy thương cảm cho Trác Thiếu Quân 3thật...

Mấy cổ đông thấy mọi chuyện đã ầm ĩ đến mức này, sắc mặt của tất cả đều rất khó coi, có lẽ sau này bọn họ sẽ không để chút tâm 9tư nào lên Trác Thiếu Dương nữa. Còn một số người có họ hàng với nhà họ Trác tuy có lòng muốn can ngăn, nhưng lại sợ như vậy sẽ đắc tội Trác Kh6ải Phong cho nên sắc mặt ai cũng lộ vẻ xấu hổ, ngồi túm tụm lại không được tự nhiên.

Cuối cùng vẫn là người quản gia
trung thành tuyệt5 đối
lão Lưu ra mặt, đưa tất cả những thân bằng cố hữu đi không được ở cũng không xong kia sắp xếp thỏa đáng, tiễn từng người bọn họ ra khỏi cửa. Trước khi đi vẫn không quên thay chủ nhân nói mấy câu trấn an trái tim nhỏ bé đang bị kích thích của bọn họ...
Cùng lúc đó, Trác Thiếu Quân đang cải trang thành nhân viên lễ tang lạnh lùng quan sát màn kịch này. Hắn nghĩ mãi vẫn không thể hiểu được vì sao chú Lưu từ trước đến nay luôn làm việc cực kỳ ổn thỏa, lại nhất định phải đẩy mình vào chỗ chết?
Không ngờ khi tất cả mọi người đều cho rằng màn kịch này đã đến hồi kết, thì cha của Tôn Phóng lại dẫn theo một đám người lạ mặt xuất hiện. Từ sắc mặt của những người này không khó để nhìn ra, bọn họ đến đây không chỉ đơn thuần là muốn phúng viếng.

Lão Tôn? Anh đây là...
Giọng Trác Khải Phong rõ ràng hơi chột dạ.
Trác Khải Phong gật đầu rồi nói với mấy người bảo vệ:
Mọi người ra ngoài trước đi... có chuyện gì tôi sẽ gọi mọi người.

Chủ nhà đã lên tiếng, những người khác đương nhiên sẽ không tiếp tục ở lại xem náo nhiệt, thế là tất cả đều lần lượt rời khỏi biệt thự. Nhưng Viên Mục Dã vẫn luôn ẩn trong đám người không muốn rời đi, dù sao những chuyện phía sau mới là đỉnh cao của màn kịch hôm nay.
Thạch Lỗi nhìn ra suy nghĩ của Viên Mục Dã, gã đẩy cậu một cái:
Đi ra ngoài trước... tôi tìm cho mọi người một vị trí tuyệt vời để xem kịch hay.

Trác Khải Phong cười lạnh, ông ta nói:
Lão Tôn... Trên linh đường của con trai tôi mà ông lại vênh mặt hất hàm sai khiến như vậy, hình như không phù hợp cho lắm thì phải?!

Ông Tôn nghe thế sắc mặt trầm xuống, ông ta nói:
Con của ông là con, con của người khác thì không phải sao? Hôm nay ông đã phải chịu nỗi đau mất con... đó cũng là thiên đạo tuần hoàn, nhân quả báo ứng mà thôi!

Ông Tôn vừa nói ra những lời này, tất cả người nhà họ Trác và những người ngoài ở đây đều hiểu, hôm nay đối phương muốn đến phá nơi này. Mấy người bảo vệ phụ trách công tác bảo an ở đây lập tức vây quanh vợ chồng Trác Khải Phong, không để ông Tôn và những người ông ta dẫn đến tiến lên...
Ông Tôn lúc này lặng lẽ nhìn một lượt tất cả mọi người ở đây rồi nói:
Người nhà họ Trác ở lại, tất cả những người ngoài đều lui đi... Chúng tôi có một số việc muốn chấm dứt với nhà họ Trác, không muốn để những người khác chịu tai bay vạ gió.

Mặc dù ông Tôn đã nói rất rõ ràng, nhưng những người ngoài còn ở trong phòng này đều là người mà nhà họ Trác dùng tiền để thuê về, cũng đâu thể vì mấy câu nói của tay họ Tôn kia mà sợ chạy mất được? Thế nên tất cả đều cùng nhìn về phía vợ chồng Trác Khải Phong.
Thật ra, kể từ lúc ông Tôn bước chân vào cửa, Trác Khải Phong đã đoán được mục đích của ông ta và những người ông ta dẫn theo đến đây. Có điều Trác Khải Phong luôn biết chắc những việc mình đã làm đến một giọt nước cũng không lọt, lại thêm Triệu Chính Phi đã chết thì càng không có chứng cứ gì. Cho nên dù nhóm ông Tôn có biết được chân tướng cũng không có chứng cứ.
Không ngờ Trác Khải phong lại khoát tay ra hiệu với đội bảo vệ:
Mọi người không cần lo lắng, lão Tôn với tôi là bạn cũ lâu năm. Hơn nữa hiện giờ là xã hội pháp quyền, nhà họ Trác từ trong ra ngoài đều có camera an ninh, tôi tin rằng chỉ cần là người không ngốc thì sẽ không làm những chuyện phạm pháp một cách trắng trợn như vậy ở chỗ này, tôi nói đúng không lão Tôn?!

Ông Tôn cũng không phải kẻ ngốc, đương nhiên sẽ không ở trước mặt bao nhiêu người làm ra chuyện gì với Trác Khải Phong. Hôm nay ông ta dẫn người đến đây cũng chỉ là muốn nhìn xem sau khi con trai chết thì Trác Khải Phong cảm thấy như thế nào.
Ông Tôn kìm nén sự phẫn hận trong lòng, ông ta nói:
Tổng Giám đốc Trác nói không sai, tất cả mọi người đều là người có thân phận, sẽ không như lũ ruồi bọ bâu vào... Tôi nói rồi, hôm nay chúng tôi đến đây chỉ muốn chấm dứt chuyện nên chấm dứt từ lâu.

Hóa ra Thạch Lỗi đã sớm hack vào hệ thống camera của biệt thự nhà họ Trác, cho nên bọn họ chỉ cần xem trên điện thoại di động là có thể nắm được nhất cử nhất động diễn biến trong biệt thự, căn bản không cẩn phải có mặt tại phòng này...

Nhưng điều khiến Viên Mục Dã và Trác Thiếu Quân không thể ngờ được là, Trác Thiếu Dương lại không đi ra ngoài. Ngay cả chú Lưu cũng chủ động ở lại, đứng bên cạnh ông bà Trác, Trác Khải Phong cũng không có thái độ phản đối, xem ra đã xem lão quản gia này như một thành viên trong gia đình từ lâu.


Lão Tôn, chúng ta cũng là bạn bè nhiều năm rồi, hôm nay ông dẫn theo những người ngoài này đến linh đường của Thiếu Quân... rốt cuộc là có ý gì?
Trác Khải Phong lạnh giọng chất vấn.

Ông Tôn cười lạnh:
Tổng Giám đốc Trác, sao ông có thể gọi họ là người ngoài chứ? Ồ... cũng đúng, bọn họ đối với vợ chồng ông đương nhiên là người ngoài, nhưng con của họ đối với con ông, Trác Thiếu Quân, thì không phải người xa lạ đâu.


Mặt Trác Khải Phong biến sắc, ông ta biết rồi mà vẫn còn hỏi:
Con của bọn họ? Lão Tôn, ông nói linh tinh gì thế?


Ông Tôn thấy Trác Khải phong biết rõ còn giả vờ hồ đồ, nên hừ nhẹ nói:
Không hiểu? Được... để tôi giới thiệu cho ông vậy.
Ông ta nói xong thì chỉ vào từng người trong đoàn người rồi giới thiệu:
Hai vị này là cha mẹ của Ngô Vũ Phong, đây là cô của Trương Thành Kiệt, ông cụ này là ông nội của Diệp Hải Nhi. Còn hai vị này... một người là mẹ của Tiền Bác Vũ, một người là cha của Triều Trần Huy. Thế nào ngài Trác, những cái tên này ông không thấy quen sao? Mấy người bọn họ đều đã từng là bạn chí cốt vào sinh ra tử của con trai ông! Bây giờ cháu nó mất khi còn trẻ như vậy, mấy người lớn trong nhà của đám trẻ có phải nên đến chúc mừng một chút không!


Bà Trác tức giận nói:
Ông... họ Tôn kia, hai nhà chúng ta quen biết nhiều năm như vậy, ông cũng không thể vì con trai mình chết sớm mà nhìn không nổi con người khác sống tốt chứ hả?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Viên Lão Quái Kỳ Án.