Chương 1291: CÓ Ý ĐỊNH MƯU SÁT


Nghe Trác Khải Phong nói chuyện hời hợt như thế, ông Tôn cười lạnh:
Buông xuống? Ông có thể hỏi những người đứng sau tôi xem, ai trong bọn họ có t8hể buông xuống nỗi đau khổ khi mất con?


Trác Khải Phong nhìn mọi người một lượt:
Không bỏ xuống được thì thế nào? Hôm nay mọi người đến 3đây làm loạn có thể thay đổi được điều gì? Những thanh niên đã qua đời đó có thể sống lại sao? Con của tôi cũng có thể sống lại sao?!


Lúc9 này có một người đứng sau lưng ông Tôn, là cha của Ngô Vũ Phong rốt cục không nhịn được nữa mà lên tiếng:
Ông Trác, ông không thể nói như vậy đư6ợc, hôm nay chúng tôi đến đây thì cũng chứng tỏ chúng tôi đã điều tra rõ ràng chân tướng sự việc rồi. Không bằng hôm nay mọi người đều nói rõ đi, 5những khoản nợ này tính thế nào?

Trác Khải Phong cười lạnh:
Chuyện này đúng là nực cười, chuyện của con cái các người thì liên quan gì đến nhà họ Trác chúng tôi?

Cha Ngô Vũ Phong nổi giận:
Trác Khải Phong! Ông đừng có mà không biết xấu hổ, Ngô Vũ Phong và con của bọn họ chết thế nào trong lòng ông không rõ ư?

Trác Khải Phong đương nhiên sẽ không thừa nhận điều gì, ông ta nhẹ nhàng lắc đầu:
Thật xin lỗi, tôi không hiểu ý của ông là gì?

Ông Ngô còn định nói thêm nhưng bị ông Tôn đưa tay cản lại, sau đó ông ta nhìn về phía Trác Khải Phong, nói:
Ông có thể không thừa nhận những chuyện mình đã làm, chúng tôi cũng biết hiện giờ không thể tìm được bất kỳ chứng cứ nào có thể buộc tội ông... nhưng con của ông không phải cũng chết rồi sao? Đây chính là quả báo!
Ông Ngô nói đến đây thì đột nhiên nhìn về phía Trác Thiếu Dương đang đứng hóng chuyện:
Đây là cháu ông sao? Tốt nhất cũng nhìn cho kỹ, nếu không nhà họ Trác các người sớm muộn gì cũng sẽ có ngày tuyệt tự!


Nghe ông Tôn nói vậy, Trác Thiếu Dương lập tức bị dọa sợ, hắn vội vàng xua tay:
Chuyện này không liên quan gì đến tôi! Vừa rồi Trác Khải Phong còn nói tôi không mang họ Trác đấy!


Ông Tôn cười khẩy:
Xem ra đời sau duy nhất của nhà họ Trác lại là một kẻ nhát gan. Trác Khải Phong, tôi thấy nhà họ Trác đã tận số rồi!


Có lẽ chính câu nói
nhà họ Trác tận số rồi
của ông Tôn đã hoàn toàn chọc giận Trác Khải Phong, ông ta cười lạnh:
Có câu ông nói rất đúng, thiên đạo luân hồi, bởi vì trong việc này không ai chết oan cả! Con của các người chết, nhưng bọn chúng thật sự chết không oan! Nếu không phải tại chúng, Thiếu Quân cũng sẽ không nằm im trên giường ba năm!



Ba năm... hừ, nó chỉ phải nằm trên giường ba năm, còn con của chúng tôi thì sao? Đã sớm biến thành tro bụi rồi! Leo núi vốn là một dạng vận động nguy hiểm, tại sao ông lại đem bất hạnh của con ông đổ lên người con chúng tôi? Tại sao hả?
Ông Tôn kích động hét lên.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Viên Lão Quái Kỳ Án.