Chương 1312: BẮC CÓC


Thời khắc Viên Mục Dã ngã xuống đất, thứ đầu tiên xuất hiện trước mặt cậu là đôi giày vải màu trắng của nữ, ngay sau đó có một khuôn mặt8 phụ nữ xa lạ dùng tư thế quỳ quỷ dị xuất hiện trước mặt Viên Mục Dã, miệng khẽ đóng mở như muốn nói gì đó.

Giọng người phụ nữ 3đó giống như phát ra từ trong chăn bông vậy, mặc dù Viên Mục Dã đã cố gắng lắng nghe, nhưng vẫn chỉ nghe được những tiếng mơ hồ đứt quã9ng:
Viên... Dã, anh... a, lần đầu... gặp mặt xin... chiếu cố.


Nhưng lần này Viên Mục Dã không hoàn toàn hôn mê, chỉ là toàn t6hân mất sức rã rời, đầu choáng váng, đến tận khi có người kéo từ dưới đất lên cậu mới hoàn toàn nhìn rõ hình dáng của người kia.
Đó là một người mặc đồ nữ y tá, đáng lẽ Viên Mục Dã phải sớm nghĩ ra, cho dù bệnh viện của tập đoàn có thể ngăn cản những phiền phức của đám người nhà họ Trác, nhưng dù thế nào cũng không thể ngăn được đồng loại của Trác Thiếu Quân.
Sắc mặt Đại Quân âm trầm chất vấn Thạch Lỗi:
Đây không phải là địa bàn của cậu sao? Hiện giờ cậu ấy bị bắt rồi, cậu nói xem nên làm thế nào!

Thạch Lỗi bị chọc tức cười phá lên:
Đây đúng là địa bàn của tôi, nhưng người bắt Viên Mục Dã đâu phải là người của tôi chứ, dù anh có khởi binh vấn tội cũng không thể nhằm vào tôi được?

Mọi người nghe xong bèn cùng nhau nhìn về phía Trác Thiếu Quân đang đứng dựa vào tường, hắn thấy thế thì áy náy nói:
Tôi cũng đâu ngờ bọn chúng sẽ bắt anh Viên đi? Đến giờ tôi vẫn không hiểu mục đích của chúng là gì?

Cả Đoàn Phong lẫn Thạch Lỗi đều là những người nóng tính không thể chờ đợi được, nên bọn họ dốc toàn bộ lực lượng, bắt đầu điều tra từ chiếc xe mà cô y tá đã đưa Viên Mục Dã đi.
Y tá tên Lỗ Anh Tử, ba mươi hai tuổi, đã làm việc ở bệnh viện được 7 năm. Trên lý lịch của cô ta cho thấy đây là một người làm việc rất chăm chỉ, năng lực chuyên môn cũng rất tốt, mới kết hôn hai năm trước, và mới sinh con được nửa năm nay.
Về chiếc xe đã chở bọn họ đi chính là xe của nhà Lỗ Anh Tử, trước đó vẫn luôn do chồng cô ta là Triệu Tân Hoa lái. Cho nên sau khi xâu chuỗi những manh mối này lại thì có thể khẳng định cả gia đình của Lỗ Anh Tử đều có vấn đề.

Còn có thể vì cái gì? Vì báo thù chứ gì nữa! Anh quên năm đó con trùng chúa nhà anh chết như thế nào rồi à?
Trương Khai sốt ruột cũng không kìm được miệng.
Nhưng Trác Thiếu Quân cũng không so đo với Trương Khai, bởi vì hiện giờ điều hắn để tâm nhất chính là sự an nguy của Viên Mục Dã. Nhưng có một chuyện trong lòng hắn rất chắc chắn, đó chính là đối phương bắt Viên Mục Dã đi tuyệt đối không hề đơn giản chỉ là muốn báo thù, cho nên tạm thời Viên Mục Dã sẽ không gặp nguy hiểm tính mạng..
Đúng là chuyện này chưa xong chuyện khác đã tới dồn dập, Trác Thiếu Quân cảm thấy những chuyện phiền toái cứ bám lấy mình không buông, hiện giờ ngay cả người vẫn luôn kiên định đứng bên cạnh mình là Viên Mục Dã cũng gặp chuyện không may, nếu nói hắn không hoảng hốt thì chắc chắn là đang nói dối.
Người mặc đồ y tá kia vô cùng khỏe mạnh, cô ta xốc Viên Mục Dã dậy rồi đỡ cậu đi thẳng xuống tầng một, ném vào một chiếc xe ô tô đợi sẵn bên đường, xe lập tức khởi động rồi nhanh chóng biến mất khỏi phạm vi giám sát của bệnh viện...

Đây là những hình ảnh cuối cùng của Viên Mục Dã...
Thạch Lỗi chỉ vào đoạn video giám sát trên màn hình.
Lúc này sắc mặt Đoàn Phong tái nhợt tức giận đứng ở một bên, nếu là bình thường, anh ta đã sớm mắng chửi người khác, nhưng hiện giờ vì bị mất máu quá nhiều nên đến chửi cũng không có sức mà chửi nữa... Nhưng có những lời Đoàn Phong không nói thì sẽ có người khác nói.
Nhưng khi Đoàn Phong và Thạch Lỗi chạy tới nhà Lỗ Anh Tử, thì lại phát hiện không khí từ trong ra ngoài của căn nhà này có thứ gì đó rất dị thường không thể nói rõ được...

Đầu tiên, dựa theo lời kể của hàng xóm, thì mỗi ngày bọn họ đều nhìn thấy gia đình Lỗ Anh Tử đưa theo con nhỏ ra ra vào vào, không hề thấy có gì bất thường, cuộc sống giống như những cặp vợ chồng khác. Nhưng tình hình trong nhà thì lại không bình thường như hàng xóm kể.

Khi mọi người mới vào nhà Lỗ Anh Tử đã cảm thấy căn nhà này được dọn dẹp quá sạch sẽ, không hề có chút hơi người nào, giống như phòng khách sạn mới được dọn dẹp xong vậy. Nhưng khi Đại Quân tiện tay mở tủ lạnh ra, thì thiếu chút nữa ngất xỉu trong mùi hôi thối bốc ra từ đó... Hóa ra đồ ăn trong tủ lạnh sớm đã bị thối rữa, nhìn qua cũng phải ít nhất mấy tháng rồi không bị động vào.

Sau khi nhìn thấy cảnh này, Thạch Lỗi đi vào kiểm tra nhà bếp và nhà vệ sinh, rồi trầm giọng nói:
Nơi này không bình thường... phòng bếp và nhà vệ sinh đều quá sạch sẽ, không giống như nhà có người ở.


Trương Khai thắc mắc:
Vừa rồi chẳng phải bác gái hàng xóm nói vẫn thường xuyên nhìn thấy vợ chồng họ đi sớm về muộn đấy à? Tại sao đồ ăn trong tủ lạnh bị thối đến mức này cũng không thu dọn chứ? Chẳng lẽ bọn họ không cần ăn uống?!


Đoàn Phong hừ lạnh:
Người bình thường thì nhất định phải ăn rồi, nhưng có trời mới biết vợ chồng Lỗ Anh Tử là cái thứ gì!

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Viên Lão Quái Kỳ Án.