Chương 829: Rượu âm dương hòa hợp


Tấn Lăng Vương tuy không đích thân đến tham dự nhưng cũng sai người gửi lễ vật và rượu Âm Dương hòa hợp tượng trưng cho hạnh phú8c đến. Nghe nói đây là loại rượu bắt buộc phải có trong hôn lễ ở thời Bắc Tấn, tương tự như người hiện đại uống một chén rượu g3iao bôi vậy.

Còn loại rượu Âm Dương hòa hợp này lại càng tinh tế hơn, nó được đựng bằng hai chiếc chén ngọc đặc biệt, h9ai màu ngọc trắng và đen tượng trưng cho sự hòa hợp âm dương giữa nam và nữ...
Ngay khi Viên Mục Dã kêu lên, Tấn Lăng Vương đẩy cửa bước vào với khuôn mặt xanh mét, phía sau anh ta là một ông già với vẻ mặt bối rối và Diễm Vân ma ma mặt xám như tro...
Sau khi Tấn Lăng Vương bước vào, anh ta lập tức đoạt Tố Cơ từ trong tay Viên Mục Dã, sau khi đặt cô ta lên giường thì quay ra nói với ông lão bên cạnh:
Nếu không cứu được tính mạng Quốc sư, quả nhân sẽ giết cả nhà ngươi!

Không ngờ Diễm Vân ma ma nhìn thấy cảnh tượng này lại đột nhiên hơi kích động, cứ như đã xảy ra chuyện gì đó không ổn vậy, Tố Cơ lạnh lùng nói với người bên cạnh:
Người đâu, Diễm Vân ma ma đã mệt rồi, hãy dìu bà ta xuống nghỉ ngơi đi.

Viên Mục Dã không biết chủ tớ hai người này định làm gì, nhưng trong lòng mơ hồ có cảm giác đã xảy ra chuyện gì đó mà cậu không biết. Nhưng Viên Mục Dã còn chưa kịp suy nghĩ thì đã nghe thấy Tố Cơ thì thầm bên tai mình:
Trở về phòng đi, ta có món quà muốn tặng chàng...

Viên Mục Dã sững sờ hỏi:
Nhưng tại sao... Tố Cơ lại là người trúng độc?

Diễm Vân ma ma ở bên cạnh nghe cậu hỏi thế thì đau khổ nói:
Đáng lẽ người phải uống chén rượu Dương đó là ngươi, nhưng Cung chủ lại nhất định phải uống thay ngươi! Ta đã biết sẽ có kết quả này mà, từ lúc ngươi xuất hiện là ta đã biết rồi!

Viên Mục Dã đâu chịu tin, cậu muốn tiếp tục hỏi nhưng đã thấy cơ thể Tố Cơ mềm nhũn, cô ta ngã quỵ trong vòng tay cậu...

Tố Cơ!

Viên Mục Dã đã choáng váng vì niềm vui sắp được trở về nên chẳng để ý gì đến ý tứ trong lời nói của Tố Cơ, cậu thấy Tố Cơ đưa tay về phía mình thì mỉm cười và nắm tay cô ta, sau đó Viên Mục Dã bước đến bên cạnh Tố Cơ và nói:
Đất nước Hiện Đại là một thế giới mà mọi người đều bình đẳng, nơi đó...

Viên Mục Dã nói được một nửa thì đột nhiên dừng lại, cậu ngước mắt nhìn Tố Cơ, có một giọt máu chảy ra từ khóe miệng cô ta, sau đó rơi xuống mu bàn tay của Viên Mục Dã!
Nhưng Tấn Lăng Vương không nói gì, anh ta chỉ lạnh lùng nhìn Viên Mục Dã, trong mắt hiện lên vẻ phức tạp... Một lát sau, Viên Mục Dã như hiểu ra điều gì đó, cậu nhìn Tấn Lăng Vương với vẻ mặt u ám:
Anh muốn giết tôi?

Tấn Lăng Vương thản nhiên nói:
Quả nhân đã cho ngươi cơ hội, nhưng ngươi không muốn ở lại bên cạnh quả nhân...

Ông lão nghe xong đâu dám chần chừ, ông ta lập tức run rẩy tiến lên kiểm tra...
Viên Mục Dã ở bên cạnh kinh ngạc nhìn Tấn Lăng Vương và hỏi:
Sao lại như vậy? Tố Cơ... Sao thế?

Sau khi đóng cửa, Viên Mục Dã mỉm cười nói với Tố Cơ:
Cảm ơn... Mặc dù tôi đến đây là một sự tình cờ, nhưng thật sự may mắn khi tôi được gặp cô.

Tô Cơ cười ngọt ngào, nói:
Bản cung cũng không nghĩ cuộc đời này lại gặp người như chàng, chỉ cần chàng bình yên vô sự, việc gì bản cung làm cũng đáng giá...
Cô ta nói xong thì vươn tay về phía Viên Mục Dã và nói:
Nào, dù sao vẫn còn sớm, chàng hãy nói cho bản cung nghe lần cuối về đất nước Hiện Đại đi!

Viên Mục Dã không hiểu nhiều về luật lệ của Bắc Tấn nên không biết ai sẽ uống
Âm
và ai uống
Dương
, nhưng dường như Diễm Vân ma ma không đồng ý, bà ta giơ tay ra định đổi hai chiếc chén trong tay Viên Mục Dã và Tố Cơ.
Nhưng Tố Cơ hoàn toàn không cho bà ta cơ hội này, cô ta ngửa cổ uống cạn chén rượu trong tay, Viên Mục Dã thấy vậy thì cũng không chần chừ mà vội vàng uống sạch chén rượu của mình...
Diễm Vân ma ma đang chủ trì nghi thức biến sắc, bà ta nói:
Cung chủ cầm nhầm rồi, chén rượu hòa hợp này nên thuộc về Viên công tử.

Tố Cơ sầm mặt, nói:
Bản cung là Quốc sư của Bắc Tấn và là Cung chủ cung Tử Vân, với thân phận và địa vị của bổn cung chẳng lẽ không có tư cách uống chén rượu Dương này sao?

Lúc đầu hôn lễ diễn ra suôn sẻ, nhưng đế6n tiết mục cuối cùng là uống rượu Âm Dương hòa hợp lại xảy ra chút vấn đề.
Trong trường hợp bình thường, tân lang nên u5ống rượu trong cốc ngọc màu sáng tượng trưng cho
Dương
, trong khi tân nương uống rượu trong cốc ngọc màu tối tượng trưng cho
Âm
, không ngờ khi Viên Mục Dã chuẩn bị cầm chiếc chén ngọc màu sáng thì lại bị Tố Cơ ra tay đoạt trước.
Viên Mục Dã kinh ngạc hỏi:
Cô... Chuyện gì xảy ra thế?

Tố Cơ nghe xong bèn dùng tay nhẹ nhàng lau vết máu trên khóe miệng và nói:
Không có gì đâu, có thể là bệnh cũ của bản cung tái phát thôi.

Viên Mục Dã biết món quà của Tố Cơ chính là chiếc gương đồng mà cô ta đã giấu đi, cậu bèn quay lại nhìn Triệu Vĩ, Liễu Nghiên Nghiên và ra hiệu cho họ theo sát mình. Đám đông đưa tân lang tân nương đến cửa phòng rồi rời đi, nhưng Tố Cơ lại sai Triệu Vĩ và Liễu Nghiên Nghiên đứng canh ở cửa để nghe lệnh.
Viên Mục Dã dắt Tố Cơ vào phòng tân hôn và thấy đúng là có một chiếc gương đồng trong căn phòng bày biện toàn màu đỏ tươi này. Viên Mục Dã vui mừng, cậu biết Tố Cơ không lừa mình, và lúc này, những lo lắng trong lòng Viên Mục Dã mới được xua tan...
Viên Mục Dã nhớ lại lúc uống rượu Âm Dương hòa hợp trong buổi lễ, biểu hiện của Tố Cơ đúng là quá mạnh mẽ, nhưng vì ở trong mắt Viên Mục Dã, toàn bộ hôn lễ đều là giả, vì vậy ai uống rượu Âm, ai uống rượu Dương cậu cũng chẳng để ý!

Viên Mục Dã không thể tin nổi mà gầm lên:
Trong rượu có độc? Tố Cơ biết trong rượu có độc... Nhưng tại sao cô ấy lại uống?


Tấn Lăng Vương chế giễu:
Đừng nói rằng ngươi vẫn không biết tâm ý của muội ấy nhé? Vậy ngươi thật sự đáng bị quả nhân chém ngàn đao...

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Viên Lão Quái Kỳ Án.