Chương 900: Ra tay thất bại
-
Viên Lão Quái Kỳ Án
- Lạc Lâm Lang
- 1106 chữ
- 2022-02-08 08:03:59
Đại Quân vội vàng ngăn cản:
Đâu cần nhiều thế chứ? Ít nhất cậu phải để lại một ít, đừng để đến lúc hết rồi lại sang cướp của anh!
Không ngờ Hoắc Nhiễm lắc đầu:
Yên tâm đi anh Đại Quân, em cam đoan không giành của anh đâu, bởi vì anh cũng phải nộp vào đây..3.
Đại Quân nghe vậy vội vàng chạy về lều của mình, nhưng Tằng Nam Nam đã giành lấy cái ba lô của anh ta trước một bước, cô ấ9y nói:
Anh ăn ít thôi, anh mà béo nữa là mạch máu vỡ ra đấy!
Thời gian rất nhanh đã đến nửa đêm, con sinh vật không xác định kia bị hormone điều khiển nên đã tiến đến chỗ bọn họ. Viên Mục Dã cứ nghĩ rằng nó sẽ bị đồ ăn vặt trong cạm bẫy hấp dẫn trước tiên, nhưng thật không ngờ rằng nó lại tiến thẳng đến chỗ lều của Tằng Nam Nam.
Để đối phương yên tâm vào lều, Viên Mục Dã và Đoàn Phong đều nằm trong túi ngủ giả vờ ngủ, họ thấy con vật kia lần mò bên ngoài lều một lúc rồi bất ngờ kéo khóa lều vải, xem ra nó là một kẻ rất có kinh nghiệm.
Trong mắt hai người, đây cũng không phải một việc khó, bởi vì tên kia có hình thể tương đương với một người trưởng thành, cho dù nó mạnh hơn người bình thường, nhưng với kỹ năng của Viên Mục Dã và Đoàn Phong, bọn họ sẽ dễ dàng bắt được nó... Vậy mà không ngờ bọn họ lại thất bại vào đêm đó.
Vốn dĩ mọi thứ đã được sắp xếp ổn thỏa, đầu tiên họ giấu Tằng Nam Nam vào trong xe, bởi vì trong xe khá kín nên sẽ không tiết lộ mùi trên người cô ấy.
Viên Mục Dã bật cười:
Chưa biết chừng anh đăng video thật lên thì lại chẳng ai tin? Trên mạng bây giờ còn thiếu video về khỉ nước sao?
Đoàn Phong nghe thấy Viên Mục Dã nhắc đến khỉ nước, anh ta lập tức nghĩ ra:
Chẳng lẽ tên này là khỉ nước?
Viên Mục Dã cũng không hiểu chuyện này nên lắc đầu:
Ai biết được, tôi cũng chẳng phải con giun trong bụng tên đó... Nhưng có một điều có thể khẳng định, chắc chắn nó có liên quan đến thói quen của tên kia.
Đoàn Phong buồn cười hỏi:
Là thói quen của cóc hay cá?
Tiếp theo chính là đồ ăn vặt trong bẫy, để thu hút quái vật thành công, Hoắc Nhiễm đã cố tình đặt nhiều loại đồ ăn vặt vào đó, chưa cần nói đến con quái vật chưa trải sự đời, kể cả những đứa trẻ loài người bình thường khi nhìn thấy cũng sẽ thèm rỏ rãi.
Bởi vì tất cả mọi người đều háo hức đi bắt quái vật, vì vậy ngoài Tằng Nam Nam buộc phải ở trong xe nên hơi nhàm chán, hầu như tất cả đều hào hứng hơn hẳn đêm hôm qua...
Viên Mục Dã lắc đầu:
Ai biết được, nhưng theo tôi đoán, cho dù không phải đánh dấu lãnh thổ thì cũng là đánh dấu...
Đánh dấu? Đánh dấu gì?
Đoàn Phong hỏi.
Viên Mục Dã lườm Đoàn Phong:
Vậy thì anh phải hỏi nó ấy...
Xét đến hành vi trước đó của sinh vật không xác định này, Viên Mục Dã cảm thấy đối phương rất có thể sẽ quay lại vào đêm hôm sau, vì vậy cậu và Đoàn Phong đã đổi lều với hai người Tằng Nam Nam, bọn họ muốn bắt ba ba trong rọ vào tối hôm sau.
Khỉ nước chỉ là một con quái vật sống trong trí tưởng tượng của mọi người, nhưng cái tên này lại thật sự xuất hiện trước mặt chúng ta...
Viên Mục Dã nói.
Đoàn Phong suy nghĩ rồi hỏi:
Cậu thử nói xem tên kia bôi mấy thứ kinh tởm lên lều của Đại Quân có tác dụng gì? Chẳng lẽ thật sự chỉ đánh dấu lãnh thổ thôi sao?
Giả Văn Hạo vội vàng nói trên xe của mình vẫn còn đồ ăn vặt, n6ếu không đủ thì có thể cùng nhau đóng góp... Sau đó, mấy người bọn họ nháo nhào tranh giành đồ ăn trên mặt đất, còn Đoàn Phong và Viê5n Mục Dã đã quay về căn lều để xem lại đoạn video về con quái vật quay được đêm qua.
Đoàn Phong vừa nhìn video vừa cảm khái:
Nếu đăng đoạn video này lên mạng, chắc chắn sẽ rất hot đấy... Mấy cảnh quay mờ mờ lúc trước mà còn hot đến thế cơ mà!
Viên Mục Dã đang nằm quay lưng về phía cửa, nhưng cậu vẫn có thể cảm giác được thứ đó đã xông vào, bởi vì mùi trên người nó quá thối, cứ như bùn chìm trong ao nhiều năm mà giờ mới chui ra vậy.
Điều khiến Viên Mục Dã hơi ngạc nhiên là sau khi tên này vào lều thì nó vẫn mò mẫm bốn phía xung quanh, Viên Mục Dã không nhịn được phải nghi ngờ rằng chẳng lẽ thị lực tên này không tốt nên phải dựa vào khứu giác và xúc giác để xác định đồ vật?
Viên Mục Dã chống cằm nói:
Anh thử nghĩ xem, lều của Văn Văn trước đó được đánh dấu vào đêm đầu tiên, nhưng đêm hôm sau tên kia thật sự chui vào.
Đoàn Phong nghe xong cũng bối rối hỏi:
Ý của cậu là nó đánh dấu căn lều có phụ nữ, rồi chuẩn bị tối hôm sau đến cướp người à? Nhưng sao đêm đó nó không cướp luôn người đi mà lại còn phải chờ đến đêm hôm sau?
Người đầu tiên không chịu nổi là Đoàn Phong, có lẽ anh ta không chịu nổi mùi thối trong lều, ngay khi con quái vật định bôi dịch nhờn lên túi ngủ của Đoàn Phong, anh ta bất ngờ ngồi dậy và nắm lấy cổ tay đối phương...
Đoàn Phong vốn tưởng rằng chỉ cần một đòn này là khóa chặt được con quái vật, không ngờ thân thể nó vừa ướt vừa trơn, Đoàn Phong không thể tóm chặt được và khiến nó rút được cổ tay về. Viên Mục Dã thấy Đoàn Phong bắt trượt, cậu vội vàng chạy đến giúp đỡ, vậy mà khi Viên Mục Dã vừa đặt tay lên vai tên kia thì cũng chụp hụt, tên này giống hệt một con cá trê dính đầy chất nhờn, muốn bắt nhưng không bắt nổi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.