Chương 933: Hồ nhân tạo
-
Viên Lão Quái Kỳ Án
- Lạc Lâm Lang
- 637 chữ
- 2022-02-08 08:04:53
Sau khi xong việc, Viên Mục Dã ngồi dậy vận động vai rồi nói:
Kỹ thuật của anh Cường thật là chuyên nghiệp!
Anh Cường cười nhẹ:
T8rước đây đều phải làm mấy nghề đâm chém, những anh em phía dưới nhiều khi bị thương mà lại không thể đường hoàng đến bệnh viện, thời gian d3ài thì tự nhiên biết cách chữa trị thôi... Còn cậu... Sức mạnh đôi tay của tôi không phải người bình thường nào cũng chịu được. Không ngờ c9ậu trông hiền lành mà thân thể rất rắn chắc đấy.
Chỉ có Viên Mục Dã biết rõ mình đã phải cố chịu đựng thế nào, vì vậy cậu hơi xấu 6hổ, nói:
Bình thường tôi rất ít khi đi mát xa, cho nên chưa bao giờ biết mát xa phải làm những gì...
Anh Cường nghe vậy bèn ngẩn5 người, sau đó bật cười:
Được rồi, cũng sắp đến giờ ăn cơm trưa, cậu đừng nói với tôi là lại muốn một cốc máu bò tươi nữa nhé!
Viên Mục Dã nói rất chân thành:
Những đồ ăn có liên quan đến máu cũng được...
Anh Cương lắc đầu:
Được rồi... cậu cũng ác thật đấy, để tôi bảo người chuẩn bị.
Lúc này, Viên Mục Dã nhìn thoáng qua cửa sổ rồi cười bảo:
Anh Cường, tôi thấy phong cảnh bên ngoài rất tốt, không biết tôi có thể tự mình đi dạo được không, tôi cũng hơi ngại khi cứ phải làm phiền anh.
Anh Cường hơi nhíu mày, nhưng cuối cùng vẫn gật đầu:
Được... Đi ra khỏi câu lạc bộ rồi đi về phía nam có một cái hồ nhân tạo, phong cảnh ở đó không tồi, cậu có thể di dạo vài vòng.
Viên Mục Dã không ngờ tên này lại thật sự đồng ý, cậu vội vàng cảm ơn rồi nhanh chóng thay quần áo và rời khỏi đó. Sau khi ra khỏi câu lạc bộ, Viên Mục Dã vừa đi vừa nghỉ, cậu liên tục suy nghĩ xem những con số phía sau tủ quần áo đại biểu cho cái gì...
Đương nhiên, Viên Mục Dã cũng không phải đi lung tung mà là đi theo con đường anh Cường đã chỉ, dù sao đây chỉ là một bài kiểm tra, hơn nữa còn là một bài kiểm tra đến từ hai phía. Viên Mục Dã đương nhiên là muốn anh Cường thả lỏng cảnh giác với mình, nên cậu sẽ thể hiện rằng mình không chạy lung tung. Còn anh Cường thì muốn kiểm tra xem Viên Mục Dã có muốn chạy trốn hay không.
Viên Mục Dã đi về phía nam theo con đường đá trong vườn, chẳng mấy chốc đã đến cái hồ nhân tạo mà anh Cường nói... Nhìn hồ nước xanh biếc trước mặt, Viên Mục Dã không khỏi nghĩ thầm trong lòng:
Làm cái hồ ở chỗ này? Đúng là kẻ có tiền.
Trong mắt Viên Mục Dã thì đây đâu phải hồ nhân tạo mà là một cái hồ tiền mới đúng!
Viên Mục Dã đứng bên hồ cảm khái một lúc, sau đó vô tình nhìn liếc sang chiếc cột đèn bên cạnh, một dãy số trên chiếc cột đã thành công thu hút sự chú ý của Viên Mục Dã, bởi vì nó chính là dãy số mở đầu trong cái bản đồ kia.
Trong nhất thời, Viên Mục Dã cảm thấy vô cùng kích động, nếu con số thứ nhất trên bản đồ tương ứng với cái cột đèn này... vậy thì đây chẳng phải là lối thoát khỏi khu nghỉ dưỡng sao?
Nhưng trước mắt Viên Mục Dã chẳng có gì ngoài một cái hồ nhân tạo, chẳng lẽ Diệp Dĩ Nguy đã lặn từ cái hồ này ra ngoài?!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.