Chương 105: Hổ biến thành mèo


Trẻ tuổi, tính tình cao ngạo, còn rất có bản lĩnh.

Người thanh niên trước mắt này còn ngang ngược hơn hắn ta thời trẻ nhiều, đúng là đáng hận.8


Thì sao?

Nét lạnh lẽo trong mắt Lý Hạo càng sâu hơn, cái chiêu không giải quyết được tận gốc rễ đổi sang phá hoại lá cành này của Hổ gia quả thật khiến người ta bó tay, có điều Lý Hạo thì không phải kiểu người đưa tay chịu trói.
Trong công ty này có trận pháp Lục Hợp Tỏa Linh của tiên gia, với sự thấu hiểu ngày càng sâu sắc của Lý Hạo với trận pháp này, cậu có thể dùng nó để làm rất nhiều việc. Và nếu muốn, ngay bây giờ cậu cũng có thể dùng sức mạnh của trận pháp này để trói buộc chín tên áo đen này ngay tại chỗ không thể động đậy.
Tuy nhiên, nếu làm vậy thì thật sự khiến người khác kinh hãi, nếu ngang nhiên sử dụng sức mạnh không thuộc hiểu biết của người thường, chắc chắn cậu sẽ bị lôi vào làn sóng dư luận, thậm chí còn có thể bị đưa vào tầm ngắm của cơ quan ban ngành liên quan. Đây là chuyện mà Lý Hạo không bao giờ muốn gặp phải.

Các anh em, không động đến thằng nhóc này được thì đập đồ, đuổi khách cho tao, để tao xem nó đủ sức ngăn cản được mấy người.

Hổ gia đã lăn lộn trên giang hồ bao lâu nay, đương nhiên không phải thuộc loại chỉ biết đánh đấm. Vừa thấy mấy tên thuộc hạ mình mang đến không phải là đối thủ của Lý Hạo, hắn ta liền đổi cách đối phó.
Mày có bản lĩnh thì có làm sao?
Trác Yến Vũ, đây chính là giọng của Tiểu Yến Tử.
Nhìn thấy lại là một gương mặt quá đỗi trẻ người non dạ của Trác Yến Vũ, không ít người tại đây đều không kiềm được thắc mắc.
Hôm nay là ngày gì thế này?
Nhưng bị bọn họ quấy rối như vậy thì buổi lễ khai trương hôm nay của cậu còn có thể tiếp tục được hay không?
Lý Hạo mím môi, cuối cùng quyết định. Cậu chuẩn bị bất chấp tất cả, trực tiếp sử dụng sức mạnh của trận pháp Lục Hợp Tỏa Linh để chế ngự đám người này.
Còn hậu quả sau này thì cứ để binh đến tướng chặn, nước đến đất ngăn là được rồi.
Đầu tiên, ông chủ là một tên oắt con xuất hiện ra oai, bây giờ lại đến một con nhóc vắt mũi chưa sạch là sao thế hả? Thế giới này thay đổi rồi sao? Thời nay là thiên hạ của lũ nhóc con này rồi sao?
Giọng nói của Trác Yến Vũ tuy vang dội nhưng bản thân cô lại không có chút sức uy hiếp nào, thậm chí còn thua xa Lý Hạo.
Sắc mặt Hổ gia nghiêm lại, vừa định kêu thuộc hạ bắt con nhỏ không biết trời cao đất dày này lại thì bỗng nhìn thấy người đàn ông vừa bước đến đằng sau nó, nét mặt đang muốn nổi đóa phút chốc hóa thành kinh ngạc, những lời vừa ra đến cửa miệng cũng bị nuốt trở về!
Lý Hạo không ngừng lại, người không phạm ta, ta không phạm người, nhưng nếu người đã động đến ta rồi thì cậu nhất định tr3ả lại gấp mười lần!
Thế giới này chính là như vậy.
Từ lúc còn là thằng nhóc ăn xin thì cậu đã biết, gặp chó hoang chạy qua cắn mà mìn9h chỉ biết òa khóc bỏ chạy thì nó sẽ cắn mình lần nữa, nhưng nếu hung hăng đập đầu nó, lột da nó, thì lần sau mà có nhìn thấy cậu từ xa nó sẽ lập tức6 cụp đuôi bỏ chạy.
Hổ gia vừa lui về lẩn trong đám người, vừa hung ác nghĩ thầm.

Bịch!

Thuộc hạ của Hổ gia ngầm hiểu ý lập tức chia ra, người đập phá, người đuổi khách.
Trác Yến Vũ thở hổn hển, quay đầu nhìn Trác Nhất Sơn thúc giục.
Trác Yến Vũ thấy cảnh sảnh tiếp khách thê thảm như vậy, trong lòng chỉ có một cảm xúc: tức giận.
Nơi này trước đó là do cô giúp Lý Hạo thiết kế bày trí, sắp xếp từng cái bàn cái ghế, cô bỏ ra bao nhiêu là tâm tư, công sức, chỉ vì đến cảnh khách quý đầy sảnh hôm nay là cô có thể nhìn thấy nụ cười tươi như ánh mặt trời của Lý Hạo.
Trong mắt cậu, loại người như Hổ gia giống hệt con chó hoang đó, đối phó với loại người này, cậu phải đánh, đánh cho đến m5ức bọn họ đau đớn sợ hãi!

Ha ha, tốt, rất tốt!

Hổ gia nhìn đám thuộc hạ rên rỉ trên mặt đất, cười gằn. Trong những thời điểm như thế này, hắn ta tuyệt đối không thể cúi đầu được!
Bọn tao người đông đấy!
Bọn tao không cứng đối cứng với mày, tao cho mấy tên thuộc hạ chia nhau đập phá đồ đạc, đuổi khách, Lý Hạo mày có lợi hại hơn nữa, lẽ nào còn có thể phân thân ngăn cản chín người cùng một lúc?
Hơn nữa Hổ gia cũng đã gọi điện gọi thêm người đến, hắn ta tin rằng đến lúc đám thuộc hạ của mình kéo đến đông đủ, Lý Hạo tuyệt đối phải trả giá đắt!
Lý Hạo vừa nghĩ đến đây, trong cơ thể đã cảm nhận được sức mạnh tươi mát cuộn trào dâng lên. Nhưng ngay chính vào thời khắc mấu chốt này, một giọng nói yêu kiều bỗng vang lên bên ngoài cửa!

Các người làm gì thế? Dừng tay hết cho tôi!

Nghe thấy giọng nói này, rất nhiều người cảm thấy mơ hồ, song Lý Hạo lại vô cùng quen thuộc.
Một người dù bản lĩnh hơn nữa, có thể một đấu mười, một đấu mười lăm, nhưng chẳng lẽ còn có thể một đấu năm mươi, một đấu một trăm hay sao?
Hổ gia lạnh lùng cười thầm, đợi người của tao đến rồi, ông đây lấy người dập mày, dìm chết mày luôn!

Đến lúc đó, một năm thu hai mươi nghìn làm gì bõ tức, giá chót cũng phải lấy năm mươi nghìn mới được!


A!


Đừng đẩy, để tôi tự đi …

Những vị khách lúc nãy còn đang muốn xem kịch giờ lại đen đủi trở thành nạn nhân. Các ông lớn này thường ngày đều ăn trên ngồi trước, mấy tên côn đồ này chỉ cần đẩy nhẹ một cái họ đã ngã nhào xuống đất khiến hiện trường càng thêm hỗn loạn.
Ông ta không biết Trác Yên Vũ, nhưng là người cả đời lăn lộn trong hắc đạo sao có thể không biết người đang nắm trong tay cả hệ thống cảnh sát của thành phố Minh Châu - Trác Nhất Sơn?
Khi thấy Trác Nhất Sơn thân thiết không chút che giấu nhìn Trác Yến Vũ, đến thằng ngu cũng nghĩ mối quan hệ của ông ta với cô gái trẻ này không bình thường!

Ba! Ba mau bắt đám côn đồ này lại đi!

Từ sau đêm đại náo Như Ý Lầu, trong lòng cô đã tràn đầy cảm giác sùng bái và tình cảm không rõ đối với Lý Hạo. Từ nhỏ đến lớn, cô là đại tiểu thư quen được nuông chiều, nào có hao tổn bao nhiêu công sức như vậy vì ai bao giờ!

Vậy mà giờ thì sao?

Cô chỉ mới về đón ông già nhà mình chút xíu mà sảnh tiếp khách hao tốn biết bao nhiêu tâm sức và nỗ lực của mình đã bị mấy tên mặc đồ đen như con gián này đập phá ngổn ngang rồi!

Đừng nói đến người tính khí ngang ngược hống hách như Tiểu Yến Tử, ngay đến người tính tình hiền lạnh cũng chắc chắn không thể nhịn được!


Ừ.


Trác Nhất Sơn khẽ gật đầu, lấy điện thoại từ trong túi ra.

Thấy con gái mình giận đến mức mặt mũi đỏ bừng, đương nhiên Trác Nhất Sơn cũng cảm thấy khó chịu. Lúc đồng ý với con gái ông cũng đã chuẩn bị tâm lý, có thể giúp bạn của con mình giải quyết chút rắc rối cũng chẳng có gì khó hăn, chỉ là bắt mấy tên côn đồ mà thôi, chẳng cần quan tâm mày là càng cua hay tôm tép, chỉ cần một câu lệnh là xong tất.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Vua Mua Sắm Tam Giới.