Chương 112: Trạng nguyên cài kim hoa!


Đám Lý Hạo ăn vận chẳng giống các cậu ấm nhà đại phú đại quý gì, chắn chắn phục vụ cho rằng họ là đám sinh viên thắt lưng buộc bụng lắm mới d8ám quyết tâm tới đây ăn một bữa nên tốt bụng nhắc nhở.


Không sao, chúng tôi không thích ồn ào.


Lý Hạo mỉm cười, lấy tờ một3 trăm trong túi đưa cho phục vụ:
Dẫn đường đi.


Là thế này, ông chủ chúng tôi là người phương Nam. Bởi vậy lần kỷ niệm một năm khai trương này sẽ dùng quy tắc cược bánh trung thu ở phía Nam. Quy tắc cụ thể ở đây, anh xem qua đi.

Nói xong, cô lấy tờ giấy đưa vào tay Lý Hạo.
Lý Hạo nhận lấy, liếc mấy cái, sau đó gật đầu, đã hiểu toàn bộ quy tắc cá cược.

Ba người chúng tôi có mấy cơ hội?

Đám Lý Hạo không phải người phương Nam, cách chơi này quả thật khá mới lạ, cho nên cậu cố ý hỏi người phục vụ. Nếu mỗi người một cơ hội thì sẽ cho Hoàng Ninh và Lâm Vỹ trải nghiệm một chút.

Ơ, xin lỗi, mỗi một phòng riêng chỉ được chơi một lần thôi ạ.

Lúc cô phục vụ cầm thực đơn đến, trên tay còn tiện thể mang theo một cốc xúc xắc, mỉm cười nói với Lý Hạo.

Có, đương nhiên là có!

Lý Hạo đưa thực đơn cho tên phàm ăn Lâm Vỹ, còn mình thì nhận lấy cốc xúc xắc hỏi:
Cách chơi thế nào?


Hiệu quả bùa số mệnh của mình không biết duy trì được bao lâu, lắc thử xúc xắc xem còn tác dụng hay không.

Lý Hạo khẽ lắc cái cốc trong tay, lại còn nhắm mắt học dáng vẻ thần bài trong phim, hệt như bản thân có thể nghe được số điểm từ tiếng xúc xắc.

Cạch!

Lý Hạo lắc cốc xúc xắc trong tay nói.

Ông đãi thì ông làm chủ, do ông quyết hết.

Hoàng Ninh thờ ơ chìa tay.

Một trăm nhiều lắm à?

Lý Hạo gãi mũi, hỏi ngược lại.

Mẹ kiếp!

Bấy giờ cô gái mới sực tỉnh, liền vội vàng xoay người nói:
Mời đi theo tôi!

Nói xong, cô phục vụ hơi ngượng ngùng liếc mắt nhìn Lý Hạo, đi trước dẫn đường.

Hạo Tử, ông trúng xổ số đấy à?

Là một tên tham ăn chính hiệu, Lâm Vỹ đã hoàn toàn chú ý vào thực đơn trước mắt từ lâu, nào có thời gian lắc xúc xắc xúc xiếc gì.

Chúc anh may mắn!

Cô phục vụ mang vẻ mặt chờ mong chúc Lý Hạo may mắn.
Lâm Vỹ đi bên cạnh cũng không nhịn được lên tiếng:
Hạo Tử, màn làm màu này của ông, tôi cho điểm tối đa!

Vào phòng riêng, điều hòa đã bật, mấy người Lý Hạo ngồi xuống. Mặc dù chỉ là một gian phòng nhỏ nhưng ba người ngồi một bàn tròn vẫn vô cùng rộng rãi.

Thưa anh, hôm nay đúng dịp nhà hàng kỉ niệm một năm khai trương, tất cả khách hàng sử dụng phòng riêng đều được tham gia một phần chơi thử vận may, anh có hứng thú tham gia không?

Cô phục vụ mỉm cười hơi áy náy, lắc đầu.
Nghĩ cũng phải, nếu mỗi một khách trong phòng riêng đều có cơ hội, thì hôm nay Triều Phúc Thành đừng nghĩ đến chuyện kiếm tiền. Nếu có một bàn tiệc hơn hai mươi người, thì dù trạng nguyên gì đó có khó lắc hơn nữa nhưng hơn hai mươi người đều lần lượt thử, xác suất xảy ra cũng khá cao.

Nếu chỉ có một cơ hội, vậy thì để tôi.

Quy tắc cược bánh ở phía Nam chủ yếu là nhìn điểm
bốn
trong xúc xắc. Một cốc tổng cộng có sáu cục xúc xắc, người tham gia lắc lấy điểm, căn cứ kết quả lắc được để đánh giá thứ bậc khác nhau.
Nếu trong sáu cụ xúc sắc chỉ có một cục được bốn điểm, đó chính là Nhất tú, tức thấp nhất, hai cục bốn điểm là Nhị cử, ba cục bốn điểm là Tam hồng. Nếu lắc được sáu cục xúc xắc có điểm số khác nhau, thì gọi là Đối đường.
Tiếp nữa, nếu lắc được bốn cục xúc xắc có cùng điểm nhưng điểm giống nhau này không phải là bốn, thì gọi là Tứ tiến, Tứ tiến thưởng không lớn bằng Đối đường. Nhưng nếu kết quả trong sáu cục xúc xắc có bốn cục bốn điểm thì sẽ khác, đó chính là Trạng nguyên hồng!
Lý Hạo ngắt lời cô, mỉm cười nói:
Chính bởi vì cô có ý tốt, nên cô mới đáng được nhận.

Nói xo6ng, Lý Hạo cứ thế nhét tiền vào trong tay cô gái, mỉm cười:
Cô cũng không thể cứ để chúng tôi đứng ở cửa đại sảnh mãi chứ?


À, xin5 lỗi.

Hoàng Ninh vỗ vai Lý Hạo, ngạc nhiên nhìn cậu cứ như nhìn người không quen biết.
Trước đây, Lý Hạo là tấm gương cần cù tiết kiểm điển hình nhất phòng kí tục bọn họ, sao giờ thoáng cái đã boa cho phục vụ những một trăm tệ?
Dù cô phục vụ có lòng tốt nhắc nhở họ, nhưng cũng không đến mức đó chứ?

Tôi, tôi không có ý đó.

Cô phục vụ thoáng đỏ mặt, đẩy tờ tiền boa lại cho9 Lý Hạo.

Tôi biết.


Thực ra nếu phải chia nhỏ nữa, thì trong Trạng nguyên hồng vẫn còn chia ra thứ bậc cao thấp. Nhưng sợ rằng như thế sẽ quá phức tạp, hơn nữa trò này chỉ để khách hàng tự lắc xem vận may, cũng không phải đọ lớn nhỏ với người khác cho nên không chia thêm nữa.

Thấy Lý Hạo chẳng mấy chốc đã xem xong quy tắc, cô phục vụ hơi ngạc nhiên, nói:
Bởi vậy trong hoạt động lần này, tất cả Trạng nguyên hồng đều xếp vào một bậc, chỉ có Trạng nguyên cài kim hoa cao nhất mới được xếp riêng vào giải thưởng lớn nhất.


Ừm, hiểu rồi.

Lý Hạo gật đầu.
Chỉ cần lắc được bốn cục bốn điểm, vậy thì hai cục xúc xắc còn lại bất kể là mấy điểm cũng đều là Trạng nguyên hồng. Nhưng Trạng nguyên cài kim hoa thì lại yêu cầu trong sáu cục xúc xắc, ngoài bốn cục bốn điểm, hai cục còn lại phải đều là một điểm!
Như thế, còn khó hơn lắc ra sáu cục đều bốn điểm, bởi vậy mới được gọi là Trạng nguyên cài kim hoa. Dù là trong cược bánh trung thu ở phương Nam, người lắc ra loại điểm nghịch thiên như thế cũng có thể một mẻ hốt gọn tất cả các cấp giải thưởng.
Lắc lung tung chừng một phút, Lý Hạo đặt mạnh cốc xúc xắc xuống mặt bàn. Tiếng động lớn nhất thời thu hút sự chú ý của mọi người trong phòng. Lâm Vỹ đang chăm chú xem thực đơn cũng ngẩng đầu lên.

Hít sâu một hơi, Lý Hạo chậm rãi giơ tay lên.

Nắp cốc từ từ được nhấc lên, sáu cục xúc xắc bên trong hiện ra trước mắt mọi người.

Một cục bốn, hai cục bốn, ba cục bốn, bốn cục bốn!

Cô phục vụ và Hoàng Ninh biết quy tắc nhìn xúc xắc, mặt mày phút chốc ngây ra.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Vua Mua Sắm Tam Giới.