Chương 71: Kết quả cuối cùng



Bố, con xin lỗi.


Lã Hạ Hầu xấu hổ dẫn theo đám Nick đi đến trước mặt Lã Tư Viễn, vẻ mặt ủ rũ.
Lã Tư Viễn nói:
Trong trận so tài thực hành buổi chiều, dù kết quả Lý Hạo thắng, nhưng điểm số hai đội đều là 2:2, không biết kết quả cuối cùng Bộ trưởng Thẩm định phân xử thế nào?


Không phải kết quả đã rõ ràng rồi sao?


Còn trong cuộc so tài thực hành buổi chiều, đội trưởng Lý Hạo đến từ đội Trung y vẫn phát huy được tinh thần anh dũng, khiến những ban giám hiệu nhà trường chúng tôi đều thán phục, có được học sinh ưu tú như vậy, thực sự là may mắn của viện y học Hoa Hạ chúng ta!

Lưu Nguyên Minh khen ngợi Lý Hạo không tiếc lời, mỉm cười nhìn cậu, vỗ tay đầu tiên.
Lưu Nguyên Minh mỉm cười nói:
Tổng kết lại, hai bên đại diện đều thể hiện cực kỳ xuất sắc, trong đó, tại cuộc thi tranh biện lý luận sáng nay, đội Trung y của chủ nhà Hoa Hạ chiếm được cơ hội trước, nhận được phần thắng!

Tiếng vỗ tay dưới sân khấu càng vang dội!

Ơ...

Lã Tư Viễn nhìn Thẩm Thừa Phong bỏ đi, sắc mặt hơi nhăn nhó.

Thật quá đáng!

Thần Hi cũng tức giận đỏ cả mặt, giận dữ nói:
Trong này nhất định có gì mờ ám!

Đừng nói là cậu ta, cho dù đổi thành Lã Tư Viễn, cha cậu ta lên sân khấu, kết cục cũng không hề thay đổi.

Đừng hoảng, có khi vẫn còn cơ hội xoay chuyển tình thế.

Dưới sân khấu lại lập tức vang lên tiếng vỗ tay vang rền.

Đại hội giao lưu lần này, hai bên giữ vững nguyên tắc giao lưu hữu nghị, cùng nhau tiến bộ, cùng nhau trải qua hai cuộc so tài tranh biện lý luận và thực hành thực tiễn.

Thẩm Thừa Phong thản nhiên hỏi.

Tôi... là thế này, tôi có việc muốn hỏi Bộ trưởng Thẩm một chút.

Vừa nâng mắt, đúng lúc nhìn thấy Thẩm Thừa Phong từ ngoài cửa đi vào, bèn vội vã đẩy mọi người ra, lách về phía Thẩm Thừa Phong.

Bộ trưởng Thẩm, Bộ trưởng Thẩm, xin chờ một chút!

Một lần nữa khiến Lã Hạ Hầu h3oài nghi mọi chuyện trước mắt có phải là cơn ác mộng của mình hay không?
Không cần dùng dao vẫn chữa được khối u, chuyện9 quỷ quái gì vậy?

Bởi vậy sau khi tổng hợp xem xét, chúng tôi nhất trí cho rằng. Sự thể hiện của các đại diện ưu tú bên đội Tây y ổn định và đồng đều hơn. Thế giới này cần anh hùng, nhưng càng hy vọng có thể bớt đi một vài người vô tích sự. Cho nên trong tình huống cuộc so tài thực hành thực tiễn có điểm số đều 2:2, đương nhiên chúng tôi sẽ dành phần thắng cho đội Tây y của đại học Edinburgh!

Lưu Nguyên Minh nở nụ cười đầy vẻ lãnh đạo, lần thứ hai vỗ tay.
Dưới sân khấu hoàn toàn yên tĩnh, vô số cặp mắt ngờ vực, khó tin nhìn về phía Lưu Nguyên Minh trên bục. Tuyên bố đội Tây y thắng trong cuộc so tài thực hành, quyết định này hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của mọi người.

Cái gì?

Thế nhưng cậu ta không biết, phương pháp châm cứu của Lý Hạo được truyền từ Thần châm tuyệt thế trên t6iên giới. Vừa rồi lúc chữa khối u lành tính, bởi vì khối u còn chưa chuyển thành ác tính, tế bào ung thư chưa lan rộng, cho nên 5Lý Hạo dùng phương pháp Đại Lãng Đào Sa trong châm pháp thủy hành, kích thích khí huyết trong cơ thể người, sục cho máu tụ và khối u đẩy ra ngoài cơ thể!
Thua trước thủ pháp cao siêu đến từ Tiên giới, Lã Hạ Hầu chẳng oan chút nào.

Đúng thế, dựa vào cái gì?


Bọn em không phục!


Ồ?

Thẩm Thừa Phong nhướng mày, sau đó cười với Lã Tư Viễn, gật đầu nói:
Ông Lã nói cũng có lý, vậy thì tôi đi bàn bạc với các vị ngồi ghế khách mời xem sao, sau đó sẽ cho ra kết quả cuối cùng, ông cứ yên tâm!

Lã Tư Viễn hít sâu một hơi, an ủi con trai và các sinh viên của mình, có khi còn là an ủi chính ông ta.
Tha hương nơi đất khách, dốc sức cho đến giờ, ông ta hiểu rất rõ rằng, ở trong cảnh tuyệt vọng, nếu bạn chỉ nhìn thấy tuyệt vọng thì chắc chắn bạn sẽ chết không có chỗ chôn. Nhưng nếu trong cảnh tuyệt vọng đó bạn có thể nhìn thấy hy vọng, dù chỉ là chút xíu thôi, cũng vẫn có khả năng xuất hiện kỳ tích.
Thẩm Thừa Phong cực kỳ khôn khéo, tuy ông đã đồng ý với Lý Hạo sẽ để đội Tây y thắng nhưng vẫn không biểu hiện ra ngoài, không muốn để Lã Tư Viễn nghi ngờ.
Lã Tư Viễn không ngu, sáng nay Thẩm Thừa Phong còn đứng về phe Lý Hạo, nếu bây giờ lập tức ưu ái ông ta, chỉ có thằng ngu mới không nghi ngờ thôi!
Lý Hạo, chàng trai thần kỳ ấy, lại một lần nữa không để mọi người thất vọng!
Thẩm Thừa Phong đứng giữa ghế ngồi cho khách, đang thảo luận với Lưu Nguyên Minh và mấy người lãnh đạo cấp cao của Học viện y Hoa Hạ.
Toàn bộ hội trường vẫn vang lên những tiếng hoan hô nhiệt liệt, trên mặt mỗi người đều là nụ cười đầy phấn khởi.
Bất kể là xuất phát từ sự thể hiện như thần của Lý Hạo hôm nay, hay là xuất phát từ cảm giác yêu nước vẻ vang của tập thể, mỗi một sinh viên có mặt hôm nay đều cảm thấy nhiệt huyết sôi trào.
Lã Tư Viễn đi đến trước mặt Thẩm Thừa Phong, lau mồ hôi trên trán, gắng gượng nặn ra một nụ cười.

À, ông Lã, sao vậy? Có chuyện gì không?

Đám Thần Hi và Cao Thăng cũng phải nở nụ cười, nhưng không ngờ, Lưu Nguyên Minh lại chuyển đề tài ngay được:
Song rất rõ ràng, tuy cá nhân Lý Hạo phát huy rất đáng kinh ngạc, nhưng lại không thể lấn át được sự thiếu sót của nhưng người khác trong đội Trung y.

Vừa nghe xong câu ấy, nụ cười trên mặt Cao Thăng chợt cứng lại, còn gương mặt vốn tái nhợt của Tô Linh càng thêm trắng bệch.
Tuy đám Lý Hạo đã là nhà vua không ngai trong lòng mọi người, nhưng dù sao nhà vua không ngai vẫn chưa có vương miện, được sự công nhận của phía lãnh đạo mới thực sự là hàng thật giá thật.

Các em yên lặng một chút!

Hoàng Ninh rống lên đầu tiên.

Thầy Hiệu trưởng, có phải thầy nói nhầm rồi không? Dựa vào cái gì mà tính đội Tây y thắng?

Quả thực, Lý Hạo 8quá là đả kích người khác!
Dùng châm cứu chữa khỏi khối u lành tính cho bệnh nhân?

Không sao.

Lý Hạo xoa đầu cô an ủi, thản nhiên nói:
Tin tớ, những kẻ cặn bã đó không làm càn được bao lâu nữa đâu.

Yên tâm?
Có phải ông ta không biết Lý Hạo đã chào hỏi Thẩm Thừa Phong đâu, bảo ông ta lúc này làm sao yên tâm được chứ?
Một lát sau, Hiệu trưởng Lưu Nguyên Minh của Học viện y Hoa Hạ bước lên sân khấu, một tay cầm micro, một tay cầm tấm bìa đỏ mạ vàng, hắng giọng một tiếng.
Lưu Nguyên Minh lên tiếng, sinh viên toàn hội trường đang nhốn nháo một lần nữa trật tự trở lại. Tất cả đều hướng đôi mắt mong đợi về phía Hiệu trưởng Lưu trên sân khấu.
Tuy lúc này về cơ bản ông ta đã bị Lý Hạo dồn đến bước đường cùng, nhưng nếu ông ta vẫn liều mạng vùng vẫy, biết đâu sẽ tìm được lối ra khó khăn kia.
Chó cùng dứt giậu, Lã Tư Viễn há có thể không tiếp tục tranh đoạt?
Lưu Nguyên Minh đưa hai tay ra phía trước rồi hơi hạ xuống, cất cao giọng nói:
Trải qua cả một ngày so tài gay cấn quyết liệt, đội đại diện Trung y Học viện y Hoa Hạ chúng ta và đội đại diện Tây y Học viện y Edinburgh đã thành công tốt đẹp!


Bốp bốp bốp!


Bộ trưởng Thẩm, tôi cảm thấy, ngài xem, tuy buổi chiều đội Trung y thắng hai trận, nhưng trên tổng thể họ thể hiện quá chênh lệch, giỏi thì cực giỏi mà kém thì cũng vô cùng kém.

Lã Tư Viễn cười mỉa:
Ngài xem, xét từ mặt giáo dục, có phải sinh viên bên đại học Edinburgh chúng tôi đồng đều hơn hay không? Dạy đồng đều mới là giáo dục thành công đấy ạ!


Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Vua Mua Sắm Tam Giới.